
Tổng hợp những bài thơ màu tím hay và mới nhất dành tặng các bạn yêu thơ.
Thế giới mầu sắc thật đẹp phải không các bạn, nó còn đẹp hơn nữa khi mỗi màu là một ý nghĩa tượng trưng khác nhau, để rồi mỗi người lại có một lựa chọn theo sở thích của mình.
Đứng trước một bông hoa màu tím, hẳn rằng trái tim bạn không khỏi rung động trước vẻ đẹp hài hòa nhưng cũng không kém phần lãng mạn đó. Màu tím tuy bình dị nhưng luôn cho ta cảm giác thật nhẹ nhàng và êm dịu. Với những trái tim đa cảm, thì màu tím sẽ là sự lựa chọn số một trong cuộc sống của mình.
Bạn biết không, màu tím vốn được coi là mộng mơ ấy còn tượng trưng cho tình yêu thương, sự đợi chờ và lòng chung thuỷ nữa đó. Có lẽ chính vì vậy mà rất nhiều người yêu màu tím như để chứng minh cho nỗi lòng của mình với người mình yêu thương vậy.
Là một người yêu thơ, yêu màu tím, tôi cũng đã từng viết những bài thơ về màu tím, bởi vậy khi đọc những tác phẩm Thơ về màu tím của nhiều tác giả khác nhau, tôi thật sự bị mê hoặc không chỉ bởi màu tím mà còn vì những vần thơ rất hay, rất chuyên nghiệp và nhuần nhuyễn nữa.
Và những bài thơ tình yêu viết về màu Tím xin được bắt đầu.
BÀI THƠ: TÍM YÊU THƯƠNG
Thơ: Hoàng Hôn Tím
Màu tím em yêu, màu tím buồn…
Là màu chung thủy màu nhớ thương.
Biển đời dù lắm ngàn giông gió,
Vẫn vẹn duyên ai trọn nẻo đường…
Màu tím xưa nào, tím mộng mơ…
Dấu ái bao năm vẫn đợi chờ.
Xin cho vuông tròn câu hẹn ước,
Đem niềm nhung nhớ gởi vào thơ!
Màu tím yêu thương chẳng đượm sầu,
Mong đời ta vẫn mãi có nhau.
Cung phím đàn tơ vừa kết nhịp,
Hạnh phúc trọn vẹn chẳng phai màu.
Em vẫn nơi đây giữ hẹn thề.
Thủy chung son sắt hướng tình quê.
Tím xưa nồng nàn bao quyến luyến,
Đón cố nhân ơi…bước đường về!
BÀI THƠ: TÍM ĐỢI CHỜ
Thơ: Ngọc Liên
Em yêu màu tím vấn vương buồn
Tím của đợi chờ của nhớ thương
Những buổi bên nhau chiều thu ấy
Bâng khuâng hoa nắng rớt bên đường.
Sắc màu êm ái cả trong mơ
Để trái tim yêu mãi ngóng chờ
Bến đợi mong hoài ngày gặp gỡ
Cho từng kỷ niệm ngọt lời thơ.
Em yêu sắc tím thế nên sầu
Cứ ngỡ trọn đời mãi bên nhau
Đâu biết yêu thương là mộng ảo
Nào hay mộng ấy đã loang màu.
Em yêu sắc tím, tím câu thề
Giữ trọn tim hồng mối duyên quê
Muốn gửi cho người câu luyến nhớ
Và mong anh hãy sớm quay về.
MÀU TÍM EM YÊU
Thơ: Hoàng Lan
Anh biết không em rất yêu màu tím
Màu chung tình, màu tha thiết thương mong
Tím mộng mơ em trải sợi tơ lòng
Em thêu dệt sắc cầu vồng rực rỡ
Anh thấy không em pha màu tím nhớ
Biết anh chờ sao em nỡ đành quên
Có loài hoa màu tím biếc không tên
Ép trang vở vẫn còn nguyên màu nhớ
Bởi nhớ nhung là gam màu muôn thuở
Tình yêu nào thiếu vắng nhớ đâu anh?
Em tô thêm màu da diết chân thành
Em yêu mãi để dành trao anh đó
Anh nhớ nha một gam màu nho nhỏ
Trong vạn màu thắm nở đóa tình yêu
Có tím thương, tím nhớ, tím yêu chiều
Em đã yêu và mãi yêu màu tím!
BÀI THƠ: TÍM MƠ
Thơ: Chuong Nguyen
Người giờ phương ấy quá xa xôi
Tím vẫn nơi đây một góc trời
Yêu thương đợi chờ ôm tình cũ
Người về bến cuối cuộc rong chơi
Tím vẫn đợi chờ trong thẳm sâu
Gởi hết duyên thơ với nhạc sầu
Người ở phương xa nào hiểu thấu
Ai nỡ hồng nhan phải bạc đầu?
Lữ khách xa rồi tím biệt ly
Khói thuốc tàn đêm nghĩ ngợi gì
Ai cách chia mình duyên đôi ngã
Đông nào xóa được những sầu bi?
Đêm nay giọt buồn rớt phố xưa
Trăng nghiêng đầu gió ánh xa mờ
Rơi mảnh nguyệt gầy lên mái tóc
Có nỗi buồn loang giữa bến mơ.
THƠ MÀU TÍM: VIẾT CHO NGƯỜI
Thơ: Hồng Phúc
Màu tím đợi chờ…tím thủy chung
Ước mong yêu dấu đến tận cùng.
Bên người trọn vẹn niềm son sắt,
Được nắm tay đi đến cuối dòng.
Cõi mộng êm đềm…hết thương đau,
Chữ yêu nguyên vẹn thuở ban đầu.
Không hắt hiu buồn trên phố vắng,
Vì biết tim mình đã có nhau.
Em về ghép lại giấc mơ xinh,
Tha thiết trao ai mối chân tình.
Đôi ta sẽ mãi thêm sắc thắm,
Mộng lòng như nến sáng lung linh.
Mình sẽ bên nhau tháng ngày dài,
Yêu thương chung dệt hướng tương lai.
Người về cho thắm nồng mắt biếc
Màu tím sắc son…những tháng ngày…
BÀI THƠ: TÍM YÊU THƯƠNG
Thơ: Trần Ngà
Màu tím yêu thương của tháng ngày,
Tấm lòng em đó chẳng đổi thay.
Sớm chiều em ngóng trông chờ đợi,
Anh đến trao em thật đong đầy.
Em đã yêu anh tự lâu rồi,
Duyên tình nhắn gởi chỉ anh thôi.
Tím kia tha thiết mong duyên phận,
Xin đến trao anh hết cuộc đời.
Em tặng cho người mấy vầng thơ,
Bao lâu em vẫn đợi vẫn chờ
Vùng thương bên ấy màu tím biếc,
Gởi cả cho người những giấc mơ.
Chiều vắng hoàng hôn tím thật nhiều,
Anh về trao trọn một trời yêu.
Trong vòng tay nhau tình say đắm,
Tình thắm duyên mơ mỗi sớm chiều….
BÀI THƠ: MÀU TÍM CHO EM
Thơ: Lê Đình Vân
Màu tím trinh nguyên anh vẫn chờ
Dù nay ta chẳng trọn ước mơ
Trăng tròn hò hẹn em áo tím
Để em không đến lòng ngẩn ngơ
Màu tím hoa sim màu tím buồn
Anh lòng héo hắt mộng đời vương
Chiều tím hoàng hôn ngày thơ đó
Màu của hẹn hò tím nhớ thương
Con đường em về tím nên thơ
Cả một trời tơ tím thẩn thờ
Trang thơ anh viết màu mực tím
Chiều tắt nắng rồi tím bơ vơ.
Thuở trước em yêu tím hoa cà
Có chút nắng vàng tuyết sương pha
Anh gởi tặng em hoa thạch thảo
Như đoạn kết buồn chuyện đôi ta.
BÀI THƠ: TÍM YÊU THƯƠNG
Thơ: Hoàng Hôn Tím
Tím về tô thắm cả mùa yêu
Nhớ nhung loang khắp vạt trời chiều.
Để đêm trăng ngời khơi mộng biếc
Lòng riêng ủ ấp giữa bao điều
Tím phủ góc trời nỗi nhớ thuơng,
Gieo neo vạn lý cách xa đường
Son sắt trọn đời câu chung thủy.
Vẫn vẹn tim hồng những vấn vương.
Tím dấu yêu này mãi không quên
Trăng khuya chiếu tỏa giấc êm đềm
Mỏi mong ân tình luôn thắm đượm
Tất lòng trọn vẹn nhớ thương thêm!
Tím ánh trăng thề dệt câu thơ
Nghe bao khắc khoải những mong chờ
Ước sao nồng nàn duyên đôi lứa
Tím bừng ngọn lửa sáng tình mơ.
TÍM MƠ
Thơ: Hoàng Lan
Em tìm về yêu thương ngày xưa cũ
Hoàng hôn buồn sương phủ lối em đi
Nặng bước chân hoa tím như níu ghì
Bao kỷ niệm còn lại gì hở bé?
Áo tím ơi! Sao một mình lặng lẽ?
Nụ duyên cười tươi trẻ lạc rồi sao?
Em ngẩn ngơ nhìn hoa tím nghẹn ngào
Lòng bất chợt dâng trào bao nỗi nhớ
Màu yêu thương thắm tình hoa tím nở
Đẹp lắm nè! Anh còn nhớ hay không?
Phương trời nào anh có còn chờ mong
Về bên em trao tặng vòng vương miện
Anh bảo em anh làm bằng hoa tím
Màu chung tình thỏa ước nguyện em mơ
Vườn yêu xưa em vẫn mãi mong chờ
Dẫu chỉ là mơ thôi…! sao vẫn đợi…?
TÍM BUỒN
Thơ: Hoàng Lan
Ngày gặp em anh tặng cành hoa tím
Bé yêu à! Anh tìm kiếm bấy lâu
Công viên này chúng ta sẽ gặp nhau
Để hoa tím thắm màu thương mãi mãi
Chuyện tình yêu mấy ai mà lý giải
Sao tim mình lại vướng phải rồi ta?
Ngày lại ngày in dấu bước chân qua
Tình thắm thiết mặn mà hoa tím nở
Anh đi xa bước chân đành dang dở
Công viên buồn than thở nhớ chân anh
Sợi nắng chiều pha sắc tím long lanh
Ghế đá xưa vắng anh buồn một nữa
Nữa riêng em ghế vẫn là điểm tựa
Lúc em buồn em nhớ nữa bên anh
Hoa tím rơi xơ xác bỏ trơ cành
Màu yêu thương thôi đành buồn tím biếc!
MÀU TÍM YÊU THƯƠNG
Thơ: Đức Trung – TĐL
Tôi yêu chiều TÍM hoàng hôn
Bâng khuâng trong dạ TÍM hồn mộng mơ
TÍM trong khắc khoải đợi chờ
Nhớ bằng lăng TÍM ngẩn ngơ ven đường.
TÍM hoa sim mãi vấn vương
TÍM hoàng lan thấy tình thương ngọt ngào
TÍM vào nỗi nhớ chênh chao
TÍM trong kỷ niệm đi vào giấc mơ.
TÍM buồn trước cảnh bơ vơ
TÍM màu thương nhớ đợi chờ người dưng
TÍM yêu – ai cấm ta đừng?
TÍM câu thơ viết nửa chừng gãy đôi…!
Nhớ người tim TÍM bờ môi
TÍM sầu lẻ bóng nửa đời ngóng trông
Nhớ nhung TÍM cả cõi lòng
TÍM màu chung thủy nhớ mong người về.
MIỀN NHỚ MÀU TÍM
Thơ: Thu Trang
Em lạc bước giữa vườn hoa tím nở
Gợi trong lòng bao nỗi nhớ về anh.
Thuở đôi mươi em từng được dỗ dành
Trong miền nhớ cùng anh bên vườn tím.
Một chiều xưa anh hái nhành lan tím
Rồi nhẹ nhàng cài lên mái tóc em.
Ngỏ lời yêu…anh hứa cũng thật nhiều
Mãi thuỷ chung như nhành lan màu tím.
Đi bên anh một chiều hoàng hôn tím
Anh bảo rằng màu tím của đôi ta.
Hứa đi em tình ta mãi mặn mà
Giây phút ấy…em vỡ oà hạnh phúc.
Một mùa đông…bên dòng sông uốn khúc
Anh nói lời chúc phúc “chỉ riêng anh ”
Em ngỡ ngàng…nước mắt cứ vòng quanh
Sao có thể…tình anh phai nhạt vội???…
Trong tim em niềm đau nhân gấp bội
Lục bình trôi nhuộm tím khúc sông buồn
Tình yêu nào thuở màu tím yêu thương
Giờ lạc mất….chỉ mình em chờ đợi…
HOÀI NIỆM!
Thơ: Thu Trang
Chớm hạ rồi tím cả khúc sông quê
Lục bình nở ven đê đầy xao xuyến
Cũng nơi đây từng dệt nên câu chuyện
Dẫu xa rồi vẫn lưu luyến lòng ai.
Thuở đôi mươi cũng nét đẹp trang đài
Cô trộm nhớ một chàng trai cùng lớp
Là bạn thân bởi tính tình hòa hợp
Nhưng ngại ngần…cứ nơm nớp sợ lo.
Một ngày kia chàng trai ấy sang đò
Cô bật khóc thương cho mình phận gái
Rồi tự trách bản thân sao khờ dại
Lỡ yêu rồi giờ biết phải làm sao?
Đứng ven sông cô như muốn thét gào
Yêu dấu hỡi! Trời cao xanh có thấu?
Con ước muốn được về chung bến đậu
Mãi bên người dẫu đánh đổi tuổi xuân.
Phía bên kia chàng trai cứ tần ngần
Dường như cũng phân vân vì nỗi nhớ
Tận trong tim chàng vẫn luôn trăn trở
Tự trách mình bỏ lỡ mối lương duyên.
Lý do ư? Cũng bởi một lời nguyền
Cha mẹ dặn…còn nguyên trong tờ giấy
Rằng mai đây khi mà con lớn dậy
Đúng người này…con phải lấy nghe chưa?
Cha mẹ đi vào đúng lúc giao mùa
Xoan tím nở đong đưa ngoài ngõ vắng
Chàng đớn đau cùng mối duyên thầm lặng
Tự nhủ lòng phải cố gắng vượt qua.
Ba năm sau đúng khoảnh khắc giao hòa
Giữa xuân hạ người ta đòi gả cưới
Chàng ra hiên hái một bông hoa bưởi
Thả xuống dòng…vĩnh biệt tuổi yêu đương.
Cũng từ đây đôi lứa cách chia đường
Dòng sông nhỏ vấn vương lục bình tím
Riêng đôi tim dường như còn bịn rịn
Nhưng đành lòng khép kín kỷ niệm xưa.
Theo Thuvientho.com