Home / Chùm thơ chọn lọc / 1001 bài thơ tình Nghèo, vì con nhà nghèo nên mất em/anh

1001 bài thơ tình Nghèo, vì con nhà nghèo nên mất em/anh

1001 bài thơ tình Nghèo, vì con nhà nghèo nên mất em/anh

Tổng hợp thơ nói về sự Nghèo: Phận nghèo, kiếp nghèo, con nhà nghèo,… Bên cạnh đó là những vần thơ tình buồn nói về gia đình nghèo khó, vì không môn đăng hộ đối mà không thể đến với người mình yêu thương.

THƠ PHẬN NGHÈO: PHẢI KHÔNG EM..

Thơ: Tùng Trần

Phải không em tình yêu mình đã hết
Chỉ còn là một cái kết chia ly
Em sang thuyền theo bến đỗ vu quy
Anh bước đi đôi chân chì trĩu nặng

Mộng hôm nào nay chìm vào khoảng lặng
Anh mĩm cười sao vẫn đắng bờ môi
Bởi kim tiền nên lối rẽ chia đôi
Em sang ngang anh không lời oán thán

Bởi anh nghèo em đi là cũng đáng
Nhưng nỗi buồn sao cứ mãi riêng mang
Dẫu hôm nay bao giấc mộng lỡ làng
Kỷ niệm xưa cứ tràn về mỗi tối

Có đôi khi đôi mắt buồn vời vợi
Chợt vô tình tuôn đổ giọt sầu rơi
Giấc mơ đầu sao có thể mau vơi
Khi trái tim anh trao người tất cả

Trách mình sanh trong dòng đời hối hả
Bởi kim tiền..giấc mộng đã chia ly.

BÀI THƠ: THAN THÂN

Thơ: Phan Hạnh

Thấy gái hiền ngoan khó hững hờ
Mình còn nghèo khổ kiếp bơ vơ
Ước mơ kết bạn hồn khát vọng
Vội vã dứt tình tâm tảng lờ
Sầu mộng vương mang luôn khắc cốt
Tủi hờn vướng bận chẳng phai mờ
Tình yêu tự cổ hay phiền lụy
Dấu ấn đi vào cõi mộng mơ.

THƠ TÌNH NGHÈO: NHỚ LÀM CHI

Thơ: Huyền Trang

Đừng nhớ nữa em thêm sầu khổ
Phận anh nghèo không chỗ dựa nương
Đừng mơ với mộng yêu thương
Để rồi phải chịu đêm trường quạnh hiu

Đừng nhớ nữa mây chiều xõa tóc
Đã bao ngày trằn trọc âu lo
Đường xa lữ khách trễ đò
Quên đi niềm ái câu hò đậm sâu

Đừng nhớ nữa gieo sầu dĩ vãng
Ta trắng tay lẻ bạn không tình
Nào đâu giám mộng riêng mình
Chẳng ham mắt thắm môi xinh má hường

Đừng nhớ nữa tơ vương sầu lắng
Kiếp phong trần dãi nắng dầm sương
Lá lay phận số thê lương
Trăng gầy tủi mộng canh trường lụy rơi.
BÀI THƠ: CHIA NỮA VẦNG TRĂNG

Thơ: Hoài Thương

Có lẽ duyên mình chỉ thế thôi
Mộng ước ngày xưa tan vỡ rồi
Thôi nhé từ đây đành ly biệt
Tình nghèo nên hạnh phúc mồ côi

Xem thêm:  Những ngọn gió ký ức - Ngô Thế Oanh

Xin trả cho người những yêu thương
Từ đây xa cách chẳng chung đường
Bước đi người nhé đừng lưu luyến
Để những đêm buồn dạ vấn vương!

Trả lại cho người những tháng năm
Hai đứa cùng chung mảnh trăng rằm
Từ đây thôi nhé chia hai nửa
Dẫu biết trăng buồn rất khổ tâm!

Ta giấu vào lòng những đắng cay
Trái tim cô lẻ… lại hao gầy
Thôi dành chôn kín bao kỷ niệm
Bởi lẽ lòng người đã đổi thay!

Ta chúc cho người sống an nhiên
Tình nghĩa đổi trao bởi bạc tiền…
Ta về xoá hết bao ngày cũ
Cho trái tim mình giấc ngủ yên!

BÀI THƠ: CHIA TAY VÌ BỞI ANH NGHÈO

Thơ: Nguyễn Nhơn

Đành lòng sao em ra đi bỏ lại
Mối tình quê thuở ấy hẹn hò nhau
Sống bên nhau yêu thương đến bạc đầu
Dù biển cạn, non mòn hay núi lỡ

Cả đời bên nhau không gì cách trở
Tình chúng mình, em còn nhớ không em?
Sao giờ đây em lại nở lòng quên
Những kỷ niệm của một thời yêu đó?

Thuở yêu nhau bảo không gì cách trở
Còn bây giờ em nói tiếng từ ly
Bởi vì đâu, em hãy nói ra đi
Vì duyên phận hay vì anh nghèo khó?

Nếu em bảo bởi vì anh nghèo khó
Sống với anh em chẳng có tương lai
Nên từ nay chúng mình phải chia tay
Em chọn lấy kẻ nhiều tiền lắm của

Cha mẹ anh nghèo không nhiều tiền của
Anh chỉ có nhiều tình để cho em
Em đi rồi anh đem cất vào tim
Những dấu yêu mối tình đầu ngang trái.

BÀI THƠ: PHẬN NGHÈO

Thơ: Huyền Phan

Phận em nghèo rớt mồng tơi
Một mình phải gánh hai vai nặng quằng
Sông sâu dò dẩm lướt băng
Bao nhiêu cực khổ níu chằng thân em

Phận em tơ liểu rũ mềm
Cớ sao khổ nhọc đè bèm hai vai
Thở than đêm vắng canh dài
Trời sao nở đọa đày hoài tấm thân

Suốt ngày làm lụng chuyên cần
Chỉ mong tiền đủ nuôi lần hai con
Nhìn con mà dạ héo hon
Biết bao giờ mới “leo non” kiệp đời

Than ơi! Cùng một kiếp người
Cớ sao tôi chịu cảnh đời trái ngang
Cao xanh ơi…Quá phũ phàng
Cùng chung nòi giống hai đàn khác nhau.
THƠ TÌNH NGHÈO: SAO ANH NỠ VỘI

Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn

Xem thêm:  Bài thơ Sài Gòn cuối thu – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

Bao mùa lá đổ chờ anh
Đêm đêm thức trắng dổ dành niềm đau
Hương xưa giờ cũng nhạt màu
Cuộc đời như kiếp cỏ lau cuối chiều.

Gió vờn nghiêng ngã liêu xiêu
Nắng mưa vùi dập tiêu đìu xác thân
Tưởng đâu tình đã an phần
Nào hay duyên lỡ ái ân hửng hờ.

Nhà em vách lá đơn sơ
Vẹo xiêu rách nát bên bờ cỏ hoang
Thì đâu có đủ bạc vàng
Nên tình đã vội ly tan mất rồi.

Còn mong gì nữa chung đôi
Ngồi ôm nỗi nhớ bồi hồi mà thương
Nhìn anh bước vội sang đường
Tim đau quặn thắt lòng vương vấn lòng.

PHẬN TRẮNG TAY

Thơ: Tùng Trần

Tôi sanh ra gia cảnh nghèo áo vải
Biết phận mình nào đâu dám yêu ai
Kiếp cơ hàn bươn chải để sinh nhai
Nào ước ao một ngày mai tươi sáng

Có đôi khi nhìn xung quanh chúng bạn
Mà chạnh lòng lai láng lệ trào tuôn
Cũng bước đi cùng chung một con đường
Sao người vui kẻ u buồn hoang hoải

Nên tự ái khiến mình càng e ngại
Chứ ai nào muốn ôm mãi xót xa
Nếu có chăng thì cũng chỉ qua là
Chút mộng mơ cho vơi sầu trong dạ

Tôi biết mình sao sánh bằng thiên hạ
Không bề ngoài hay gấm lụa xa hoa
Thân xấu xí lời nói chẳng mặn mà
Một tình yêu chắc là điều không thể

Theo tháng năm cuộc đời tôi vẫn thế
Ôm nỗi sầu mãi để tận hồn sâu.
KIẾP NGHÈO

Thơ: Tùng Trần

Kiếp cơ hàn tháng năm dài đeo mãi
Mộng mơ nhiều chứ nào phải không yêu
Bởi nhà nghèo với mái lá cột xiêu
Trót yêu em..người mỹ miều duyên dáng

Mấy năm trời chỉ dám xem là bạn
Dù chữ tình cũng muốn cạn cùng em
Cho vơi đi bao thương nhớ nỗi niềm
Nghĩ phận nghèo rồi chìm trong im lặng

Có đôi lần bờ môi anh bổng mặn
Khi một ngày anh ngóng chẳng thấy em
Như lá khô lẳng lặng rớt bên thềm
Nỗi nhớ em cũng chìm trong nức nở

Yêu em nhiều..muốn cùng nên chồng vợ
Cũng chữ nghèo nên cứ mãi sợ lo
Lỡ một mai anh đơn lẻ cánh cò
Em theo ai sang đò rời bỏ bến

Giấc mơ hoang biết bao giờ mới đến
Bởi kiếp nghèo..chữ tình mãi lênh đênh.

PHẬN NGHÈO

Thơ: Nguyên Hạnh

Tôi quá nghèo không lo.được cho em
Nên buông tay cầu chúc em hạnh phúc
Em bây giờ đã đi bên người khác
Đầy đủ sang giàu đâu khổ như tôi!

Xem thêm:  Tập Thơ Gửi Lời Cho Gió Mang Đi (1997) Của Bùi Nguyễn Trường Kiên

Ngày đầu yêu tôi mơ mộng chung đôi
Nghèo một chút nhưng chúng mình hạnh phúc
Nhưng cuộc sống tôi nào hay biết được
Em đổi thay bởi cuộc sống giàu sang!

Em chê tôi mãi chỉ xe cà tàng
Quần áo lúc nào cũng là hàng chợ
Ăn uống thì chỉ vào hàng tạm bợ
Không phải nhà hàng mát lạnh em qua!

Em giờ đây quen cuộc sống xa hoa
Với lụa là, vũ trường và rượu mạnh
Đón đưa em bằng xe sang có hạng
Váy áo lượt là thương hiệu có tên!

Bao đêm rồi tôi thức trọn trắng đêm
Lặng thầm khóc trách sao đời đen bạc
Lương công nhân chỉ ba đồng ba cọc
Không đủ đầy hạnh phúc phải không em?

Và từ đây tôi chẳng thể gọi tên
Bởi em chọn chốn sang giàu em đến
Muốn giữ em nhưng lòng tôi câm nín
Miệng tôi cười mà buốt lạnh tim đau!

Thực tế xã hội bây giờ gần như là vậy, việc không môn đăng hộ đối cũng là rào cản tình yêu rất lớn. Xin mời các bạn xem tiếp những sáng tác mới hơn viết về những cuộc tình dở dang chỉ vì chữ NGHÈO.

Thơ Tình Buồn – Vì Nghèo Ta Mất Nhau 01

TÌNH NGHÈO…!

Thơ: Chàng Khờ Thủy Chung
Em biết mà nên chẳng trách gì đâu

Bởi vì em không sang giàu như họ

Nên tình yêu chỉ tựa như làn gió

Đến cuối cùng người cũng bỏ em đi
Em ngây thơ đánh mất tuổi xuân thì

Cứ ảo tưởng người khắc ghi hình bóng

Rồi ngày tháng nuôi lớn dần hy vọng

Nào hay đâu tình anh chóng phai tàn
Để đêm buồn cùng với giọt lệ chan

Trái tim đau như trăm ngàn vết cắt

Nick vẫn sáng nhưng anh thì im bặt

Chỉ riêng em vẫn dõi mắt nhìn theo
Ôm nỗi đau cũng do bởi mình nghèo

Nên đành nhận người rắc gieo trái đắng

Nhìn kỷ vật ngày xưa người trao tặng

Lần cuối cùng rồi đem quẳng vào sông
Xin chúc anh vui duyên mới ấm nồng

Em sẽ nhớ dù tình không tròn vẹn

Xuân đã về vui cùng ngàn cánh én

Em cố cười mà đau nghẹn tim côi.

Theo Thuvientho.com

Check Also

Những bài thơ hay về hoa cúc họa mi

Những bài thơ hay về hoa cúc họa mi

Hoa cúc họa mi còn được gọi là hoa cúc dại hay là hoa cúc …