Ngày lễ Hiến chương 20-11 lại sắp đến rồi, Thuvientho.com xin tổng hợp và gửi đến các bạn những bài thơ 20-11 hay, với những lời chúc mừng thầy cô giáo thật ý nghĩa, hay những vần thơ tâm sự với thầy cô xúc động nhất.
MỪNG NGÀY 20-11 – Thơ: Nguyễn Thành Diệu
Mừng ngày Nhà Giáo Việt Nam
Tưng bừng lễ hội trên toàn nước ta
Phút giây tình nghĩa gọi là
Vui mừng kính tặng quà hoa Cô Thầy.
Nhớ công bền bĩ hăng say
Nhiều năm khó nhọc miệt mài cần chuyên
Hằng đêm thao thức bên đèn
Từng trang giáo án ngẫm nghiền cho thông.
Bằng kho kiến thức nằm lòng
Kiên trì giảng dạy nào mong đáp đền
Trong giờ lên lớp thường khuyên
Học trò tu dưỡng luyện rèn đức tâm.
Âm thầm phấn đấu từng năm
Bồi vun thế hệ ươm mầm tương lai
Chân thành xin chúc Cô Thầy
Bình an hạnh phúc ngập đầy niềm vui.
MÃI TRI ÂN CÔNG ƠN THẦY CÔ – Thơ: Hạnh Kim
Đã hơn 30 năm qua
Sao em cứ ngỡ như là mới đây
Âm vang lời dạy Cô Thầy
Vẫn còn đọng mãi đến ngày hôm nay
Nhớ hồi còn bé thơ ngây
Đến khi rời ghế chia tay lớp, trường
Kỉ niệm sao mãi vấn vương
Thầy Cô giảng dạy tận tường, tận tâm
Khắc sâu trong dạ bao năm
Công ơn trời biển ươm nhân cho đời
Thầy Cô khổ nhọc mãi thôi
Cố công bồi đắp mầm chồi tương lai
Mỗi năm qua bấy nhân tài
Con đường kiến thức nối dài về sau
Ơn Thầy Cô trả làm sao?
Tri ân mãi mãi ơn sâu cả đời
Hôm nay viết vội vần thơ
Bao năm tình nghĩa bấy lời yêu thương
Chúc Thầy Cô ngày Hiến Chương
Trường tồn cao quý giảng đường giáo viên
Kính Thầy Cô mãi an nhiên
Sống vui, dạy tốt, vạn niềm hân hoan
Kính Cô Thầy khoẻ, bình an
Nghề nghiệp thăng tiến ngập tràn niềm vui…
THƠ LỤC BÁT MỪNG NGÀY 20-11 – Thơ: Tuyết Nguyễn
Nhân ngày nhà giáo hôm nay
Xin dâng lời chúc đến thầy và cô
Tâm tư gởi những vần thơ
Chúc thầy cô trọn ước mơ trồng người
Thầy cô luôn nở nụ cười
Niềm vui kiến thức trao dồi học sinh
Hành trang là tấm chân tình
Thầy cô gởi cả đời mình vào đây
Ước mơ, hạnh phúc mỗi ngày
Thấy trò ngoan giỏi vâng lời mẹ cha
Tương lai trò cố vươn xa
Thành người tài giỏi ấy là thầy vui
Chúc thầy cô khắp nơi nơi
Luôn nhiều sức khỏe niềm vui dạt dào
Để lòng thầy trọn ước ao
Trò ơi xin khắc nghi vào trong tim
Những lời thầy đã răn khuyên
Đừng quên cố gắng trở nên đức tài..
NHỚ ƠN THẦY CÔ GIÁO – Thơ: Lê Việt Thắng
Nhìn con chữ nét cong nét thẳng
Ơn thầy cô uốn nắn ngày thơ
Bắt đầu từ chữ i tờ,
Cầm chưa quen bút cứng đờ bàn tay.
Nay đã sắp đến ngày nhà giáo
Tuổi xế chiều nhớ đạo học trò
Công ơn giáo dưỡng thầy cô,
Em xin ghi khắc từng giờ từng giây.
Em nhớ mãi cái ngày sơ tán
Lớp học là cái lán giữa đồng
Xung quanh ruộng lúa mênh mông,
Những ngày mưa úng đường không thể vào.
Thầy cô giáo nghẹn ngào rơi lệ
Thương chúng em như thể con mình
È lưng để cõng học sinh,
Đứng trên bục giảng thân hình bùn hôi.
Nay em viết đôi lời cảm tạ
Công thầy cô vất vả đắp xây
Dạy bảo điều tốt lời hay,
Cho bao thế hệ ngày ngày rạng danh!
NHỚ THẦY XƯA – Thơ: Nguyễn Nhơn
Nhớ ngày xa xưa ấy
Tuổi thơ tôi đến trường
Mẹ dỗ dành khuyên mãi
“Con vào lớp, mẹ thương”!
Trường xưa mái lợp tôn
Sáu, bảy phòng thôi nhé
Thầy dạy tôi không trẻ
Đã năm mươi tuổi rồi
Thầy chỉ chổ tôi ngồi
Ngay đầu bàn phía trước
Chổ này con ngồi được
Con nhỏ nhất lớp mà
Ngày đầu tiên đi học
Lòng cứ mãi lo xa
Mong thời gian chóng qua
Được về nhà với mẹ
Thời gian sao lâu thế
Không chạy lẹ dùm ta
Ngồi yên ôi khó quá
Mấy giờ liền rồi nha.
Hai tiết học trôi qua
Giờ ra chơi cũng đến
Tiếng trống trường đã điểm
Cả lớp cùng đi ra
Thầy bảo: “các em à
Ra chơi đừng chạy nhảy,
Đừng leo trèo, té đấy
Hãy nhớ lời thầy nha!
Ngày xưa ấy đã xa
Năm mươi năm có lẽ
Tôi giờ không còn trẻ
Mái đầu cũng dần phai
Hôm nay ngồi nhớ lại
Ngày đầu tiên đến trường
Nhớ thầy tôi ngày ấy
Với tấm lòng luyến thương!
THƠ NGŨ ĐỘ THANH 20-11: ƠN THẦY
Ơn Thầy đã học ví Người sanh
Sách dạy lời răn sẽ để hành
Mãi chắc tinh thần suy phải lẹ
Luôn bền thể xác nghĩ càng lanh
Bình tâm dạ sáng không màn dỗ
Thoã trí lòng an chẳng ngại dành
Vững bước trong đời thân chỉ lợi
Chu toàn việc cả mới tròn danh.
ĐÒ ĐƯA THẦM LẶNG – Thơ: Ngô Quang Trung
Một đời thầm lặng đò đưa
Lời thầy cô dạy nét xưa giữ gìn
Dù cho thời đại văn minh
Mãi luôn trân trọng nghĩa tình thế thôi
Qua sông ai đã xa rồi
Còn ai có nhớ cái thời xa xưa
Dù cho đi sớm về trưa
Lòng luôn tin tưởng say sưa trồng người
Công ơn biển rộng cao vời
Dạy bao thế hệ thành người giỏi giang
Thầy cô dù có gian nan
Vẫn luôn kiên định sẵn sàng lòng son
Mặc cho nước chảy non mòn
Một đời lặng lẽ héo mòn tuổi xuân
Bao phen sóng gió trầm luân
Ươm mầm đât nước vươn tầm trời xanh.
THƠ 20-11: SÔNG ÂN – Thơ: Trà Thơ
Một đời chở nặng phù sa
Chắt chiu bồi đắp đậm đà lòng nhân
Trong từng nét bút ân cần
Lớp theo chân bước bao lần tiễn đưa
Lặng lờ mải miết bến xưa
Đôi khi bão táp gió mưa mặc lòng
Đời thầy tựa một dòng sông
Âm thầm xuôi ngược bao công cùng trò
Trồng người nghiệp chọn trĩu lo
Vẫn tràn khó nhọc quanh co nẻo đời
Dặn lòng nhiệt huyết chẳng vơi
Góp công khai sáng tâm ngời lòng son
Nghĩa ân thầy chất bằng non
Dẫu qua năm tháng mãi còn nặng mang
Xin gom một áng trăng vàng
Góp thêm tâm sáng mênh mang cùng thầy.
KÍNH GỬI CÔ THẦY – Thơ: Trương Thanh Sơn
Đôi dòng kính gủi đến cô thầy
Nhớ thuở còn thơ tuổi dại ngây
Mỗi chữ gò chăm từng nét viết
Câu vần hướng dẫn ý văn hay
Dìu đưa mở trí hồn trong sáng
Dạy dỗ khai đời dạ thẳng ngay
Ủ giống ươm mầm bao thế hệ
Lời nao tỏ hết nghĩa ơn này
Lời nao diễn đạt mối ơn này
Những tháng ngày vun đắp nặng dày
Để vạn đầu xanh ngời ước vọng
Cho ngàn lóp trẻ vút đường bay
Từng câu súc tích trong lời giảng
Mỗi chữ hàm bao ý nguyện đầy
Non nhà rạng rỡ trên hoàn vũ
Chẳng sá chi công sức miệt mài
Quyết trọn dâng công sức giũa mài
Nâng tầm thế hệ sáng tương lai
Trong lời dạy lắng sâu tâm huyết
Mỗi tiếng truyền son sắt dựng xây
Rồi mai những cánh bàng tung vút
Thỏa chí tang bồng giữa nắng mai
Xây nền thịnh trị đời no ấm
Nhớ mãi công thầy buổi sáng khai.
NGÀY XƯA ĐI HỌC – Thơ: Sinh Hoàng
Làng tôi nghèo nàn cách trở ngăn sông
Mái trường đơn sơ tranh tre nứa lá
Lủ học trò nghèò áo quần đùm vá
Ngày lại ngày qua hối hã đến trường
Thương quý thầy cô một nắng hai sương
Phía bên kia sông qua đây lên lớp
Dòng sông rộng mịt mùng sóng nước
Con đò ngang như chiếc lá băng sông
Thương lũ học trò nào quản mưa giông
Phấn trắng bảng đen rèn từng con chữ
Quê nghèo nghèo lắm bốn mùa khoai củ̃
Thầy, Cô, học trò có đủ nuôi nhau!
khói lữa chiến tranh đời lắm cơ cầu
Lữa thiêu hết rồi ngôi trường yêu dấu
Làng xóm tang thương bốn phương ly tán
Thầy, cô, học trò tan tác lìa nhau
Thời gian trôi nhanh mấy chục năm sau
Lũ học trò nghèo đã thành người lớn
Dòng đời nỗi trôi bốn phương tám hướng
Thầy cô có còn, tóc bạc lưng còng?!
Nỗi nhớ quê xưa canh cánh trong lòng
Hình ảnh khôn phai thầy,cô ngày trước
Xin được một lần cho tôi điều ước
Thăm lại Cô,Thầy muôn thưở nhớ ơn.
CHUYẾN ĐÒ TRI THỨC – Thơ: Sinh Hoàng
Một chiếc đò ngang ở bến sông
Đưa người sang những tháng năm ròng
Đò đưa chở nặng nguồn đạo lý
Qua dòng sông tri thức mênh mông
Cặm cụi nghiệp đò vui đưa đón
Chẳng quản mưa dồn với gió dông
An phận nghiệp đò bao gian khó
Chở niềm vui con nước lớn ròng
Đời người ai cũng học thầy cô
Khai tâm mở trí tự ngày thơ
Vất vã cầm tay rèn chữ viết
Vần ngược, vần xuôi những i…tờ
Chập chững đầu tiên lớp vở lòng
Cấp một, hai, ba,đại học xong
Công thành danh toại hay dang dở
Nhớ lại trường xưa mãi chạnh lòng
Ở đây còn đó những thầy cô
Tóc đã bạc thêm mắt đã mờ
Vẫn còn nặng nỗi bao tâm huyết
Vun đắp cho đời vạn ước mơ
Học trò lớp lớp mãi đi qua
Bến sông trơ lại con đò già
Mặc gió mưa dầm sông chảy xiết
Vẫn vững tay chèo nặng thiết tha.
ƠN THẦY CÔ – Thơ: Quyên Lý
Tháng mười một, hai mươi rồi nhỉ
Chúc thầy cô chăm chỉ qua sông
Lái đò tri thức vun trồng
Ươm trồi non… lớn… gắng công miệt mài
Xin kính tặng hoa nhài, hoa cúc
Chúc thầy cô hạnh phúc vui tươi
Trăm năm vun xới trồng người
Trên môi rạng rỡ nụ cười hân hoan
Thầy cô giảng trò ngoan gắng sức
Học hành chăm mới thực hăng say
Vượt qua gian khó bao ngày
Tương lai rộng mở mai này bay cao
Những lời giảng ngọt ngào ấm áp
Vượt qua ngàn bão táp phong ba
Yêu thương gửi lại làm quà
Luôn theo trò nhỏ vươn xa mãi này
Nay kỷ niệm của ngày nhà giáo
Tặng thầy cô tràng pháo tay giòn
Cô thầy vượt biển trèo non
Vẫn vui tâm huyết, lòng son với nghề
Các miền quê thầy cô yêu dấu
Vẫn luôn là phấn đấu vươn lên
Giữ gìn sức khỏe vững bền
Dắt dìu trò khó… vượt trên chính mình.
Hôm nay đó chân tình cảm tạ
Ơn cô thầy vô giá… trùng khơi
Miệt mài chăm chỉ trồng người
Chúc thầy cô mãi nhoẻn cười thật tươi..!
NGƯỜI LÁI ĐÒ – Thơ: Nguyễn Giang Lam
Người dạy bảo ân cần nhiệt huyết
Tâm sáng trong ánh nguyệt đưa vào
Một lòng tựa những vì sao
Cô trò tha thiết ngọt ngào dịu êm
Nhớ Cô mãi bên thềm năm trước
Cả lớp mình cùng được thưởng khen
Nhờ Cô chỉ dẫn sách đèn
Tỏa hương lừng lẫy đóa sen thắm hồng
Ơn trời biển vượt sông cầm lái
Dẫn dắt đời chẳng ngại nắng mưa
Lời sao kể hết cho vừa
Nghĩa ân trò vẫn còn chưa đáp đền
Nay trở lại về bên kính lễ
Lòng ngậm ngùi đẫm lệ trào tuôn
Thấy cô già yếu con buồn
Cầu mong sức khỏe mãi luôn thắm bền.
NHỚ THẦY CÔ 20/11 – Thơ: Lan Ngọc
Em còn nhớ ngày này năm ấy
Không thuộc bài toàn thấy zêrô
Thế là em bị thầy cô
Phao câu bắt chổng quất zô mấy hèo
…
Trưa hôm đó bèo nhèo thấy thảm
Mẹ ba kêu bị cảm (sốt) hả con
Dạ không!trời nắng mỏi mòn
Có đâu dám nói con không thuộc bài
…
Và cứ thế miệt mài học vẹt
Xếp hạng nào củng bét lớp luôn
Đến ngày họp phụ huynh buồn
Hoa mông lại nở….mắt tuôn lệ nhòa
…
Nay trở lại thăm nhà trường củ
Lão phượng già ủ rủ không vui
Hỏi thăm mới thấy bùi ngùi
Thầy cô năm ấy đã lui về vườn.
TRI ÂN THẦY CÔ – Thơ: Mai Ngọc Thoan
Ai từng đã qua đò tri thức
Ghi tạc lòng sức lực thầy cô
Những người chèo lái con đò
Chở ta đi đến bến bờ tương lai…!
Bao thế hệ hiền tài Đất nước
Nhờ luyện rèn có được hôm nay
Làm sao quên những tháng ngày
Rơi rơi bụi phấn tóc thầy bạc thêm
Không quản ngại ngày đêm, mưa nắng
Nghề giáo nghèo cũng chẳng nề chi
Thầy cô quên cả xuân thì
Vùng sâu Hải đảo vẫn đi trồng người
Gieo cái chữ cho đời tươi sáng
Đó cũng là ý Đảng lòng Dân
Nhớ ngày Nhà Giáo tri ân
Viết câu văn vần cảm tạ Thầy Cô!
TRI ÂN THẦY CÔ 20-11 – Thơ: Phạm Huy Hùng
Hiền tài nguyên khí quốc gia
Trăm năm lợi ích chúng ta trồng người
Ngày nhà giáo muôn nơi náo nhiệt
Mừng hiến chương đất Việt muôn hoa
Ơn đền nghĩa trả thầy cô
Công lao chấp cánh ước mơ vào đời
Ai cũng có một thời đến lớp
Mái trường vui anh trước em sau
Thầy cô dạy dỗ từng câu
Nên người cũng bởi buổi đầu học sinh
Vui đến lớp tận tình thầy giảng
Lời cô khuyên nghĩa nặng đâu quên
Trau dồi kiến thức vững bền
Tiếp thu khoa học ở trên giảng đường
Bụi phấn trắng còn vương trên bục
Tháng năm dài tóc bạc thầy cô
Cho em biết mấy ước mơ
Nghĩa tình ơn trọng ngày giờ khắc tâm
Nên người nhớ tháng năm học tập
Có thành công trên khắp nẻo đường
Yêu sao trường cũ mến thương
Thầy cô chắp cánh con đường ta đi
Thời đổi mới cao phi hồng nhạn
Cánh chim trời bay tản muôn nơi
Vó câu tung bốn phương trời
Công thành danh toại nhớ thời còn thơ.
Lời nhắc nhở thầy cô nhớ mãi
Để cho đời ra trái quả ngon
Trăm năm sự nghiệp sắt son
Trồng người lời Bác vẫn còn sáng soi.
THẦY ƠI! – Thơ: My Văn
Tháng với ngày cứ lặng lẽ trôi xa
Ngỡ như mới vừa hôm qua thầy nhỉ
Thầy đã già? Con chưa từng dám nghĩ
Tóc bạc chỉ là bụi phấn vương thôi
Con vẫn còn bé dại lắm thầy ơi!
Muốn trở về miệt mài bên trang giấy
Về một thời được ân cần chỉ dậy
Thương cánh cò bay từ khúc ca dao
Những câu thơ thầy từng đọc hôm nào
Vẫn bên con trong bộn bề cuộc sống
Đò bao chuyến qua sông dài bể rộng
Gặp lại thầy trò cũ chẳng nhận ra
Phấn ngừng rơi trên bục giảng nhạt nhòa
Sân trường vắng thiếu tiếng thầy trên lớp
Ve vẫn nhắc mỗi mùa hè phượng rợp
Giọt nắng nào thầy thắp triệu ước mơ.
THƠ 20-11: CẢM ƠN NGƯỜI – Thơ: Phạm Hùng
Ơn dạy dỗ chưa ngày con đền trả
Như bóng chim, tựa tăm cá xuôi dòng
Dẫu biết Thày cũng chẳng đợi, hay mong
Nhưng con trẻ thấy trong lòng có lỗi.
Gom câu chữ vài dòng con viết vội
Cảm ơn Người…đã sớm, tối chăm lo
Nghiệp trồng Nhân, công khó nhọc đưa đò
Để lớp lớp những học trò thành đạt.
Người mang đến một tình thương bát ngát
Kệ thời gian không úa nhạt, phai màu
Với học trò chẳng tính toán chi đâu
Để rồi được…trắng mái đầu…bụi phấn!
Nào cứ phải cho đi rồi để nhận
Thấy trẻ thơ tinh tấn đổ lệ mừng
Con với Thày âu cũng chỉ người dưng
Sao dạy dỗ Người chưa từng ngần ngại?
Ơn nghĩa đó nguyện còn ghi, khắc mãi
Cảm ơn Người…trẻ dại gửi tri ân!
Một vài câu nghờ nghệch ghép văn vần
Chúc Thày mãi cùng người thân mạnh khỏe!
NHỚ ƠN THẦY CÔ – Thơ: Hồng Ngoãn
Đông vừa chuyển hanh hao sợi nắng
Ôm đoá hồng kính tặng thầy cô
Công ơn quả thật vô bờ
Ngồi đây em viết lời thơ tỏ bày.
Từ những lúc em đây chập chững
Cô đón chào cưng nựng hỏi han
Lời ăn tiếng nói dịu dàng
Bón từng thìa cháo mơ màng lời ru…
Em đã lớn lên từ độ ấy
Thầy cho em biết mấy tình thương
Rồi đây trên khắp nẻo đường
Chông gai bền bỉ coi thường hiểm nguy
Thầy cô dạy những gì phải biết
Là hành trang theo hết cuộc đời
Kính trên nhường dưới ai ơi
Tài đi với đức muôn lời ngợi ca.
Ơn nghĩa đó bao la sóng cả
Lớp chúng em giờ đã trưởng thành
Bao người đã được vinh danh
Ơn thầy cô tặng em đành quên sao?
Bao thế hệ hôm nào vững bước
Nối đuôi nhau xuôi ngược nẻo đường
Cô, Thầy ngọn gió tình thương
Để em ghi khắc tim hường mãi thôi.!
ƠN CÔ NGHĨA THẦY – Thơ: Tinh Nguyen Ven
Hai mươi, đã đến hằng năm
Tháng này mười một, về thăm cô-thầy
Cùng lời thơ, chúc thật hay
Thầy-cô mạnh khỏe, gặp may thật nhiều.
*
Chúng em, luôn nhớ một điều
Công thầy dạy dỗ, như diều vươn xa
Ơn cô, cao cả mặn mà
Nuôi bao hi vọng, đậm đà ước ao.
*
Ngày mai, tươi sáng như sao
Công danh chờ đón, biết bao nghiệp đời
Thầy-cô! Em nói một lời
Nghĩa ơn sâu sắc, đời đời khắc ghi.
Chúc mừng thầy cô nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11.
Chúc các thầy cô luôn đủ tâm – trí – lực để ngày càng cống hiến nhiều hơn nữa cho sự nghiệp trồng người.
Trong mỗi chúng ta, mỗi lần nhắc đến 20-11 là nghĩ ngay đến thầy cô giáo trong nhà trường nhưng chúng ta lại quên đi những con người luôn thầm lặng giúp đỡ và dạy dỗ, trang bị cho chúng ta nhiều kiến thức, hành trang khác ở trường đời.
Chúc các cô, chú, anh, chị, em những người luôn kề vai sát cánh và dành nhiều bài học trên đường đời tôi đi những lời chúc tốt đẹp, những lời cảm ơn chân thành nhất!
(Phần Cập Nhật)
CHÙM THƠ 20-11 Ý NGHĨA CỦA CƯ DÂN MẠNG
CHÚC MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM
Thơ: Hoàng Lão Tà
Thầy cô là cha mẹ hiền
Tựa như ông bụt cô tiên trong đời
Có mặt ở khắp nơi nơi
Giúp bao thế hệ không bơi lạc dòng
Chắt chiu gạn đục khơi trong
Là người ai cũng mang lòng kính thương
Chúc cô đôi má luôn hường
Chúc thầy mạnh khỏe yêu thương học trò
Chúc thầy cô giáo ấm no
Học sinh hết những em bò em bê
Chúc cho sớm tối đi về
Gia đình vui vẻ phu thê một lòng.
Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, cho tôi gửi lời cảm ơn chân thành đến tất cả thầy cô dạy dỗ tôi.
Chúc tất cả các bạn làm nghề giáo luôn được an tâm vui sống với sự nghiệp giáo dục..
GIỌNG ÁI
Thơ: Thanh Xuân
Đêm giá rét vùng cao hẻo lánh
Cảm thương em hiu quạnh lẻ loi
Trường xiêu lớp thấy sao trời
Yêu nghề dạy chữ neo đời đò đưa
Đường lầy lội trận mưa đêm trước
Sáng tinh mơ em bước đến trường
Nặng lòng nhìn trẻ yêu thương
Hồn nhiên tiếng hát nẻo đường tương lai
Bao năm tháng miệt mài bụi phấn
Bỗng giật mình duyên phận vời xa
Sắc tàn hương ủ trong hoa
Còn chăng có kẻ thiết tha chữ tình?
Sương giăng mắc dõi hình sáng sớm
Đợi chờ em thấp thỏm gặp tiên
Cho anh tháo nỗi ưu phiền
Xiết dây duyên nợ gọi liền mình ơi
Hoa rực rỡ nắng cười cành lá
Âm giọng lay cặp má đó hồng
Yến Oanh mở ái mênh mông
Một đôi hớn hở thỏa lòng hòa ca.
MỪNG NGÀY 20-11
Thơ: Tam Hoàng
Ngày nhà giáo Việt Nam phơi phới
Xin chúc mừng gửi tới Thầy Cô
Đã bao công sức vì trò
Nhiệt tình dạy dỗ sao cho nên người.
Rất nhiều đóa hoa tươi kính tặng
Sao sánh bằng tâm nặng Cô Thầy
Chỉ mong con tới một ngày
Công thành danh toại..vui này nào hơn.
Nhớ con nhé công ơn dạy dỗ
Của Thầy Cô chớ đổ xuống sông
Khi con đỗ đạt thành công
Còn hơn vạn đóa hoa hồng tặng Cô.
*Nhân ngày nhà giáo Việt Nam xin gửi lời chúc mừng tới tất cả các Thầy Cô giáo luôn mạnh khỏe, vui vẻ, hạnh phúc và hết lòng vì sự nghiệp giáo dục Việt Nam, hết lòng vì con em chúng ta bằng cái tâm của một nghề đáng kính.
ĐÓA HOA DÂNG THẦY
Thơ: Ngọc Cẩn
Đông vừa đến thu vàng còn vương lá
Tìm dấu xưa bụi phấn đã qua rồi
Lòng bồi hồi nhớ lại tuổi thơ tôi
Trường ngói đỏ qua một thời kỷ niệm
Góc sân nhỏ vẫn cây bàng ngày ấy
Tấm bảng đen xoa bụi phấn rơi rơi
Ơn thầy cô dìu dắt bước vào đời
Trang giấy trắng nét bút khơi cuộc sống
Công sinh thành mẹ cha cao lồng lộng
Được nên người công lớn ở thầy cô
Những tháng năm bên đèn sách mộng mơ
Cô gần gũi, thầy từng giờ chỉ bảo
Hội hôm nay tri ân ngày nhà giáo
Đóa hoa thơm dâng kính tặng cô, thầy.
TRI ÂN THẦY CÔ GIÁO
(Kính tặng các thầy cô giáo, nhân Ngày Nhà Giáo Việt Nam)
Mùa nối mùa theo năm tháng trôi xuôi
Thầy (cô) đứng lại, nhìn khung trời phía trước
Những chuyến đò thương yêu chở bao điều mơ ước
Vững tay chèo đưa lớp trẻ qua sông
Đời giáo viên, Thầy (cô) chỉ có tấm lòng
Đem tâm huyết gửi vào trang giáo án
Vượt mọi khó khăn, dẫu sức người có hạn
Vẫn miệt mài vì sự nghiệp trồng người
Nghề giáo chỉ có được niềm vui
Là khi học trò của mình chăm ngoan…thành đạt
Bụi phấn thời gian làm mái tóc xanh điểm bạc
Vẫn yên lòng công tác dưới mái trường
Ngày Nhà Giáo Việt Nam, với bao hình ảnh thân thương
Những đóa hoa tươi, những nụ cười trong trẻo
Rực rỡ sắc màu trên đường đời khắp nẻo
Họp mặt chia vui thân ái dưới mái trường
Nhưng đóa hoa lòng chỉ tươi thắm ngát hương
Khi công ơn thầy (cô) cả đời ghi nhớ
Ai đã quên nghĩa là mình mắc nợ
Từ nét chữ đầu đời cho đến lúc trưởng thành..
Vào cuối thu bầu trời bỗng trong xanh
Ấm áp lòng người dưới nắng vàng dịu nhẹ
Thuở học trò đã xa, vẫn muốn quay về thời tuổi trẻ
Tri ân thầy (cô) nhân Ngày Nhà Giáo Việt Nam.
Theo Thuvientho.com