Sau chùm thơ viết về Cha Mẹ, xin mời các bạn tiếp tục xem thơ nói với con với những lời yêu thương mà cha mẹ dành cho con cái. Bên cạnh đó là những lời khuyên bảo, dạy con cái về cuộc sống, về đạo đức làm người,.. rất hay và ý nghĩa!
Một bông hoa đẹp nhất chưa chắc đã làm hài lòng bạn, một mùi thơm quyến rũ nhất cũng không hẳn sẽ phù hợp với sở thích của bạn. Thế nhưng, một lời nói ngọt ngào, một cử chỉ bao bọc, chăm sóc mà cha mẹ dành cho con thì chắc chắn rằng sẽ luôn làm hài lòng bạn.
Ngay từ khi chúng ta mới chào đời, dù chưa biết nói cũng như chưa nhận thức được hết thế giới xung quanh. Thế nhưng chúng ta luôn cảm nhận được tình yêu thương cha mẹ dành cho mình. Từ những câu nói nựng, những cái hôn nhẹ nhàng lên má, cái xoa đầu, rồi vuốt ve đôi bàn tay, bàn chân một cách trìu mến và ấm áp.
Ca dao có câu:
“Uốn cây từ thuở còn non
Dạy con từ thuở con còn thơ ngây”
Cha mẹ không chỉ có công sinh thành, mà còn có công dưỡng dục nữa. Song song với việc nuôi con khôn lớn thì Cha mẹ còn là người khuyên răn, dạy bảo ta nữa. Cha mẹ chính là người Thầy đầu tiên của chúng ta, dạy dỗ chúng ta từ miếng ăn, giấc ngủ, từ cách giao tiếp, ứng xử….để chúng ta khôn lớn thành người có ích cho bản thân, gia đình và xã hội.
Chẳng có một trang giấy nào hay một ngòi bút nào có thể nói hết được tình yêu thương cha mẹ dành cho con, cũng như công ơn dưỡng dục đó. Với cha mẹ dù con có khôn lớn, trưởng thành, có bay cao, bay xa đến đâu thì trong lòng Cha mẹ, con cái vẫn nhỏ bé, vẫn đáng yêu và vẫn cần những lời dạy dỗ đó.
Để tỏ lòng kính yêu và biết ơn đối với Cha mẹ, đã có rất nhiều bài thơ viết về tình yêu thương và răn dạy của Cha mẹ với nhiều tác giả khác nhau. Lời thơ mượt mà, tình cảm, ý nghĩa sâu sắc đã khiến biết bao người đọc rưng rưng khóe mắt.
Xin mời Quý vị cùng thưởng thức chùm thơ viết về tình yêu thương của Cha mẹ và những lời răn dạy, để cảm nhận được nỗi lòng của Cha mẹ, qua đó chúng ta sẽ càng hiểu rõ hơn về đạo lý làm con.
Xin cảm ơn Quý vị rất nhiều ạ!
THIÊN THẦN CỦA CHA – Thơ: Nguyên Dũ
Lúc đau ốm nằm nôi con khóc
Cha nguyện cầu van vái cao xanh
Cầu cho con được an lành
Cha đây giảm thọ cũng dành phần con
Lúc chập chửng con vừa tập bước
Miệng bi bô kêu mẹ gọi cha
Hai dòng lệ ngấn châu sa
Thiên thần bé nhỏ món quà trời trao
Con sáu tuổi vui đùa đến lớp
Đòi con ve cha bắt cho chơi
Tung tăng chân sáo con cười
Giật mình không biết lệ rơi lúc nào
Con mười tám thường ngồi ngơ ngẩn
Đôi lúc cười thơ thẩn bên hiên
Phải chi còn đặng mẹ hiền
Sẻ chia tâm sự chuyện riêng dỗ dành
Cha cũng hiểu con đà khôn lớn
Chỉ trách mình không giúp được chi
Nhìn con không biết khuyên gì
Chỉ thầm khấn nguyện hộ trì cho con
Hôm đưa tiễn con vào đại học
Cố mĩm cười nén khóc lệ rơi
Mong cho con đặng nên người
Thiên thần bé nhỏ trong đời của cha.
NÓI CÙNG CON – Thơ: Ngân Phạm
Mẹ không nghĩ đợi chờ con báo hiếu
Chỉ mong con hiểu lý lẽ mà thôi
Mẫu tử tình thâm không thể tách rời
Sẵn lòng tha thứ khi con khờ phạm lỗi.
Hãy ngồi cạnh lắng nghe lời mẹ nói
Tính con thường giận dỗi lúc rầy la
Phải bình tâm suy nghĩ kỹ con à
Yêu con nhất chỉ có cha cùng mẹ.
Mẹ rất hiểu con đang thời tuổi trẻ
Muốn vươn lên xé toạt cả mây trời
Nhưng cuộc đời chẳng đơn giản con ơi
Chẳng màu hồng tuyệt vời như con nghĩ.
Mẹ đã trao cả niềm tin ý chí
Luyện bước chân đi vững chắc trên đời
Gối mỏi chân chùn hãy dừng lại nghỉ ngơi
Không phải thất bại…xem những gì đang thiếu?
Những lời mẹ chỉ mong con thấu hiểu
Lỡ một mai cuộc sống thiếu mẹ cha
Gặp khó khăn nên bình tĩnh vượt qua
Đừng ỷ lại… đừng quá trông chờ con nhé!
CON CỦA CHA – NGƯỜI BẠN NHỎ – Thơ: Nguyên Dũ
Rồi một ngày con sẽ lớn bằng cha
Con sẽ thấy bầu trời bao la lắm
Hãy cứ bước dù đường đi lạ lẩm
Vì còn cha luôn thầm lặng dõi theo
Đường con đi dù lên núi xuống đèo
Dù gian khổ cũng luôn theo lý tưởng
Hãy hoạch định và con luôn định hướng
Rồi thành công là phần thưởng gian lao
Con của cha hãy thắp lửa lên nào
Biến mơ ước con hằng bao ấp ủ
Thành con sóng dâng trào như thác lũ
Hãy vững lòng con có đủ tài ba
Bạn đồng hành con hãy nắm tay cha
Đừng lo ngã vì có cha bên cạnh
Hãy ngước mặt nhìn trời cao lấp lánh
Hỡi thiên thần trong ánh mắt của cha
Tạ ơn trên ban tặng một món quà
Để cha được đời cha luôn có bạn
Người bạn nhỏ đồng hành cùng năm tháng
Nắm tay nào cười rạng rỡ lên coi!!!
LỜI MẸ DẠY – Thơ: Ngân Phạm
Mẹ dạy con biết trao nhận yêu thương
Phải giúp nhau trên bước đường gian khó
Kính người trên dắt dìu đàn em nhỏ
Nên mở lòng xóa bỏ những sân si.
Mẹ dạy con khôn lớn phải khắc ghi
Quý tình thâm vì nhau mà giúp đỡ
Sống giữ đạo trọn nghĩa tình chồng vợ
Không hơn thua chấp nhận chút thiệt thòi.
Mẹ dạy con đừng mộng ước xa xôi
Cùng nhau tiến không tranh ngôi đoạt vị
Nên rộng lượng đừng để lòng ích kỉ
Cho yêu thương chia sẻ chút tình người.
Mẹ dạy con khi nhặt được của rơi
Mang trao trả sẽ thấy đời tươi đẹp
Lỡ vấp ngã nghỉ chân rồi bước tiếp
Phải chính mình đừng khiếp sợ trước ai.
Mẹ dạy con phải biết nghĩ tương lai
Đặt hi vọng ở ngày mai tươi sáng
Trong cuộc sống cần thật nhiều bè bạn
Biết sửa sai nhận trách nhiệm về mình.
Mẹ dạy con cần lắm một đức tin.
LỜI CHA DẠY – Thơ: Nguyễn Điệp
Này con trai đạo lí sống ở đời
Là nhân nghĩa cứu giúp người hoạn nạn
Dù đói nghèo cũng đừng nên ca thán
Không trượt dài trong chán nản u mê
Giầu hay nghèo cấm có bỏ làng quê
Giấy có rách phải giữ lề cho sạch
Chớ vội vàng kiếm tiền bằng mọi cách
Rơi xuống bùn lại oán trách bản thân
Cha mẹ cho đầy đủ cả tay chân
Tuổi còn trẻ phải chuyên cần học tập
Theo bạn hư rồi sinh ra va vấp
Mà cuộc đời nhiều tấp nập đua tranh
Cứ từ từ đừng vội bước đi nhanh
Trời không phụ trái tim lành hướng thiện
Lớn thế nào cũng nằm lòng câu chuyện
Tham sang giầu đưa Luyện xuống vực sâu
Bài học kia gần lắm chẳng xa đâu
Đừng để mẹ phải lo âu con nhé
Ngày bay đi bà trở nên lặng lẽ
Giấu thở dài khe khẽ chẳng nói ra
Có điều này con phải nhớ lời cha
Trong xã hội lòng người là sâu thẳm
Nhiều mảnh đời ở tận cùng cay đắng
Hãy chìa tay giúp đỡ cảnh khốn cùng
Phải nhìn đời bằng ánh mắt bao dung
Khi hoạn nạn ai sẽ cùng chia sẻ?
Chuyện bó đũa dậy cho ta mạnh mẽ
Nếu vòng tay bè bạn nắm chặt mình
Đừng nhìn người bằng ánh mắt coi khinh
Trong cuộc sống mà mình luôn nhỏ bé
Vui sướng không khi một mình lặng lẽ?
Có núi tiền thì cũng vậy mà thôi.
CHA KHUYÊN CON TRAI – Thơ: Nguyễn Điệp
Con được gì sau những phút đam mê?
Ngoài chán ghét và ê chề mỏi mệt
Đừng đổ lỗi cho tình yêu đã chết
Lí do nào bao biện hết cái sai?
Lập gia đình là một quãng đường dài
Chồng và vợ phải chung vai gánh vác
Lạc bước chân rồi về nhà phụ bạc
Chẳng qua là ham cái khác mà thôi
Hạnh phúc kia cần chăm sóc cả đời
Phải dẹp bỏ những cái tôi nóng vội
Đừng bắt trẻ trở thành người chịu tội
Khi cha mình đã chọn lối đi riêng
Nghĩa và tình là hai thứ thiêng liêng
Liệu có thể dùng bạc tiền mua được?
Chớ dại khờ mang nó ra đánh cược
Kẻo quay về không như trước được đâu
Nếu chia tay sẽ phải chịu niềm đau
Trong mắt trẻ nét u sầu vương lại
Ai dắt con đi qua ngày thơ dại
Dậy điều hay những phải trái vô thường?
Hãy nhớ rằng vợ từng rất dễ thương
Những kỉ niệm trên con đường quen thuộc
Nếu không yêu thì tại sao ngày trước
Con qua nhà bên ấy rước cô dâu?
Vợ và chồng để sống đến bạc đầu
Cần chia sẻ những lo âu vất vả
Coi các con là gia tài quí giá
Thì sẽ dừng trước bản ngã của ta
Có điều này con phải nhớ lời cha
Mọi cám dỗ vẫn chỉ là hư ảo!
ĐỪNG ĐÁNH VỢ NHA CON! – Thơ: Nguyễn Điệp
Con biết không nạn bạo lực gia đình
Đang nở rộ ở nước ta nhiều lắm
Đẩy vợ con vào vực sâu thăm thẳm
Bởi rượu chè…bài bạc…sống bê tha
Cuộc sống kia lắm phù phiếm xa hoa
Sai một bước là trả bằng mọi thứ
Đừng bao giờ biến mình thành quỉ dữ
Đẹp bên ngoài nhưng tàn nhẫn bên trong
Vợ và con ai nhìn thấy cũng mong
Hám danh lợi lại gạt phăng tất cả
Kiếm đồng tiền phù du bằng mọi giá
Hay ho gì chuyện đánh vợ chửi con
Thân làm chồng không chung thủy sắt son
Ham cái đẹp rồi quay về ruồng bỏ
Già nhân ngãi…non vợ chồng…như gió
Mấy khi tình say nắng được bền lâu
Lời người xưa các cụ đã có câu
Thuận vợ chồng tát biển đông còn cạn
Sống trên đời đừng cạn tầu ráo máng
Kẻo lối về hun hút đám mây đen
Lúc về già ai mới ở cạnh bên?
Rồi có lúc thấy sức mình đi xuống
Có người chăm dù cơm cà rau muống
Vẫn là người hạnh phúc nhất thế gian
Lập gia đình còn nhiều lắm gian nan
Hãy cố gắng dựa vào nhau con nhé
Đừng để cho người đàn bà lặng lẽ
Ví phận mình như một hạt mưa sa!
CHA KỂ CON NGHE – Thơ: Nguyễn Điệp
Tối hôm qua trong lúc trở về nhà
Bố đã gặp một người trong sương lạnh
Cơn mưa đêm biết bao giờ mới tạnh
Tấm thân gầy ngồi ủ rũ co ro
Vô gia cư không có một bến chờ
Thương xót lắm cho mảnh đời cô độc
Bố đã dừng hỏi thăm người thoáng chốc
Thì hóa ra…con cái hắt hủi mình
Bố nghẹn lòng mà cứ đứng lặng thinh
Công sinh dưỡng từ khi còn tấm nhỏ
Nuôi trưởng thành không quản chi nắng nỏ
Mà lên người lại hắt hủi song thân
Bố quay đi mà sao nặng bước chân
Thấy đau đáu một kiếp người bất hạnh
Hạt mưa trời..cũng đến hồi…phải tạnh
Nhưng mưa đời…lạnh lắm…biết không con?
Tiền bạc nhiều…xe đẹp…thức ăn ngon
Nhưng cha mẹ không một ngày chăm sóc
Con hãy xem…và coi như…bài học
Để sau này mà sống đúng lương tâm
Nhớ nghe con đừng quyết định sai lầm
Bởi cha mẹ không cần chi tiền bạc
Lời hỏi thăm…chút ân cần…cũng khác
Còn hơn nhiều là gác tía lầu son
Lập gia đình sẽ thành bố trẻ con
Sống cho đúng để con mình học tập
Đừng dại khờ để rồi khi va vấp
Thành trò cười…cho thiên hạ…mà thôi
Nhìn đi con…tuổi gần đất…xa trời
Chỉ mong muốn được quây quần ấm cúng
Dù cho con…không có tiền…nghèo túng
Cơm muối…canh cà…vẫn ngon lắm…biết không!
THƠ MẸ NÓI VỚI CON GÁI ĐANG YÊU – Thơ: Nguyễn Điệp
Tối hôm qua mẹ vô tình nhìn thấy
Con một mình trong trống vắng cô đơn
Từng hạt mưa rơi ướt cả tâm hồn
Chàng trai ấy đâu phải là tất cả
Đừng giam mình giữa nỗi buồn nghiệt ngã
Bởi tình yêu không chỉ ở một người
Đó là vì con chưa gặp đấy thôi
Một ánh mắt dõi theo từng nhịp bước
Mẹ ngày xưa cũng yêu người đến trước
Cũng u sầu khi tình ấy ra đi
Chuyện hợp tan khó giải thích được gì
Chiếc cầu gẫy đã có người xây lại
Trái tim mẹ lại rung nên nhỏ dại
Khi cuộc đời bù đắp những yêu thương
Một bàn tay rất ấm áp đời thường
Và trái ngọt nở ra là con đấy
Hãy chứng minh cho người ta nhìn thấy
Sau chuyện này ta càng sống tốt hơn
Có ích chi khi cứ mãi giận hờn
Và nước mắt không lấp đầy nỗi nhớ
Mẹ biết rằng trái tim con rạn vỡ
Nhưng bước chân đã khuất nẻo xa rồi
Đừng bao giờ ôm mộng ước xa xôi
Rồi đong đếm cho hoa yêu tàn tạ
Mạnh mẽ lên mà bước qua nghiệt ngã
Vì ngoài kia còn có bóng một người
Sẽ vì con đắm đuối cả một đời
Mảnh ghép ấy thuộc về con mãi mãi!
KHI VỢ ĐẺ CON GÁI – Thơ: Nguyễn Điệp
Mới đây thôi con đã trưởng thành rồi
Đã thành bố của một thiên thần nhỏ
Nhưng cha thấy con có điều chưa tỏ
Một nỗi niềm chất chứa ở đằng sau
Gái hay trai đâu đáng để lo âu
Đều là phúc mà trời cho ta được
Có đứa con đôi khi là điều ước
Của những người hiếm muộn biết không con
Bớt nặng nề tư tưởng dạ héo hon
Thời phong kiến qua lâu rồi con ạ
Đừng ép mình vào ngày xưa nghiệt ngã
Để vợ con lại áy náy trong lòng
Đẻ đứa con đâu phải thế là xong
Nuôi khôn lớn dậy thành người có ích
Là con trai mà phá gia nghỗ nghịch
Liệu có bằng con gái biết chăm lo
Lộc của trời con đừng có so đo
Tâm thanh thản cho nhẹ lòng con nhé
Nhìn đi con thiên thần đang khe khẽ
Nở nụ cười chào đón ánh bình minh
Lời ngày xưa các cụ đã dậy mình
Gái đầu lòng hơn ruộng sâu trâu lái
Hãy mở lòng để đến ngày kết trái
Bởi con nào cũng dứt ruột đẻ ra
Con gái lớn xinh đẹp tựa như hoa
Lúc ấy khéo lại tha hồ thách cưới
Bao nhiêu người lại đau đầu nghĩ ngợi
Chọn đứa nào cho xứng với con ta
Nhớ nghe con hãy suy nghĩ lời cha
Bởi con nào cũng là con…con ạ!
BÊN CON LUÔN CÓ MẸ – Thơ: Thanh Hiếu
Đời con gái như mười hai bến nước
Khổ quá rồi đừng gắng bước nữa con
Mẹ Nhìn con cứ ngày một mỏi mòn
Trong lòng mẹ đau hơn bao giờ hết
Hạnh phúc là cả hai cùng thêu dệt
Một mình con chỉ mệt mỏi thêm thôi
Mẹ luôn muốn con có chốn có đôi
Nhưng không phải cả đời con cam chịu
Đã vất vả tình thương yêu lại thiếu
Điều con làm hỏi liệu có ai hay
Qua ngày tháng con chai sạm đôi tay
Hạt cơm trắng được chan đầy nước mắt
Bao hy vọng lại dần dần vụt tắt
Sao mà con vẫn mãi đặt niềm tin
Vẫn ảo mộng cam chịu để kiếm tìm
Đợi bình minh con tim kia bừng tỉnh
Mẹ ủng hộ con đường con đã định
Nếu không thành con hãy tính nhé con
Đừng để mình phải đau khổ nhiều hơn
Hãy nhớ rằng bên con còn có mẹ.
NHẮN NHỦ CÙNG CON – Thơ: Nguyễn Hưng
Lại đây nào cha gởi gấm đôi câu
Con hãy ngoan ghi trong đầu ráng nhớ
Sống làm người biết sẽ chia nâng đỡ
Đừng coi khinh người cơ nhỡ hơn mình
Khi con nằm trong nệm ấm chăn xinh
Còn nhiều người đang phơi mình hè phố
Ép con ăn con phủi xô ngã đổ
Đâu biết rằng nhiều kẻ khổ không cơm
Con học hành có sách mới giấy thơm
Nhiều bạn nghèo ghé mắt dòm ao ước
Quần áo con đẹp tinh tươm sạch mượt
Có cụ già đang rách trước vá sau
Mẹ nuông chiều khi con ốm con đau
Mua đồ chơi con ném nhào giãy giụa
Cho bánh quà con dở ngon chọn lựa
Khi còn người nằm vệ cửa mái hiên
Bạn bè con họ đã biết kiếm tiền
Nhặt phế liệu hay vác khiêng quá sức
Có những bạn vì khổ nghèo cùng cực
Mà dấn thân vào cướp giật gạt lường
Thì con à đừng sống hẹp tình thương
Xây nhân cách từ bình thường nhỏ nhất
Biết sẽ chia cả khi mình chật vật
Tập làm người sống chân thật…nghe con.
VỮNG BƯỚC NGHE CON – Thơ: Hồng Ngoãn
Mẹ cùng con bao mùa trăng rồi nhỉ
Mười tám năm cũng bền bỉ vô chừng
Cám ơn đời đã cho mẹ cục cưng
Niềm vui sướng nơi tận cùng tim mẹ
Tuổi thần tiên lướt qua con khe khẽ
Giờ nhìn con thấy mạnh mẽ nhường nào
Con lớn rồi mẹ vui sướng biết bao
Mong con mãi… niềm tự hào ba mẹ
Vững tin nên khi rời xa con nhé
Nơi đường đời cánh cửa hé chào con
Ngày mai đây chắc mẹ sẽ chẳng còn
Được kề cận luôn bên con chỉ bảo
Cánh chim non phải vượt qua giông bão
Mẹ mong con luôn giữ đạo làm người
Chăm học hành không tụ tập ăn chơi
Theo cám dỗ để rồi đời xa ngã
Con hãy nhớ mẹ cha còn vất vả
Lo áo cơm dù tuổi đã xế chiều
Được học hành con đã sướng bao nhiêu
Đời mẹ khổ ấp ôm nhiều hoài mộng
Hãy vững tin vượt trên đầu ngọn sóng
Bằng sức trai và ước vọng của mình
Rồi một ngày con sẽ thấy bình minh
Con sẽ hiểu những ân tình nơi mẹ.
LỜI KHUYÊN CHO CON GÁI – Thơ: Nguyễn Đình Huân
Là con gái hãy ngoan hiền con nhé
Xinh xắn dịu dàng kính mẹ thương cha
Là con gái hãy như một đoá hoa
Sắc và hương mãi quyện hoà thơm ngát
Hôm sớm tới trường học hành ca hát
Con hãy vô tư sinh hoạt vui chơi
Cười thật tươi và duyên dáng yêu đời
Lúc còn bé hãy nghe lời mẹ dạy
Khi lớn lên giữa dòng đời xô đẩy
Phải tránh xa những cạm bẫy giăng giăng
Cuộc sống xô bồ lẫn lộn đục trong
Sống làm sao cho tấm lòng thanh thản
Nếu có thể hãy giúp người hoạn nạn
Sống chân tình với bè bạn quanh ta
Giản dị thôi con cứ sống chan hoà
Đừng cao ngạo đừng kiêu sa hợm hĩnh
Trước khó khăn cứ an nhiên bình tĩnh
Hãy tự tin ở nơi chính bản thân
Sau mùa đông là sẽ tới mùa xuân
Con nhớ nhé con gái cần tứ đức
Tấm lòng vàng quý hơn đồ trang sức
Con gái phải cần hết mực đoan trang
Đường tương lai phía trước rộng thênh thang
Chọn đúng hướng sẽ an nhàn hạnh phúc.
(Đang còn cập nhật…)
Các bạn vừa xem qua chùm thơ viết về những lời yêu thương và khuyên bảo của Cha Mẹ dành cho con cái của mình. Chúng tôi hi vọng chùm thơ này sẽ có ích, ý nghĩa với bạn. Hãy bày tỏ suy nghĩ của bạn về chùm thơ, cũng như những lời khuyên hay dành cho con cái mà bạn muốn chia sẻ ở phần bình luận bên dưới nhé!..
Theo Thuvientho.com