Tổng hợp những bài thơ tình lục bát hay, lãng mạn, buồn bã, nhớ nhung, hờn dỗi,.. và rất nhiều cung bậc cảm xúc trong tình yêu.
Thơ Tình Lục Bát Hay #01
THƠ TÌNH LỤC BÁT: NGỌT NGÀO
Thơ: Trần Kim Anh
Sao ôm lần cuối hoá khờ
Hãy ôm em mãi em mơ thật nhiều
Tình yêu với những phiêu diêu
Ngọt ngào thắm thiết dẫu nhiều đa đoan
Tình em xin tặng trao chàng
Ngọt ngào em mãi tào khang tình này
Đâu là ảo mộng gió mây
Đâu là hư ảo hao gầy mông lung
Mối tình duyên thắm trùng phùng
Một đời ngóng đợi cảm rung chờ chàng
Xin đừng dệt mộng lang thang
Để em hoang lạnh chờ chàng đêm đêm
Gửi chàng má thắm môi mềm
Gửi chàng điệp khúc ấm êm nồng nàn
Gửi chàng thân ngọc đài trang
Gửi chàng tay nhẹ điệu đàng của em
Chờ chàng mòn mỏi sau rèm
Chờ chàng một bước chân êm đi về
Chờ chàng ru một cơn mê
Chờ chàng giấc mộng đêm hè đu đưa
Ta cùng hạnh phúc sớm trưa
Ta cùng chung bước lối xưa đã từng
Mây chiều trải rộng rưng rưng
Chân ai dạo bước em mừng đợi trông.
Thơ Tình Lục Bát Hay #02
THƠ TÌNH LỤC BÁT: GIÓ VÀ CÁT
Thơ: Trần Kim Anh
Em là cát dưới phù sa
Anh sẽ là gió thổi qua biển trời
Em là một ánh ban mai
Anh là mây trắng ca bài biển xanh
Em mơ mây trắng bồng bềnh
Anh nghe tiếng nhạc những thanh bổng trầm
Một ngày nắng tắt lặng câm
Mây đen vần vũ thâm trầm trắng tan
Ta buồn than khóc dở dang
Nhọc nhằn lê lết giữa hàng phi lao
Mặc cho gió quất biển gào
Tấm thân nhức mỏi ta vào hư không…
Thu qua cho một mùa đông
Bàng kia đỏ lá mưa giông thôi dần
Khẳng khiu khô khốc trơ thân
Cánh diều lạc lõng bần thần vi vu
Dìu nhau vào cõi mộng du
Mơ làn gió thoảng trong mù mịt sương
Mệt nhoài trong kiếp yêu đương
Khát khao thêm một cung đường có nhau
Tình yêu có ngọt có đau
Có thương có nhớ có sầu đắng môi
Trọn niềm thương nhớ bồi hồi
Vẫn nghe tê tái đơn côi một mình.
Thơ Tình Lục Bát Hay #03
THƠ TÌNH LỤC BÁT: EM ĐỢI
Thơ: Trần Kim Anh
Em ngồi đợi ánh trăng xanh
Đợi luôn khúc nhạc tình anh thắm nồng
Đợi mưa về với mùa đông
Đợi cho gió hát bên dòng sông thu
Em ngồi với gió vi vu
Dưới trưa nắng toả ca từ ngát hương
Đợi anh tô thắm má hường
Đợi niềm yêu diết vấn vương đợi hoài
Ban mai rồi tới đêm dài
Vẫn không thôi đợi mắt nai thẳm màu
Nhung huyền em đợi đêm thâu
Chỉ hồng em đợi bạc mầu thời gian
Đợi cho con nắng chảy tràn
Đợi mùa xuân với miên man mưa phùn
Đợi cho tố lốc tình hun
Đợi oan sai hết bao chùm quả ngon
Anh khuyên em sẽ lòng son
Đợi chờ trong cả mỏi mòn xuân cay
Bao giờ ngọt lại vòng tay
Đông khô ấm áp lòng này mới thôi!
Thơ Tình Lục Bát Hay #04
THƠ TÌNH LỤC BÁT: ĐỪNG NHÉ ANH!
Thơ: Hồng Hoa
Tình yêu anh nỡ bẻ đôi
Nửa theo bên nớ phần bồi phía em
Làm cho nước mắt ướt mềm
Buồng tim đau nhói lòng thêm nát lòng.
Anh đừng gạn đục tìm trong
Để rồi cay đắng rớt vòng trầm luân
Sao anh chẳng biết em buồn
Vô tâm nhìn lệ em tuôn tháng ngày.
Thu đừng làm chiếc lá bay
Giọt Ngâu chớ rớt đọa đày vần thơ
Thương nhau chín đợi mười chờ
Đường yêu lạc bước tình bơ vơ sầu.
Dù cho vượt cả biển sâu
Hay lên tận chôn giang đầu chẳng sao
Hãy thương cho thật ngọt ngào
Tròn câu chung thủy đừng lao đao tình.
Thơ Tình Lục Bát Hay #05
THƠ TÌNH LỤC BÁT: TÌNH MONG MANH
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Yêu thương anh rất chân thành
Nhưng giờ tình đã mong manh mất rồi
Cuộc đời duyên phận nổi trôi
Sầu thương mang nặng tim bồi hồi đau.
Tóc xanh nay cũng hai màu
Đời không tha thứ thương đau ôm hoài
Vết hằn đau…chẳng nguôi ngoai
Đường tình sóng gió lạc loài thiên thu.
Mây đen kéo xuống giăng mù
Phủ lên duyên phận…lời ru bẽ bàng
Tình mình sắp cũng vỡ tan
Thôi đừng khơi đống tro tàn ngày xưa.
Quay lưng tình đã hóa thừa
Ngày mai lỡ gặp…như chưa lần nhìn
Gởi nhau tất cả niềm tin
Anh thầm lặng khóc đứng nhìn em qua.
Còn đâu tha thiết mặn mà
Bởi em giờ của người ta…suốt đời
Nhớ nhau từng giọt lệ rơi
Muốn khe khẽ gọi nhưng lời chẳng buông.
Tình xa…kỷ niệm đứng buồn
Nhưng trong tiềm thức vẫn luôn đôi mình
Dòng đời lắm nỗi điêu linh
Mong manh chữ nợ nên tình chao nghiêng.
Thơ Tình Lục Bát Hay #06
THƠ TÌNH LỤC BÁT: GHEN
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Vết đau tim mãi còn hằn
Còn thương mới có lời ghen tiếng hờn
Anh về ôm nỗi cô đơn
Hồn lâng lâng thả chập chờn từng đêm.
Giọt mưa rớt xuống bên thềm
Lá vàng rơi rụng càng thêm chạnh lòng
Ngồi đây dỏi mắt chờ mong
Bèo trôi theo nước xuôi dòng sông sâu.
Đời vương hai tiếng tình sầu
Tìm đâu ra được tròn câu ước nguyền
Đau buồn trách lỗi cho duyên
Tình dang dỡ đứng hai miền ngược xuôi.
Vắng nhau lòng cứ ngậm ngùi
Thương yêu cho lắm ngày vui cũng tàn
Em về hãy bước sang ngang
Anh gom nhặt hết phủ phàng chát chua.
Thu ơi chớ vội sang mùa
Để ta chờ những giọt mưa Ngâu buồn
Đường tình duyên phận không suông
Hờn ghen nước mắt ngược nguồn về tim.
Vắng em anh mãi kiếm tìm
Xa nhau luôn đứng lặng im ngóng chờ
Trải lòng trên những vần thơ
Mà nghe như lệ thẫn thờ…chực rơi!
Thơ Tình Lục Bát Hay #07
THƠ TÌNH LỤC BÁT: MÃI CHỜ ĐỢI ANH
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Nắng chiều phủ lối ngày xưa
Gió lay chiếc lá cũng vừa rụng rơi
Mình em ngơ ngẫn giữa trời
Hướng về nơi ấy mắt chơi vơi sầu.
Chữ tình mình chẳng tròn câu
Em thờ thẫn bước bên cầu không anh
Lá kia cũng vội lìa cành
Vàng hoe ngập lối màu xanh không còn.
Dù cho lặn suối trèo non
Ngày đêm lăng lẽ mỏi mòn chờ nhau
Tình em cũng chẳng phai màu
Sắc son thề nguyện trước sau một lòng.
Về đi…em vẫn đợi mong
Buồn đau thả hết xuống dòng sông trôi
Quên đi những lúc bồi hồi
Sống vui hạnh phúc chung đôi chẳng rời.
Thơ Tình Lục Bát Hay #08
THƠ TÌNH LỤC BÁT: MỘT KIẾP LONG ĐONG
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Yêu nhiều cũng thế thôi anh
Bởi duyên người đã riêng dành cho ai?
Đành buông những tiếng thở dài
Nhớ thương nhau cũng…chia hai lối về.
Dặm ngàn cát bụi sơn khê
Trăm năm duyên nợ hẹn thề còn xa
Tình em tha thiết đậm đà
Nhưng anh nay của người ta mất rồi.
Đời em trọn kiếp đơn côi
Bao nhiêu cay đắng bồi hồi trót mang
Trăm năm phận bạc lỡ làng
Tình luôn lận đận trái ngang lụy phiền.
Trách hờn có nợ không duyên
Đời lang thang mãi như thuyền không neo
Thương cho thân phận bọt bèo
Sầu vương đau đớn mang theo suốt đời.
Thơ Tình Lục Bát Hay #09
THƠ TÌNH LỤC BÁT: VẤN VƯƠNG
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Bao năm còn lại được gì?
Trên con đường nhỏ mình đi ngày nào
Có còn gió thổi lao xao
Hôn lên hoa cỏ ngọt ngào yêu thương.
Em quay về với con đường
Mới hay tình rớt hai phương trời sầu
Đau lòng nhìn những giọt Ngâu
Ôm thương cuốn nhớ qua cầu vội bay.
Đắng cay chua xót từng ngày
Vướng tình ngang trái lá lay giữa đời
Dặn lòng chẳng để lệ rơi
Nhưng sao lòng cứ nghẹn lời hả anh?
Phải chăng duyên số không thành
Bởi hương cỏ dại mong manh cuối chiều
Ai từng đau khổ vì yêu
Mới hay tình lỡ gánh nhiều thương tâm.
Ngày đêm chỉ biết lặng thầm
Gọi nhau hai tiếng tri âm ngậm ngùi
Hết rồi kỷ niệm buồn vui
Đau thương phủ xuống chôn vùi tình xưa.
Lời thơ em cũng đã vừa
Chấm than bỏ ngỏ mà chưa xuống dòng
Bởi còn chút nhớ đợi mong
Em vương vấn mãi…ngập lòng người ơi.
Thơ Tình Lục Bát Hay #10
THƠ TÌNH LỤC BÁT: TÌNH VỠ TAN RỒI
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Thôi anh quay bước mà về
Sống tròn đạo nghĩa phu thê với người
Ngậm ngùi nhìn bó hoa tươi
Em đau nuốt lệ…gượng cười tìm quên.
Buông tay thả bóng bồng bềnh
Cùng lời đoạn tuyệt bay lên giữa trời
Gió làm bóng đã vỡ đôi
Đừng ai nhắc lại những lời…thề xưa.
Bởi Thu nay sắp cuối mùa
Heo may thổi rụng đong đưa lá vàng
Về thôi…tình đã sang trang
Em gom nhặt hết…phủ phàng…từ anh.
Chúc cho bên ấy duyên lành
Còn riêng em vội lau quanh…giọt sầu
Lặng nhìn từng giọt mưa Ngâu
Mà thương duyên phân tình đầu vỡ tan.
Thơ Tình Lục Bát Hay #11
THƠ TÌNH LỤC BÁT: TÌNH CHIA HAI LỐI
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Quay lưng em nhớ gì không?
Đường quen lối cũ bên dòng sông xưa
Cũng Thu thuở gió giao mùa
Em dang tay hứng giọt mưa Ngâu buồn.
Tưởng là nước mắt em tuôn
Nào hay hạt bụi…lách luồn bờ mi
Tình xa nay chẳng còn gì
Nào ai giữ được người đi bao giờ?
Đành thôi chịu cảnh bơ vơ
Dù hoàng hôn xuống vẫn chờ bóng em
Hạt mưa rớt xuống trước thềm
Nhìn theo lá rụng càng thêm chạnh lòng.
Còn gì đâu nữa mà mong
Bởi tình nay rớt giữa dòng đời trôi
Thu sang mình đã xa rồi
Tình chia lối mộng…hai nơi khóc thầm.
Thơ Tình Lục Bát Hay #12
THƠ TÌNH LỤC BÁT: ĐỜI NỔI TRÔI
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Ai rồi cũng bỏ em đi
Nhớ nhung lưu luyến còn gì nữa đâu
Lỡ vương hai tiếng tình sầu
Thì trăm năm cũng lạc nhau giữa đời.
Thu ơi…đừng để lá rơi
Cho ta nhắn gởi đôi lời…người thương
Rằng em thao thức đêm trường
Oằn vai gánh nặng sầu vương vấn sầu.
Mai này đời sẽ về đâu?
Đôi chân phiêu bạc giang đầu cuối sông
Còn chăng chỉ mỗi tấm lòng
Ai thương…ai nhớ…ai mong…ai chờ?
Ghép vần viết vội câu thơ
Mong sao nhân nghĩa đừng hờ hửng nhau
Nhìn lên tóc đã hai màu
Mà đời còn mãi thương đau…ngậm ngùi.
Thơ Tình Lục Bát Hay #13
THƠ TÌNH LỤC BÁT: HẠNH PHÚC NGỌT NGÀO
Thơ: Hồng Hoa
Bình minh bừng sáng lên rồi
Xua tan đêm tối chơi vơi lạnh lùng
Dù Thu làm lá bay tung
Nhưng tình ta mãi tương phùng có nhau.
Hoa xưa nay cũng khoe màu
Em anh hai đứa thương đau chẳng còn
Dốc tình dù có héo hon
Vẫn ôm kỷ niệm lối mòn ngày xưa.
Nắm tay vui vẻ cợt đùa
Gạt đi nước mắt như chưa lần buồn
Tình thơ dịu ngọt vần buông
Để cho con chữ lách luồn vào tim.
Đôi môi nồng cháy kiếm tìm
Và nghe hơi thở lặng im…phập phồng
Hết rồi gối chiếc phòng không
Tim yêu lơ lửng bềnh bồng…ngẩn ngơ.
Thơ Tình Lục Bát Hay #14
THƠ TÌNH LỤC BÁT: TÌM VỀ CHỐN XƯA
Thơ: Hồng Hoa
Ngửa tay nâng cánh hoa mềm
Mà nghe nỗi nhớ càng thêm chạnh lòng
Bao ngày tháng đợi chờ mong
Bóng anh vẫn mãi giữa dòng đời trôi.
Ngày chia tay ấy bồi hồi
Quay lưng ôm hết đơn côi ngậm ngùi
Tình vừa mới chớm cuộc vui
Sao đành phải chịu dập vùi chia xa.
Hương xưa nay cũng nhạt nhòa
Còn đâu kỷ niệm trong ta một thời
Thu về làm lá vàng rơi
Mưa Ngâu trút xuống đất trời sầu thương.
Chiều nay cũng vẫn bên đường
Nhìn hoa tím nhớ mà vương vấn buồn
Lệ hoen khóe mắt chợt tuôn
Tim như dao cắt quay cuồng chơi vơi.
Thơ Tình Lục Bát Hay #15
THƠ TÌNH LỤC BÁT: XA RỒI
Thơ: Thanh Trần
Em về miền đó xa rồi
Bỏ quên ký ức bồi hồi ngày xưa
Em về nhanh kẻo trời mưa
Vừng đông mây xám cũng vừa đến xong
Em về để kẻ nhớ mong
Nơi xa em biết anh trông bao lần
Em về rảo bước đôi chân
Khuất sau phía rặng cúc tần ven đê
Còn anh trở lại thôn quê
Với người mẹ đã gần kề âm dương
Đêm khuya dẫu nhớ má hường
Mảnh tim dù vẫn còn vương giọt sầu
Em về bên đó đủ lâu
Sao chưa quên được ngày đầu quen nhau
Bên ai em có buồn đau
Con đường xưa đã bạc màu vì em.
Thơ Tình Lục Bát Hay #16
THƠ TÌNH LỤC BÁT: VAY…TRẢ…
Thơ: Đức Trung – TĐL
Cho em vay cả cuộc đời
Cho em vay cả những lời yêu thương.
Cho em vay những tơ vương
Cho em vay cả đêm trường nhớ mong.
Cho em nợ sắc má hồng
Cho em nợ nỗi ngóng trông tháng ngày.
Cho em nợ những đắng cay
Cho em nợ cả đắm say tình nồng.
Trả anh chỉ một tấm lòng
Trả anh một sợi tơ hồng em ơi!
Để anh trói buộc cuộc đời
Đôi ta hạnh phúc rạng ngời bên nhau.
Trả em thêm những buồng cau
Trả em thêm cả vườn trầu ngát xanh.
Trả em hai tiếng: “vợ anh”
Trầu cau, vôi trắng quyện thành “Vu Quy”.
Thơ Tình Lục Bát Hay #17
THƠ TÌNH LỤC BÁT: BỖNG DƯNG
Thơ: Đức Trung – TĐL
Bỗng dưng ngày ấy gặp em
Bỗng dưng thấy nhớ trong đêm một mình
Bỗng dưng lòng cứ đinh ninh
Bỗng dưng gặp lại có mình có ta
Bỗng dưng em lại đi xa
Bỗng dưng càng thấy thiết tha nhớ nhiều
Bỗng dưng tim đã thầm yêu
Bỗng dưng khắc khoải những chiều mộng mơ
Bỗng dưng anh biết làm thơ
Bỗng dưng say đắm đôi bờ môi xinh
Bỗng dưng ta lại trao tình
Bỗng dưng gắn kết đôi mình với nhau.
Bỗng dưng xa – thấy buồn đau
Bỗng dưng thương nhớ sắc màu tình yêu.
Thơ Tình Lục Bát Hay #18
THƠ TÌNH LỤC BÁT: EM LÀ TẤT CẢ
Thơ: Đức Trung – TĐL
Em là tất cả mùa xuân
Bình minh thức dậy trong ngần tiếng chim
Bao năm anh đã đi tìm
Nhớ thương, thương nhớ trong tim bồi hồi
Em là xanh thắm biển khơi
Mênh mông sóng vỗ ngàn đời thiết tha
Em là rừng núi bao la
Mặn nồng hương sắc trăm hoa tuyệt vời
Em là bát ngát mây trời
Cho chim én liệng gọi mời mùa xuân
Em là khúc hát vang ngân
Quên đi buồn tủi những lần xa nhau
Em là cả những đêm thâu
Mình anh thao thức quặn đau nhớ thầm
Đôi khi em giống mưa dầm
Làm tim băng giá, tím bầm ruột gan
Xa nhau thương nhớ vô vàn
Nhớ bờ mi khép, nhớ làn môi xinh
Yêu thương chan chứa ân tình
Mùa xuân hạnh phúc đôi mình có nhau.
Thơ Tình Lục Bát Hay #19
THƠ TÌNH LỤC BÁT: HẸN ƯỚC
Thơ: Đức Trung – TĐL
Em đi xa…nhớ vô vàn!
Tình anh như sóng nát tan cõi lòng.
Đêm về hết nhớ lại mong
Em ơi! Đừng để má hồng nhạt phai!
Đường tình biết mấy chông gai
Xa xăm cách trở biết ai bạn cùng?
Yêu nhau nguyện ước tương phùng
Hẹn ngày hội ngộ ta cùng bên nhau.
Anh về chuẩn bị trầu cau
Xe hoa ngựa kéo, áo màu thiên thanh.
Em cùng sánh bước bên anh
Trao nhau ân ái… ngọt lành nụ hôn.
Thơ Tình Lục Bát Hay #20
THƠ TÌNH LỤC BÁT: XA CÁCH HOÀNG HÔN
Thơ: Đức Trung – TĐL
Em ơi xa cách hoàng hôn
Biết bao giờ gặp cho tròn chữ yêu?
Tình ta mong đợi đã nhiều
Nhắc làm chi nữa trăm chiều xót xa…!
Những lời hẹn ước đôi ta
Hoàng hôn chiều tím thiết tha đợi chờ.
Tình mình đẹp tựa giấc mơ
Em đi xa vắng…bây giờ nhớ nhau!
Nỗi buồn xa cách bấy lâu
Trái tim khắc khoải…niềm đau mỗi ngày.
Mong sao muối mặn, gừng cay
Không làm phai nhạt đắm say tình nồng.
Thơ Tình Lục Bát Hay #21
THƠ TÌNH LỤC BÁT: CÔ ĐƠN TÌNH BUỒN
Thơ: Đức Trung – TĐL
Xa rồi tình thấy chơi vơi
Biết bao thương nhớ người ơi…hỡi người!
Nói quên thì dễ dàng thôi
Nhưng lòng khắc khoải – đơn côi một mình.
Yêu nhau nên giữ trọn tình?
Xa nhau là nhớ…thấy mình cô đơn!
Nỗi buồn tím cả hoàng hôn
Gió chiều man mác bồn chồn trong anh.
Bao giờ mà biển hết xanh?
Thì tình cũng sẽ xa anh với nàng!
Thơ Tình Lục Bát Hay #22
THƠ TÌNH LỤC BÁT: CHO EM..!
Thơ: Đức Trung
Cho em tất cả những đêm
Có anh bên cạnh ru êm giấc nồng
Cho em tất cả tấm lòng
Buồn, vui, say đắm, nhớ mong tháng ngày
Cho em cả mối tình say
Nụ hôn tha thiết, vòng tay ân tình
Cho em những nụ cười xinh
Môi hồng tươi thắm khi mình bên nhau
Cho em cả những canh thâu
Cuộc tình say đắm dài lâu đêm trường
Cho em mắt ướt, má hường
Cho em tất cả tình thương, tâm hồn…
Cho em những buổi hoàng hôn
Để anh thương nhớ bồn chồn không nguôi
Cho em ánh mắt nụ cười
Nhìn anh tha thiết…hỡi người dấu yêu!
Thơ Tình Lục Bát Hay #23
THƠ TÌNH LỤC BÁT: CHO EM MƯỢN..!
Thơ: Đức Trung – TĐL
Cho em mượn một bờ vai
Để em tựa những đêm dài nhớ nhung
Cho em mượn cả tấm lưng
Để em tựa lúc ta cùng chung đôi
Cho em mượn cả bầu trời
Gửi vào trong đó ngàn lời thương yêu
Cho em mượn những buổi chiều
Để ta tìm lại tình yêu bên hồ..!
Cho em mượn những vần thơ
Để em dệt những ước mơ tuyệt vời
Cho em mượn hết sao trời
Từng đêm nhấp nháy ngỏ lời yêu anh
Cho em mượn Đại dương xanh
Cho tình bát ngát dập dềnh sóng xô
Cho em mượn hết bến bờ
Thuyền tình anh đến đợi chờ…người ơi!
Cho em mượn cả cuộc đời
Để em sánh bước rạng ngời bên anh
Cho em tất cả trầu xanh
Vườn cau sai quả…cùng anh hẹn hò!!!
Thơ Tình Lục Bát Hay #24
THƠ TÌNH LỤC BÁT: THÀ RẰNG
Thơ: Hương Vang
Thà rằng ta chẳng quen nhau
Thì nay đâu phải âu sầu lệ rơi
Thà rằng ta chẳng gặp người
Thì nay đâu phải kém tươi thế này
Thà rằng chìm đắm men say
Thì đâu ta phải để cay mắt huyền
Thà rằng lẻ bóng con thuyền
Còn hơn sóng gió tình duyên đắng lòng
Thà rằng đừng uống rượu hồng
Uống vào lại thấy trong lòng men say
Thà rằng độc bước mỗi ngày
Còn hơn chung bước đắng cay ngày dài
Thà rằng đừng có gặp ai
Một mình cứ sống ngày dài cô đơn
Thì đâu có phải dỗi hờn
Thì đâu phải sống sớm hôm muộn phiền
Thà rằng cứ sống triền miên
Một mình đơn lẻ chẳng duyên nợ tình
Thà rằng chỉ sống một mình
Buồn vui chia sẻ ân tình chia ai
Thà rằng làm giọt sương mai
Long lanh trên cánh hoa nhài hưởng hương
Thà rằng mình chẳng ai thương
Còn hơn cứ để vấn vương buồn lòng
Thà rằng chẳng buộc chỉ hồng
Buộc rồi khó gỡ để lòng quặn đau
Thà rằng ta chẳng gặp nhau
Gặp rồi chỉ để vương sầu mắt thêm.
Thơ Tình Lục Bát Hay #25
THƠ TÌNH LỤC BÁT: GỬI EM
Thơ: Đức Trung – TĐL
Gửi em trong gió xôn xao
Nụ hôn say đắm ngọt ngào trên môi
Gửi em nỗi nhớ nhân đôi
Theo làn mây trắng giữa trời bao la
Gửi em tình cảm thiết tha
Trong hương hoa sữa – tình ta ấm nồng
Gửi em ngàn vạn đóa hồng
Tình yêu tươi thắm – tấm lòng của anh
Gửi em cả đại dương xanh
Ngàn con sóng vỗ – tình anh dạt dào
Gửi em tất cả trời sao
Lung linh huyền ảo rơi vào mắt em
Gửi em tất thảy các đêm
Anh nằm thao thức nhớ em một mình
Gửi em một khúc ru tình
Trong mơ hai đứa chúng mình đắm say.
Thơ Tình Lục Bát Hay #26
THƠ LỤC BÁT TÌNH YÊU
Thơ: Nguyễn Thị Thắm
Nếu như không có tình yêu
Thế gian hẳn sẽ tiêu điều, xác xơ
Nếu không có phút đợi chờ
Thì đâu thể có những giờ thăng hoa!
Yêu cho trẻ mãi không già
Yêu cho cuộc sống đậm đà men say
Yêu cho quên tháng quên ngày
Yêu cho quên hết đắng cay, u hoài.
Tình yêu như nắng ban mai
Sưởi lòng ta giữa đêm dài bão giông
Yêu đi là thấy ấm nồng
Thấy tan băng giá ngày đông, hỡi người!
Tình yêu mang đến nụ cười
Dịu dàng như sắc hoa tươi xuân về
Hãy trao nhau những đê mê
Hãy trao nhau những lời thề sắt son.
Dù cho sông cạn đá mòn
Còn một hơi thở là còn phải yêu
Dù đời gian khó bao nhiêu
Thì ta vẫn cứ hãy phiêu hết mình.
Yêu cho vạn vật hồi sinh
Cho tan giông tố. Bình minh rạng ngời
Yêu đi, các bạn tôi ơi
Tình yêu thật sự tuyệt vời lắm thay!
Thơ Tình Lục Bát Hay #27
TÌNH YÊU & NƯỚC MẮT
Thơ: Thanh Hiếu
Tình yêu như sắc cầu vồng
Như hương men rượu vừa nồng vừa cay
Ngọt ngào ngây ngất đắm say
Giận hờn đôi chút vòng tay xa dần
Tình yêu vốn rất gian nan
Nhiều khi chỉ biết khóc than một mình
Nhìn đâu chẳng thấy bình minh
Bốn bề lạnh vắng ái tình còn đâu
Tình yêu ai để chờ lâu
Thời gian rồi cũng nhạt màu tàn phai
Ngày kia then đóng cửa cài
Tim yêu đã chết đúng sai mặc người
Tình yêu như thể trò chơi
Ngày đầu thủ thỉ trao lời yêu thương
Cạn tình chia ngả đôi phương
Một ngày gặp lại như dường không quen
Tình yêu ai mấy ấm êm
Chỉ là nước mắt hàng đêm lăn dài
Muốn chìm sâu giấc thiên thai
Không nghe không thấy không ai phụ tình.
Thơ Tình Lục Bát Hay #28
GIẬN EM
Thơ: Huỳnh Thông
Giận em vì quá đẹp xinh,
Giận em vì quá vô tình với anh.
Giận em… giọng nói trong lành,
Giận em nũng nịu cho anh nhớ nhiều…
Giận em vào một buổi chiều,
Giận em ngày đó nói yêu anh rồi.
Giận em lời ngọt trên môi,
Giận em chẳng để anh ngồi cạnh bên…
Giận em nói tiếng bắt đền,
Giận em mà cứ… nhắc tên em hoài.
Giận em dáng ngọc trang đài,
Giận em mà nhớ đêm ngày chẳng nguôi…
Giận em vì có nụ cười,
Để anh ngơ ngẩn như người mất tâm.
Giận em vì quá xa xăm,
Để anh thương nhớ, đêm nằm chẳng yên…
Giận em duyên dáng dịu hiền,
Để anh khao khát mơ duyên chóng thành
Giận em hờ hửng với anh,
Để anh chờ đợi, đầu xanh bạc rồi…
Giận em ngày đó chẳng ngồi,
Để anh kết tóc chung đôi chúng mình
Giận em ngày đó vô tình,
Để giờ hai đứa… bóng hình xa nhau!
Thơ Tình Lục Bát Hay #29
Theo Thuvientho.com