Tổng hợp những bài thơ vui vợ chồng thật hay, hài hước, bá đạo để mọi người cùng thư giãn sau thời gian làm việc mệt nhọc..
Những bài thơ vui họa ảnh chế về vợ chồng chỉ có trên Thuvientho.com mà thôi bạn nhé!..
#01
THƠ VUI VỢ CHỒNG: CHIẾU THƯ
Thơ: Đầu Long
Cưới xong em bận chồng à
Em đang viết cái gọi là…chiếu thư
Vậy mà chồng đã dám hư
Đam mê nhiều thứ muốn nhừ xương đây
Tối ngày chồng lướt trên phây
Không thì tụ tập bầy hầy nhậu chơi
Ra đường gặp gái lả lơi
Vui đâu chầu đấy như thời trai tân
Vợ để cho chồng rảnh chân
Không đâu..vợ bận vì gần viết xong
Cho chồng được thể vẫy vùng
Hôm nay hoàn tất…tên khùng..,nghe đây
Qùy xuống còn dám…mặt ngây!
Từng câu nuốt lấy không đầy máu loang
Đừng để điên tiết em phang
Không còn cơ hội cho chàng thoát thân!!
Một là khi vợ đã cần
Gọi là có mặt dù gần hay xa
mặt phải tươi tỉnh như hoa
Cấm được nhăn nhó không là dập khoai!!!
Hai là cấm chuyện nằm dài
Sáng mai dậy sớm nấu hai gói mì
Dọn phòng lau sạch lối đi
Vợ mà thấy bẩn gậy phi luôn đầu
Ba là bất cứ đi đâu
Từ nay xin phép nói câu rõ ràng
Đi về phải đúng thời gian
Chỉ sai một phút đừng màng lần sau
Bốn là lương tháng nộp mau
Không được giũ lại rồi đau cụm cà
Chuyện này chồng khỏi lo xa
Cần gì vợ duyệt cũng là ổn thôi
Năm là cấm tiệt chuyện chơi
Lô đề bóng bánh hết thời rồi anh
Cứ an phận sống cho lành
Mong chờ may rủi càng nhanh đứng đường
Sáu là vợ phải yêu thương
Nâng niu chiều chuộng trên giường càng yêu
Đừng để vợ phải nói nhiều
Liệu mà biết ý mà phiêu nhé chồng
Khi nào thấy vợ má hồng
Long lanh mắt biếc thì bồng…nhớ chưa
Lúc đó mà giả tà lưa
Đừng có trách vợ xuống bừa..nặng tay!!!
Chiếu thư tạm đọc đến đây
Rảnh em đọc tiếp cũng hay đó chồng
Ô hay..má vợ đang hồng
Còn không biết tội chưa….xông vào à?!!
#02
THƠ VUI VỢ CHỒNG: LẠY EM.. ANH BỎ!
Thơ: Dương Tuấn
Em ơi! Lỡ dại lần đầu
Chỉ ôm chỉ ấp nào đâu làm gì
Tại cô ấy trồng cây si
Ỏng a ỏng ẹo, hở chi hở đùi.
Sợ em anh nuốt ngậm ngùi
Hôm nay em vắng anh chui sang liền
Xui ghê.. đất địa quỷ thiên
Mới hôn mấy cái.. em liền tới mau.
Đừng đánh anh sẽ khai nào
Hôm em về mẹ, leo rào sang bên
Vợ nhà nọ cũng hớ hênh
Lung lay mặc gió bồng bềnh anh trôi.
Em về thì đã xong rồi
Cột buồm lau sạch.. em coi.. chẳng mòn
Lạy em.. anh chẳng dám còn
Chỉ khi em vắng.. mới lòn cửa sau.
#03
THƠ VUI DẠY CHỒNG
Thơ: Vũ Thắm
Thật là quá lắm lão chồng
Già rồi còn muốn đèo bòng nữa ư?!
Nói cho mà biết đừng hư
Kẻo sau lại bảo bà sư tử gầm
Ngày xưa bà cũng đầy mâm
Ba vòng đầy đặn kém phân chút nào
Chỉ vì bà lấy ông vào
Sinh năm bảy đứa nó nhào nát tan
Giờ thì nhan sắc phai tàn
Ông còn tính chuyện bỏ hoang đấy à
Bà nói để ông biết nha
Đừng chọc điên tiết là bà xuống tay
Chỉ xin ông cái điếu cày
Đem về treo bếp cho đầy khói nung
Khi đó đừng bảo bà hung
Như vậy là vẫn cầm chừng đó nha
Đừng hòng đem hết tiền nhà
Đem mà cho cái con Na đầu đường
Ba đời nhà nó buôn hương
Ông dính vào nó chỉ phường si đa
Khôn hồn thì hãy tránh xa
Kẻo rồi nhanh chóng đưa ma ra đồng
Mở mắt lên ngó mà trông
Ba vòng của nó toàn “mông” thôi à
Đừng tưởng sẽ dễ giặt là
Đụng vào lại vỡ con bà si côn
Bà đây tuy có hàng tồn
Nhưng mà nó thật còn hơn bơm bòng
Ba vòng ta chẳng phải “mông”
Vẫn còn đủ sức cho ông tơi bời
Nói mà ông chẳng nghe lời
Thì ông sẽ biết tay tôi thế nào
Đừng hòng ước vọng vượt rào
Tôi mà tung “chưởng” cần phao bay liền.
#04
THƠ VUI NÓI XẤU CHỒNG: TỦI PHẬN
Thơ: Quỳnh Liên
Chồng người thương vợ thương con
Chồng em cờ bạc lại còn sỉn say
Chồng người ý đẹp lời hay
Chồng em thô tục chửi ngày chửi đêm
Thương vợ chân yếu tay mềm
Chồng người giúp vợ làm thêm việc nhà
Chồng em đánh chén thả ga
Con đói cũng mặc…”ở nhà vợ lo”
Nhẹ nhàng khuyên bảo nhỏ to
Chồng trợn mắt đáp: đồ trò trẻ con
Tháng năm dần cũng héo mòn
Đôi đường đôi ngả…nuôi con một mình
Lúc xưa cũng đẹp cũng xinh
Còn giờ trông giống yêu tinh hết thời
Ngửa mặt lên hỏi ông trời
Sao ông đày đoạ cuộc đời cuả con?
Từng canh dạ phải héo mòn
Ngắm trẻ an giấc…mà con đau lòng.
#05
THƠ VUI VỢ CHỒNG: DI TRUYỀN
Thơ: Vũ Tiến Đạt
Thơ ngây như dạ đàn bà
Nhưng ai đoán được thì là quá siêu
Mồm năm miệng bảy trăm điều
Trách chồng vì tội dám điêu lừa tình
Rõ ràng mặc bệnh không tinh
Mà không nói trước lúc mình kết hôn
Đến nay sự việc thật buồn
Giờ đang thai nghén lâm bồn đến nơi
Mà anh mới chịu cất lời
Lỡ sau này bệnh truyền đời thì sao
Con trai mình cũng hỏng sào
Cũng như anh ý thì sao hả mình
Bệnh này chắc chắn vô sinh
Nếu mà như vậy thực tình em điên
Em đây chán lắm bắt đền
Tại anh em chẳng được lên chức bà.
#06
THƠ VUI: CHỒNG MÌNH CHỒNG NGƯỜI
Thơ: Nguyễn Hoàng
Chồng người như bách như tùng
Chồng mình họ bảo thằng khùng thằng điên
Chồng người dáng dấp ông tiên
Chồng mình xiêu vẹo thần nghiền rượu bia
Chồng người dậy sớm thức khuya
Chăm làm thương vợ vui đùa cùng con
Chồng mình sáng sớm năm lon
Chiều chiều năm xị tối còn nửa chai
Chồng người xây dựng lâu đài
Chồng mình đề đóm bán hai lần nhà
Chồng người chung thủy thật thà
Chồng mình giống quỷ gái già gái non
Chồng người vì vợ vì con
Chồng mình bài bạc vợ còn bộ xương
Chồng người một nắng hai sương
Chồng mình say rượu gặp mương cũng nằm
Ai ơi bóp trán bóp cằm
Gác chân nghĩ lại tháng năm mặn nồng
Đường đường là đức ông chồng
Đánh con đập vợ má hồng sao cam
Nhìn chồng người khác mà ham
Nghĩ tới chồng mình hắc ám tủi thân
Vài lời nhắn gửi xa gần
Mong chồng nghĩ lại vợ cần con thương.
#07
THƠ VUI VỢ CHỒNG: SƯ TỬ NHÀ TUI
Thơ: Châu Lê
Ôi trời sư tử Hà Đông
Hôm nay lại đánh cả chồng nữa đây
Vì sao tôi khổ như vầy
Thương nàng như thể đội mây trên đầu
Ra ngoài chẳng dám ngồi lâu
Cơm canh nấu trễ là sầu thấy ngay
Chửi hoài lắm lúc mặt dày
Lén đi uống rượu không say không về
Nhậu khi chưa tỉnh cơn mê
Mơ nàng tiên nữ tứ bề bao quanh
Giật mình vỡ mộng tan tành
Vợ nhìn trừng mắt hỏi anh cười gì
Ấp a ấp úng cười khì
Tui mơ em đẹp khác chi tiên thề
Nàng cười chúm chím hề hề
Tiên xinh đẹp mãi để kề cận ông.. kkkk.
#08
THƠ VUI: VỢ DẶN CHỒNG
Thơ: Châu Lê
Nghe em dặn..ra đường nhớ nhé
Gái đẹp nào..thỏ thẻ đừng tin
Chân cao mắt nhắm đừng nhìn
Cứ xe thẳng hướng nhà mình về nhanh.
Đừng tụ tập..nhe anh chẳng tốt
Rượu bia rồi..dại đột không hay
Gái ôm hào hứng khi say
Chuyện gì lỡ được.. chuyện này thì không.
Đừng ham phở.. nha chồng yêu quý
Độc lắm nè..gia vị không ngon
Vợ cơm có sẵn luôn còn
Biết rằng hơi ngán héo mòn phải ăn…
…..Nhớ chưa….kakaka…
#09
THƠ VUI CHẾ VỢ CHỒNG GIÀ
Ngốc à! Nghe em dặn này!
Thơ: Thu Trang
Ơ chàng ngốc sao cười em thế?
Người ta buồn đổ lệ mà xem
Đêm qua ngủ chẳng buông rèm
Muỗi chui vào đốt lọ lem mặt mày.
Đã như vậy còn hay trách móc
Chẳng dịu dàng…thôi khóc nha cưng!
Ớt mà trộn lẫn với gừng
Biết không cay xót coi chừng đấy nha!
Rồi lại bảo sao mà đanh đá
Cũng chỉ vì ai chả thèm thương
Chiều qua em bị lạc đường
Sao không tìm đón để vương nỗi sầu?!
Em thừa biết gái câu nhiều lắm
Nhưng ngốc à đừng đắm đuối yêu
Dù cho họ có mĩ miều
Chắc gì tình cảm đã nhiều biết chưa!
Em bảo nhé phòng ngừa là nhất
Gái mà theo thành thật anh khai
Dẫu cho mắt phượng mày ngài
Không bằng người vợ hoa nhài sớm hôm.
Anh mà cứ lôm côm em ghét
Đừng bảo là bắt chẹt…ứ nghe!
Yêu thương mới phải dặn nè
Cùng nhau xây đắp chăm be ngốc à!
#10
THƠ VUI VỢ CHỒNG: ĐEO GÔNG
Thơ: Đầu Long
Thương thay cái kiếp làm chồng
Bỗng dưng lại tự mua gông đeo đời
Đâu rồi…khuấy nước chọc giời
Nay thành con cá lượn bơi…trong lờ!!!
Oai hùng…sao hoá ngu ngơ
Chẳng còn chiến tướng vung cờ phất cao
Tìm đâu…một dáng anh hào
Chỉ còn xiêu vẹo..hanh hao thân cò
Lấy đâu ăn lớn nói to
Xụi lơ khép nép đôi giò vẫn run
Cũng đâu dám lý sự cùn
Nếu không hoạ giáng mền trùm…nện ngay
Mọi việc lớn nhỏ đến tay
Hoá thành chong chóng tự xoay thôi mà
Nấu ăn rửa bát lau nhà
Lại còn cám bã lợn gà phải chăm
Cơm bưng nước rót…vợ nằm
Xong rồi tiếp chỉ..dâng tăm…đứng chầu
Đừng mơ tưởng được đi đâu
Thay luôn vào kiếp con trâu…đi cày!!!
Mắt chớp…vợ nó vẫy tay
Thì ngay lập tức vác chày…mà phang
Chần chừ kêu mệt khóc than
Liệu hồn không khéo hai hàng răng bay
Hết rồi..chẳng được nhậu say
Đừng mà mơ mộng…chuyện này…Diễm xưa
Tiền mình..lộn ví tay đưa
Nhục hình tra xét…sao thừa…qũy đen!!!
Ngay cả mua con dao tem
Phải là tấu sớ…anh thèm…cạo râu
Vợ lừ mắt…phải cúi đầu
Ra điều biết lỗi…còn đâu kiếp người!!!!
Giờ thì chỉ biết than trời
Trách mình bạc mệnh chót rơi hồng trần
Thôi đành gắng gượng giữ thân
Đời này lỡ dại…chờ mần kiếp sau
Đại hoạ lơ lửng trên đầu
Sông dài uấn khúc nông sâu khó lường
Hận đời mạt vận thảm thương
Tự mua dây buộc dặm trường…gông đeo!!!!
#11
THƠ VUI VỢ CHỒNG: QUÁN TRIỆT
Thơ: Đầu Long
Năm hết…tết cũng sắp rùi
Chồng ơi em bẩu vài lời…dễ nghe
Lại đây…không phải e dè
Hay là thích bật….để ghè nặng tay!!!
Chồng à…đừng có uống say
Chồng còn xỉn nữa…có ngày nhà thương
Không chăm…mà vợ còn tương
Nhẹ thì gẫy cẳng liệt giường…biết chưa
Bài bạc thì chồng tự chừa
Vợ không thèm nói lời thừa nữa đâu
Chồng ham chuyện đó làm giầu
Cảnh cáo lần chót…túm đầu vợ phang
Vui xuân thăm họ thăm hàng
Không nên mượn cớ để sang chọi gà
Muốn cho êm ấm cửa nhà
Thì chồng tự hiểu tránh xa thế nào
Đầu năm đừng để vợ gào
Vợ hiền chẳng thích nốc ao đo sàn
Lúc đó đừng có nằm than
Chồng vừa mới ngó…đòn tàn…phế anh
Lô đề…bỏ hẳn cho lành
Qũy đen giao nộp đưa nhanh đây nào
Đừng có hỏi vợ tại sao
Chứ không lập tức xáo xào chồng ngay
Du xuân cũng chỉ gần đây
Bạn bè gặp mặt một ngày phải xong
Đừng dại tí tởn lượn vòng
Để vợ phật ý thì không đường về
Vợ trẻ…không phải gái sề
Cho nên cấm chỉ ô kê nhà hàng
Mắt la mày lém mấy nàng
Mắt xanh mỏ đỏ…dập hàng đấy nha
Còn nữa…vợ đẹp kiêu sa
Làm gì cũng phải ruộng nhà ưu tiên
Đừng mà để vợ buồn phiền
Trâm anh đài các ngoan hiền nằm không
Hôm nay vợ nói nỗi lòng
Cũng là quán triệt người chồng vợ yêu
Ngoan thì vợ sẽ cưng chiều
Không ngoan cứ thử…sẽ siêu..độ hồn..
#12
THƠ VUI: CHĂM CHỒNG
Thơ: Đầu Long
Chồng ơi…húp chút cháo ngao
Nhìn anh thương quá..thôi nào dậy đi
Nói rồi..còn cứ thích phi
Yếu còn ra gió…cố ghì cả đêm
Biết mà…nói hổng được thêm
Vẫn khoe sung dữ…nó thèm này cưng
Giờ thì đau vặn vẹo lưng
Thều thào ngắt quãng…sao không..chưng hàng?!!!
Vợ xinh…ham quá làm càn
Sức thì có hạn muốn tàn đời sao
Vợ thuơng…nói dỗi..kệ tao
Khoe thân chiến tướng rồi đào thật sâu
Bắt đền chồng…ứ biết đâu
Húp nhanh cho khoẻ không sầu người ta
Tối nay không được hét la
Thì là chồng chít….pỏ pà với em
Đêm thì đục vét đào xiên
Giờ như cọng bún…hết tiền rồi sao
Tưởng là chiến tướng thía nào
Giờ nằm bẹp dúm…ôi dào..tội ghê
Ai bảo chồng ham lòng mề
Mình ơi…ta lại lùa dê vào chuồng
Một đêm mấy bận đỗ tương
Giờ còn cố nói…phình phường thôi em!!!
Thôi nào húp thử mà xem
Cháo ngao nóng chút không thèm là nguy
Ăn thêm một chút nữa đi
Chẳng qua quá tải..ngựa phi trâu lồng
Chồng mà có bệnh hay không
Em đây biết chứ nên chồng khỏi lo
Thấy chưa…rồi khỏe như bò
Đêm đánh trận giả em cho…công đồn
Nhưng mà chồng liệu thần hồn
Biết tự lượng sức phải khôn anh à
Xung trận phải biết địch ta
Đoạt cờ bắt tướng mới là đáng khen
Hùng hục một chút sức quèn
Chẳng qua vũ dũng thân hèn tiều phu
Công thủ phải xét củ từ
Vung rìu tới tấp mới như…thía này!!!
#13
THƠ VUI: VỢ PHẠT CHỒNG
Thơ: Đầu Long
Khôn hồn lão tụt xuống ngay
Có giỏi trèo tận lên mây xem nào
Bây giờ lão thích ngọt ngào
Hay như bữa nọ phải trào máu tươi
Xem kìa…có giống đười ươi
Văn dốt võ dát loại người bỏ đi
Vậy mà học cái giống chi
Đam mê bòng bưởi mê ly ruộng người
Của nhà ngồn ngộn núi đồi
Xôi chè đầy dẫy gọi mời lão không
Để tôi quăng quật đứt mùng
Lão còn vờ vịt quay lưng ngủ khì
Hở ra lão nhón chân đi
Ra ngoài đổi gió ngó chi ngan già
Tôi đây tuy phận đàn bà
Lấy chồng phải lấy cho ra tấm chồng
Rõ có mà phải nằm không
Hôm nay tôi đập tan mông tan giò
Đánh cho lão khỏi thập thò
Đánh cho đến lúc phải bò xin tha
Đánh cho chừa thích lá đa
Từ nay quên hẳn bàn là ngoài kia
Vặt cho trụi hết râu ria
Để xem lão dám còn chìa pháo không
Hôm nay phải lột tồng ngồng
Cho lão tận huởng….má hồng nổi điên
Lâu nay mày tưởng bà hiền
Không đâu…bà chẳng phải tiên giữa đời
Xuống đây….chết đến nơi rồi
Xuống đây cái lão rở hơi thích…hàng
Bà mà cáu tiết bà phang
Bà cho thành tật…ối làng nước ơi!!!
#14
THƠ VUI: VỢ DẠY BẢO CHỒNG
Thơ: Đầu Long
Hôm nay phải đập tơi bời
Lọc riêng từng tội không đời nào tha
Đừng nghĩ bà hiền đấy nha
Chẳng qua trọn đạo người ta giữ mình
Nhưng giờ bà thiệt tiền tình
Cho nên bắt buộc dùng hình xử ngay
Lâu nay bà giận bà cay
Tội ngươi chồng chất mỗi ngày nhiều thêm
Bà muốn nhà cửa ấm êm
Phu thê trọn nghĩa môi mềm trao nhau
Nhà ngươi dám để bà đau
Giả ngơ giả dại gieo sầu tim ta!!!
Này thì…cái tội thơ ca
Lên phây chém bão mượt mà anh em
Này thì…nhậu nhẹt triền miên
Lô đề bóng bánh bao tiền cũng bay
Này thì…sáng xỉn chiều say
Ruộng nhà cả tháng không cày xới chi
Này thì…chân lượn thích đi
Hôm nay đập gẫy khác gì phế nhân
Bà đã nhắc nhở bao lần
Cái mặt còn dám bất cần nữa không
Này thì…hết bưởi lại bòng
Khen con hàng xóm căng phồng lốp săm
Làm bà vừa hận vừa căm
Gậy này bà đập cho nằm mà la
Này thì….thích ngắm lá đa
Ba ba với chẳng bàn là Liên Xô
Lại còn đĩa sứ Giang Tô
Bà cho con nhộng tô hô bà nghiền
Này thì…nói xấu vợ hiền
Hỏi xem làng nước ai duyên nhất vùng
Phát ngôn bừa bãi lung tung
Nói bà như qủa trứng ung ngan già
Có phước mới lấy được bà
Không biết trân trọng còn sa vũng lầy
Bà cho da thịt bầy nhầy
Chừa ngay cái tội vác cày đi hoang
Gậy này bà đập bà phang
Cho mày khóc thét tan hàng…cà khoai..!!!!
#15
THƠ VUI: VỢ ĐÒI QUÀ
Thơ: Đầu Long
Tuổi zề..mà dám vòi qùa
Có tin tôi đập cho ra vấn đề
Lấy gương nhanh chóng soi đê
Sớm nay chót uống thuốc mê hử nàng
Ra vườn không có tôi phang
Bắt sâu nhổ cỏ rõ ràng nghe chưa
Cấm lên phây để tà lưa
Rồi mà lắm chiện đẩy đưa cả chồng
Một lần tôi nói biết không
Từ giờ là hết đừng mong có quà
Kể cả mùng tám tháng ba
Hay ngày phụ nữ nước nhà giống nhau
Đừng có giận dỗi tủi sầu
Mặt nặng mày nhẹ hơi đâu tôi màng
Khi yêu tôi tặng cho sang
Hoa quà cả đống làm hàng tiếc chi
Bây giờ đâu giống mọi khi
Sao cô mơ ước những gì lúc yêu
Tôi xin…cô chớ nói nhiều
Tìền bạc dành dụm chi tiêu lúc cần
Mai tôi mua gạch đôn sân
Mấy hôm mưa ngập ngâm chân uớt nè
Xây cao thêm mấy bậc hè
Sửa chỗ mái dột rồi che chỗ nằm
Mua thêm ga đệm gối chăn
Đông nay sẽ lạnh hơn năm vừa rồi
Còn thừa bỏ lợn cho tôi
Phòng khi đau ốm chỉ chơi không làm
Bây giờ tạm bỏ chảnh sang
Tập trung cày trũi mơ màng tính sau
Khi nào có chút sang giầu
Tôi mua cả núi chứ đâu tiếc gì
Bây giờ cô tỉnh lại đi
Nhà cửa trống hoác có chi đâu nào
Cứ lên phây chơi lắm vào
Nó khoe qùa tặng ngọt ngào rồi mê
Rồi thì bì tị bực ghê
Trách tôi bủn xỉn còn chê chồng già
Nhà còn mỗi mấy con gà
Mai tôi đem bán mua hoa to đùng
Lúc đó đừng nói tôi khùng
Ăn còn chẳng đủ người hùng ga lăng
Vài ngày chẳng đói nhăn răng
Hết ngay mơ mộng cung trăng…ai sầu!!!!
#16
THƠ VUI VỢ CHỒNG: BẠO HÀNH
Thơ: Đầu Long
Một là lão trở lại giường
Hai là chắc chắn nhà thương đang chờ
Cả đêm tôi đợi ngẩn ngơ
Vậy mà tay lão chỉ rờ lướt qua
Cơm tôi vẫn nấu vậy nha
Có đâu thay đổi mà ra nỗi này
Tháng nay…lão chẳng chịu cày
Hay là lão muốn con này phát điên?!
Nói nhanh…tôi chẳng cần tiền
Nên đừng mượn cớ làm thêm mệt rồi
Trước đây yêu đứng yêu ngồi
Ngày ba đêm bảy rã rời thân tôi
Hùng hục…lão chén bờ xôi
Phá tan ruộng mật thấu trời tôi la
Bây giờ lão lại lảng xa
Tôi không thèm nói vậy là…bỏ luôn!!!
Cứ tối lão đánh bài chuồn
Vờ ôm điện thoại ngáy luôn khò khò
Tôi nghe còn khoẻ hơn bò
Chắc là lão đổ lão cho con nào?!!
Khai nhanh..không có xáo xào
Tôi căm tôi đập su hào nát tan
Con này không phải con ngan
Một khi ngứa mắt lão tàn đời ngay
Lâu nay tôi giận tôi cay
Tôi chờ thử lão đổi thay thế nào
Vậy mà chỉ thấy khều khào
Đuôi chuột lọ mỡ chứ nào thấm chi
Cho lão một phút nghĩ suy
Giờ vào trả nợ hay đi ra ngoài
Tôi đây cũng bưởi cũng xoài
Lão không chịu chén phí hoài thân tôi
Chọn đi…tôi cấm ỉ ôi
Muốn yên nộp thuế tôi thôi bạo hành
Cảnh báo lão chớ lanh chanh
Chấm mút qua chuyện tôi phanh xác liền
Con này ngoan chứ chẳng hiền
Trong người toàn chứa máu điên đó chồng
Chỉ là có muốn hay không
Chồng thích lầy lội thì mông nát nhừ…!!!!!
#17
THƠ VUI VỢ CHỒNG: TAO ĐỀN
Thơ: Đầu Long
U mày…sao cứ đánh tao
Theo lịch đến tối mày vào tao cho
Bây giờ không đứng đang bò
Mày còn đánh nữa tao đo luôn đường
Tối về mày lấy ai thương
Ngày mai ai sẽ đi nương với mày
Đánh đau tao sẽ không cày
Tao không tỉa bắp mặc thây mày giờ
Sáng nay từ sớm tinh mơ
Tao ra đầu bản U Bờ đón tao
Bây giờ công nghệ đỉnh cao
Tao phôn mấy phút nó vào đón luôn
Lâu lâu xuống phố tao buồn
Gọi nồi thắng cố ngồi luôn một mình
Cũng tại con bé nguời kinh
Mắt xanh mỏ đỏ nó rình lúc say
Nó cho sờ soạng chân tay
Cái da nó mát khác mày rất xa
Mịn màng trơn bóng đẫy đà
Làm tao thích qúa thế là nó lôi
Thực tình tao lạy nó rồi
Nhưng mà nó kéo cả đôi vào phòng
Một gùi thảo dược đi tong
Tao thề say quá còn không kịp làm
Thôi mà…tao cũng bị oan
Cái mày đừng đánh tao van xin mà
Bây giờ tao bảo mày nha
Cõng tao qua núi về nhà đền thêm
Tao thề cho mày cả đêm
Nhưng mày đừng đánh roi mềm nó đau
Vợ chồng thì phải tin nhau
Hôm nay tao hứa lần sau sẽ chừa
Cái mày đồng í hay chưa
Khi nào tao tỉnh mày vừa í thôi
Bây giờ mày hãy buông roi
Bọn kinh nó thấy chẳng coi ra gì
Ô hay…mày lẳng roi đi
Tối nay chắc chắn kiểu gì chẳng ưng
Sớm mai tao lại đi rừng
Kiếm chút thảo dược còn lùng săn ong!!!
Ui cha…đau rát cái mông
Về nhà mày sẽ phải lồng lên thôi
Tao phạt cái tội đánh roi
Cho mày la hét giàng ơi…tao đền!!!
#18
THƠ VUI: VỢ ĐÁNH CHỒNG
Thơ: Đầu Long
Con này mày dám đánh ông
Còn dùng cái loại mê tông triệt quyền
Thực ra ông cũng chẳng hiền
Ông mà phang lại răng liền xa môi!!!
Ông là hảo hán đội trời
Không thèm chấp nhặt lôi thôi đàn bà
Dù gì cũng sống chung nhà
Ông dùng hảo kế sao tha vụ này!!!
Đánh ông…ông phạt lại lại mày
Đừng hòng mà nói ông cày ông xơi
Cho dù mày có bày xôi
Phơi ra ruộng mật chỉ ngồi ông trông
Cho mày chừa tội chơi ngông
Cho mày biết gái phòng không thế nào
Còn lâu ông xáo ông xào
Cho mày tức tối mà trào huyết ra
Cho mày nhảy dựng rên la
Trị luôn cái tội xưng bà với ông
Chờ mày cứ đỏ má hồng
Long lanh đôi mắt ông rông khỏi nhà
Lúc đó đừng kéo lại nha
Cho lên cơn nghiện hít hà..càng không
Còn ông sẽ xuất pháo lồng
Oai hùng phá trận thẳng xông ra ngoài
Cho mày nằm đó đợi dài
Cho mày hối hận nhạt phai má hồng
Chừa ngay cái tội phang chồng
Ông phạt cả tháng mày không..bỏ pà..!!!
Khôn hồn sửa đổi tính tà
Nghe vâng gọi dạ mới là gái ngoan
Nếu còn bố láo ác man
Ông đầy cách trị..đừng than..kêu giời!!!
#19
THƠ VUI VỢ CHỒNG: TRẢ BÀI
Thơ: Đầu Long
Trước đây đêm bảy ngày ba
Dạo này sao lão mở ra đậy vào
Lão làm lấy lệ khều khào
Cào cào miệng trống là sao..hả trời!!!
Hôm nay lão phải trả lời
Nửa câu dối trá thì đời…lão xong!!!
Lão dám say đắm má hồng
Mặc tôi giá lạnh khuê phòng..đầu đông!!!!
Hôm nay…lão trả hay không?!!
Một câu dứt khoát khỏi vòng trước sau
Hay là đem đổ đi đâu
Nói nhanh không có nát nhàu tấm thân!!!
Không cần giải thích xa gần
Công ty nhiều việc cả tuần bở hơi
Đừng vờ bộ dạng tả tơi
Hôm qua tôi ngửi thấy mùi…phấn son?!!!
Vợ xinh lão cũng không dòm
Mới đổi kiểu tóc còn gom chân mày
Dưới trên điện nước đủ đầy
Vậy mà lão dám…tháng nay không dùng?!!!!
Đừng để con này phải khùng
Khai mau vác pháo cày tung ruộng nào?!!!
Tính tôi không thích ồn ào
Tự mà nhận tội khỏi trào…huyết tươi
Đừng để tôi tắt nụ cười
Nổi cơn giông bão xử loài bướm ong
Lúc í lão đừng có mong
Cơ hội lão thoát khỏi phòng..bằng không!!!!
Tháng trước lão vẫn mặn nồng
Ngày vài ba cữ cũng không sao mà
Hôm nay tôi quyết không tha
Nếu không trả nổi…nền nhà..úp mông!!
#20
(đang cập nhật..)
Theo Thuvientho.com