Home / Chùm thơ chọn lọc / 1001 bài thơ tiếc thương Cha Mẹ đã mất, nhớ hơi ấm ngày xưa!

1001 bài thơ tiếc thương Cha Mẹ đã mất, nhớ hơi ấm ngày xưa!

1001 bài thơ tiếc thương Cha Mẹ đã mất, nhớ hơi ấm ngày xưa!

Sau chủ đề thơ về Chathơ về Mẹ được đông đảo độc giả quan tâm và chia sẽ, Thuvientho.com xin tiếp tục với những bài thơ nói lên sự tiếc thương của các con dành cho Cha Mẹ đã mất. Đó là những vần thơ thật xúc động viết lên nỗi nhớ và lòng biết ơn khi nghĩ về đấng sinh thành đã đi về nơi thật xa…

Hơi ấm
Tuổi thơ con đã từng theo Mẹ ngồi lê la ở những khu chợ quê, nhìn xem Mẹ bán từng trái mít, trái na, trái ổi. Khi buồn ngủ lại nằm trên tấm nilon Mẹ trải sẵn ngủ một giấc thật ngon lành dẫu mưa hay nắng, bởi vì Mẹ luôn che chắn để con được đủ giấc nồng.

Vòng tay Mẹ yêu thương vén từng sợi tóc tơ lòa xòa trên gương mặt con, đầy trìu mến, yêu thương.
Làng quê nghèo luôn chịu nhiều thiên tai bão nổi, mái nhà vẹo xiêu Cha hay chằn gạch lên trên mỗi khi mưa giông gió lớn. Nhà dột, vách lá cứ cột kẹt khi gió lùa, Cha Mẹ đưa các con vào một góc an toàn rồi ra cột lại những chỗ lá rách nát, người ướt sũng trong cơn mưa. Trong ánh đèn dầu leo loét trong đêm các con co ro nhìn Cha Mẹ mà lòng đầy ấm áp.

Những vỏ xe được Cha Mẹ cắt ra đốt lên sưởi ấm, gia đình nhỏ quây quần nói cười trong đêm giông gió mà vẫn thấy ấm lòng.

Cha chẳng nói nhiều nhưng luôn che chở và dạy cho các con những điều nghĩa nhân tuyệt vời nhất.

Mẹ luôn dành lời yêu thương và những cái hôn cho các con khi trở về nhà sau một chuyến bôn ba.
Bao nhiêu lâu rồi con đã không nhận được sự ấm áp như thế nữa, từ hai đấng sinh thành mà con yêu kính.

Nợ trần đã dứt Cha Mẹ quay về với cát bụi, bỏ lại các con tiếc thương vô hạn. Ôm kỉ niệm ít ỏi về Cha Mẹ mà nhớ mong, nhớ những đêm trăng sáng gia đình quây quần bên bếp than hồng, ngồi chờ Mẹ nướng ngô để mà thưởng thức. Cha ngồi nhâm nhi tách trà nhìn các con chơi đùa ríu rít, mà con cứ tưởng chừng bức tranh ấy mãi trường tồn theo năm tháng.
Ngày xưa ơi! Xin cho tôi một lần được trở về quá khứ đẹp đẽ ấy, quá khứ có Cha Mẹ cạnh bên dìu dắt tôi đi trên con đường ngập nắng, băng qua cánh đồng đến trường mỗi ngày để học.

Cho tôi được một lần nũng nịu với Mẹ, hay lén nhìn Ba làm việc mà mồ hôi tuôn đổ.

Cho tôi một lần cạnh bên gia đình có cả sự yêu thương trọn vẹn từ Cha Mẹ, để những khi yếu lòng mệt mỏi ngoài kia tôi còn có vòng tay ấm áp của hai đấng sinh thành dang rộng ra đón tôi quay về nương náu.
Cái cột nhà vẹo xiêu trong cơn giông bão, sao chiều nay con không thấy Cha Mẹ dầm mình cột lại nữa rồi, cuối đầu chợt nghe nước mắt mặn môi…
Xin giới thiệu chùm thơ viết về Nỗi Nhớ Thương Cha Mẹ đã mất của nhiều tác giả, mời các bạn đón xem những cung bậc cảm xúc nhớ thương qua những bài thơ mang nhiều kỉ niệm yêu thương mà các tác giả đã gửi gắm nỗi lòng của mình vào từng câu chữ.

Quý Phương


VẮNG MẸ – Thơ: Mami Vam


Vắng mẹ rồi giọt nắng cũng hanh hao

Buồn xơ xác bao cành cây ngọn cỏ

Hiu hắt mây thẫn thờ lên làn gió

Vắng mẹ rồi khó tìm thấy niềm vui.
Vắng mẹ rồi ai chia sẻ ngọt bùi

Ai động viên nguôi ngoai niềm cay đắng

Vắng mẹ rồi ai sớt chia gánh nặng

Ai lặng nhìn con trẻ trọn giấc say.
Vắng mẹ rồi con thiếu một vòng tay

Thiếu bóng mẹ đêm ngày ngồi tựa cửa

Vắng mẹ rồi con có còn đâu nữa

Bữa cơm chiều đầy ấm áp yêu thương.
Vắng mẹ rồi vất vả cuộc sống thường

Một mình con phải đương đầu gánh chịu

Vắng mẹ rồi lòng con đây mới hiểu

Mẹ kề bên hạnh phúc nhất trên đời.


KHÓC THƯƠNG CHA – Thơ: Nguyễn Phú Bình


Như vòng quay bánh xe lăn hoài mãi

Cuốn trôi theo mòn mỏi cả

Mới hôm nào người khỏe mạnh tươi vui

Mà hôm nay héo mòn thân tàn tạ
Con thương lắm cả đời cha vất vả

Vì vợ con người quên cả bản thân

Cố vươn lên thoát khỏi cảnh cô bần

Nay vẹn toàn thì tử thần tìm đến
Vẫn biết rằng cũng tới ngày số tận

Cõi trần gian sống tạm thác gửi nhờ

Trên giường bệnh người vẫn nhắc nhở

Xin hóa thành tro phủ ánh lửa tàn
Con nhớ mãi lời cha thường bảo ban

Sống thương yêu hãy kết đoàn

Đùm bọc nhau mỗi khi gặp hoạn nạn

Kiêu hãnh lên ta hơn chán vạn người
Số đã hết ông trời đang gõ cửa

Mời người đi đến trước cửa Nam Tào

Người thiêm thiếp như vẫn còn chiêm bao

Hồn lơ lửng như lạc vào cõi mộng
Ôi mong manh sự sống chỉ tấc gang

Thân còm cõi sức tàn nào chống nổi

Đau đớn thay lời người thường trăng trối

Cuộc đời cha trôi nổi kiếp phong trần.



TIỄN CHA VỀ CÕI VĨNH HẰNG – Thơ: Nguyễn Phú Bình


Khăn tang trắng phủ một màu

Hoa cài di ảnh úa màu dương gian

Nỗi đau cứ mãi ngập tràn

Lệ dâng tuôn chảy mênh mang cõi lòng
Người đi trời đất ngóng trông

Rời xa nhân thế rực hồng chốn mơ

Người về cõi lạc hư vô

Để lại thương tiếc vô bờ cháu con.


ĐÊM TIỄN BIỆT – Thơ: Diệp Ly


Cha đi về với

Bỏ con ở lại giữa đời tiếc thương

Từ nay âm dương

Lệ rơi nhòa nhạt khói hương tạ từ
Mai này con trẻ bơ vơ

Hiếu thân oằn nặng bao giờ trả xong?

Xót xa cào xé cõi lòng

Đường đời hun hút mênh mông nỗi sầu
Thâm ân nay đã về đâu

Mà đường tử biệt bóng câu qua thềm

Tiễn cha hoang lạnh trời đêm

Gió mưa than thở nỗi niềm bi ai
Tâm tư nặng nỗi u hoài

Tìm trong vòng tay cha già

Bây giờ mỗi bước một xa

Bây giờ nước mắt như là mưa tuôn
Bây giờ ôm nỗi đoạn trường

Bây giờ tiễn biệt tình thương trọn đời.


Xem thêm:  Tuyển tập thơ về rượu hay, hài hước làm thức tỉnh mọi người

MỘT TRĂM NGÀY – Thơ: Diệp Ly


Một trăm ngày kể từ lúc cha đi

Mái nhà xưa còn ôm ghì nổi nhớ

Bóng dáng cha từng chiều trên lối nhỏ

Tiếng gậy tre từng nhịp gõ trên đường.
Cha đi rồi hoang vắng một trời thương

Đêm mộng mị trong đoạn trường nước mắt

Nghe chơi vơi với niềm đau quặn thắt

Ảo ảnh buồn làm ngơ ngác lòng con.
Cha đi rồi ngày tháng cũng héo hon

Bao hối tiếc làm mỏi mòn ký ức

Con chông chênh với nỗi niềm day dứt

Chữ thâm tình chia cắt nẻo trần gian.
Cha đi rồi theo mây khói dần tan

Con ở lại với muôn vàn thương nhớ

Đường âm dương câu hiếu thân đành lỡ

Cha đi rồi từng mảnh vỡ hồn đau.



NHỚ CHA – Thơ: Quốc Phương


Lòng cha mẹ..bao la như biển cả

Suốt cuộc đời..những vất vả lo toan

Đã bao năm..cuộc sống ấy cơ hàn

Nhưng cha mẹ..không thở than kêu khổ
Nay mẹ yếu..cha thành người thiên cổ

Âu cũng là..kiếp số phải chia ly

Ơn sinh thành..chưa đền đáp được gì

Mà cha đã..ra đi mình một cõi
Nơi xa ấy..cha ơi cho con hỏi

Lúc lạnh lòng..ai khăn gói cho cha

Có phải chăng..nơi ấy lạnh lắm mà

Không thể giúp..xin cha lời xin lỗi
Nhớ cha lắm..mong thời gian đánh đổi

Quay ngược về..để sớm tối bên nhau

Có mẹ cha..cùng con cháu cháo rau

Sống đầm ấm trên con tàu cha lái.


VIẾNG MỘ CHA

Thơ: Minh Lý
Nghẹn ngào giây phút viếng cha

Khói hương nghi ngút lệ nhoà mắt cay

Cha đi đã mấy Thu rày

Âm dương cách biệt bao ngày nhớ thương
Hàng cây xào xạc bên đường

Cha nằm yên nghỉ hàng dương ru hời

Nhớ ngày con bé cha ơi

Lời cha ấm áp bên nôi quê nhà
Hôm nay ngày giỗ của cha

Tâm hương con thắp lệ nhoà tim đau

Cha ơi con khấn nguyện cầu

Mong cha siêu thoát thẳm sâu trong lòng.


MẸ ƠI! CON ĐÃ VỀ – Thơ: Phan Trong Tiến


Tạm biệt quê nghèo ra đi kiếm sống

Chốn quê người không bóng một người thân

Nhớ buổi con đi mẹ cứ tần ngần

Mắt đẫm lệ tiễn dần con ra cổng
Chốn bon chen con gắng lòng chịu đựng

Ngày trở về cho mẹ ấm buồng tim

Cho mẹ con ta cuộc sống êm đềm

Trên mảnh đất ngọt mềm tình nhân ái
Mẹ kính yêu! hãy gắng lòng nán đợi

Con sẽ về bên mẹ sớm mẹ ơi!

Nhưng trớ trêu số phận một kiếp người

Con đau đớn trách trời sao lại thế
Con đau đớn trách trời sao quá tệ

Để lúc này con máu lệ trào tuôn

Khi sáng nay con nhận được tin buồn

Tin sét đánh mẹ hiền vừa tạ thế
Kể từ nay ai là người chia sẻ

Bao nỗi buồn vui, lẽ sống trên đời

Kể từ nay con chẳng được bàn tay

Mẹ vuốt ve trong đêm dài vắng lạnh
Máy bay ơi! hãy nhanh dùm hạ cánh

Để tôi kịp về với mẹ chiều nay

Gió hãy xua tan những đám mây dày

Cho tôi được ấm lòng bên xác mẹ
Nhạc công ơi! hãy nhẹ nhàng,khe khẽ

Nốt nhạc buồn ru tiễn mẹ tôi đi

Nén tâm nhang con bất hiếu lạy qùy

Đưa tiễn mẹ đi về nơi âm giới
Nơi xa ấy mong mẹ hiền thứ lỗi

Con mẹ dại khờ tội lắm mẹ ơi!



NGÀY MẸ RỜI XA – Thơ: Quý Phương


Hồi ức ngày nào con nhớ mãi chẳng quên

Ngày Mẹ ra đi bỏ đàn con nheo nhóc

Ông trời buồn nên ông trời cũng khóc

Nước mắt ngập cánh đồng ngập cả đám lúa non
Ngoài bờ đê con đứng khóc một mình

Nghe tiếng Ngoại trong nhà cũng nấc lên thương tiếc

Mỗi người đều mang tâm trạng buồn da diết

Người đến tiễn đưa chật kín trước hiên nhà
Mẹ nằm yên trên một chiếc băng ca

Đàn con dại vây quanh gào thét gọi

Cha thờ thẫn mắt vô hồn đau nhói

Không khí phủ trùm một màu tối tang thương
Người ta đem quà đến dành dỗ chúng con

Cám cảnh, xót xa nên lòng người trĩu nặng

Mưa trút nước ngoài hiên, trời một màu ảm đạm

Hương khói vô tình chạm khóe mắt cay cay.


CÔNG ĐỨC SINH THÀNH – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn


Làm người khổ lắm ai ơi

Khi nhìn Cha Mẹ…lìa đời ra đi

Giờ thương cũng chẳng ích gì

Chỉ còn câu nói khắc ghi trong lòng.
Từng dòng nước mắt long đong

Khói hương nghi ngút theo dòng đời trôi

Trần gian khi giả biệt rồi

Thì thân xác cũng nằm phơi núi rừng.
Dù cho vai gánh tay bưng

Cao lương mỹ vị cũng chừng ấy thôi

Nhớ thương than thở đứng ngồi

Dương gian âm cảnh ngăn đôi chẳng còn.
Công Cha lặn biển trèo non

Nghĩa Mẹ tần tảo héo mòn ngày đêm

Chỉ mong con sống êm đềm

Công thành danh toại ấm êm tình nhà.
Suốt đời yêu mến thiết tha

Nhớ công dưỡng dục mới là hiền ngoan

Đời luôn cay đắng bẽ bàng

Không Cha thiếu Mẹ…lòng tan nát lòng.


TÌNH CHA – Thơ: Nguyễn Thư


Vắng bóng Cha đã hai chục năm tròn

Mười một tuổi đầu con vành tang trắng

Tình phụ tử khiến lòng luôn mang nặng

Tuổi dại khờ nức nở giữa hoàng hôn
Cha hỡi Cha! Giờ con đã lớn khôn

Luôn trăn trở kiếm tìm trong giấc mộng

Đấng sinh thành đã cho con sự sống

Nhưng mịt mờ lồng lộng bóng nơi đâu?
Cuộc đời Cha trọn một kiếp dãi dầu

Vì con trẻ mong đâu ngày đền đáp

Lời Cha dạy…ghi lòng con ấm áp

Sao chia lìa… cho mắt lệ tuôn rơi
Con lẻ loi trên muôn nẻo đường đời

Bao trắc trở đôi lần con muốn ngã

Người đi rồi mẹ hiền thêm vất vả

Trĩu đôi vai chuyện cơm áo gạo tiền
Ngày lại ngày con qua tuổi hồn nhiên

Nhìn kỷ vật nhớ Cha hiền da diết

Chốn cửu tuyền xa xăm Cha có biết?

Nỗi lòng con thổn thức mỗi Xuân về..!


HÌNH BÓNG MẸ TRONG CON

Thơ: Nguyễn Ngọc Bích
Mẹ đi con tuổi còn thơ

Từng đêm nhớ mẹ bơ vơ một mình

Còn đây chỉ bóng với hình

Thắt lòng con trẻ phải ghìm lệ rơi
Lớn lên xa biệt phương trời

Long đong giữa chốn chợ đời nổi trôi

Đắng cay cực khổ mẹ ơi!

Hướng về nơi ấy tìm lời ủi an
Biết rằng sông núi cách ngăn.

Âm dương ly biệt bao năm mỏi mòn

dấu nỗi héo hon

Ước rằng có mẹ cho tròn niềm vui
Đông về nuốt những ngậm ngùi

Thương cho cánh nhạn dập vùi gió sương

Trong giấc mơ đẹp lạ thường

Thấy hình bóng mẹ dặm đường bên con.
Lời ru ngày ấy vẫn còn

Mùa Vu Lan đến núi non điệp trùng

Vần thơ gửi trọn nhớ nhung

Nén nhang dâng mẹ cầu mong an bình.

CHA MẸ TÔI – Thơ: Vũ Duy Đà


Màn đêm xuống.. mang giọt sầu cô quạnh

Ánh trăng vàng vẽ thêm cảnh thê lương

Hỏi trời xanh sao ông chẳng tỏ tường

Gieo lên cái cảnh âm dương cách biệt
Ngàn tâm sự.. nay ngồi đây tôi viết

Kể chuyện đời khốc liệt của Mẹ Cha

Để nuôi con không quản đâu là nhà

Vai nặng gánh tìm bôn ba khắp chốn
Tôi sinh ra.. giữa cuộc đời bận rộn

Miền quê nghèo nơi bốn biển vây quanh

Đất quai đê lấn biển đắp lên thành

Ngôi nhà nhỏ cùng mái tranh che nắng
Bởi thương con.. đói lòng lên chẳng đặng

Cha âm thầm với gánh lặng trên vai

Vượt cả trăm ngàn vạn quãng đường dài

Hi sinh cả.. vì..con cái
Một ngày kia.. Cha vĩnh viễn…nằm lại

Trên đồng hoang đầy cỏ dại mình Cha

Không người thân bởi xa cách quê nhà

Không kèn trống chẳng vòng hoa đưa tiễn
Cha mất đi.. tôi nào đâu nhận diện

Bởi mới tròn một tuổi biết được chi

Mẹ thay Cha no tất cả những gì

Từ manh áo đến bước đi con nhỏ
Thời gian trôi.. thoảng như là cơn gió

Mẹ âm thầm rồi cũng bỏ theo Cha

Nay ngồi đây nước mắt chảy nhạt nhòa

Viết đôi dòng tỏ công Cha nghĩa Mẹ.

Theo Thuvientho.com

Xem thêm:  Bài Thơ QUÉT RÁC TÂM – Ngạo Thiên

Check Also

Những bài thơ hay về hoa cúc họa mi

Những bài thơ hay về hoa cúc họa mi

Hoa cúc họa mi còn được gọi là hoa cúc dại hay là hoa cúc …