Đường trong làng: hoa dại với mùi rơm Người cùng tôi đi dạo giữa đường thơm Lòng giắt sẵn ít hương hoa tưởng tượng. Đất thêu nắng, bóng tre rồi bóng phượng Lần lượt buông màn nhẹ vướng chân lâu: Lên bề cao hay đi xuống bề sâu? Không biết …
Read More »Tạ – Phùng Quán
Ngày ra trận Tóc tôi còn để chỏm Nay trở về Đầu đã hoa râm… Sau cuộc trường chinh ba mươi năm Quỳ rạp trán xuống đất làng Con tạ… Con tạ đất làng quê Thấm đẫm máu bao anh hùng đã khuất Không ngọn cỏ nào không long lanh …
Read More »Người con gái mặc quần – Bùi Giáng
Người con gái hôm nay mặc quần đỏ vì hôm qua đã mặc chiếc quần đen đen và đỏ là hai màu rồi đó cũng như đời, đường hai nẻo xuống lên Người con gái hôm nay mặc quần trắng vì hôm qua đã mặc chiếc quần hồng hồng và …
Read More »Thơ trong công viên – Đỗ Trung Quân
vốn tình hay quên và thường đến muộn chỗ đã có người ngồi chẳng sao thì ta ngồi xuống cỏ cũng vui thôi thỉnh thoảng ta cũng có một chỗ ngồi chưa lâu lại lơ đãng đứng lên kẻ chiếm chỗ cười nhăn nhở chẳng sao ta lại ngồi với …
Read More »Cửa sổ – Bình Nguyên Trang
Cửa sổ để em nhìn vào khoảng trống Để mở ra trời nắng Để khép lại trời mưa Và trong những ngày sương mù Em chờ anh gõ cửa Dẫu rằng em không còn anh nữa Hề chi mà buồn với lẽ ở – đi Hề chi mà đau Hề …
Read More »Chuyện kể của một gã lang thang – Đỗ Trung Quân
đấy là một ngày nào đó của một năm nào đó người đàn ông trở thành kẻ không nhà tự nguyện dù hắn có cửa nhà hắn là thi sĩ ngốc nghếch quen nói trăng là trăng mây là mây gió là gió không thể là gì khác hắn không …
Read More »Quán mưa – Đỗ Trung Quân
1. Giã từ một cơn mơ đẹp giọt sương trên mắt Hương gương mặt nghiêm trang mà trẻ ranh của Yên Huyền bụ bẫm Thủy hồn nhiên 2. Giã từ và chiêm ngưỡng vẻ đẹp thiếu phụ của Nga tâm hồn đất phương Nam của Diệu sự ồn ào của …
Read More »Thơ chưa đề tựa số 1 – Đỗ Trung Quân
Đã mưa rồi đó những chiều mưa rửa sạch mái ngói dù muộn – cũng đã trở về dù tầm tã – cũng đã trở về còn em thì ra đi bỏ lại nụ hồng khô lãng quên trong ngăn kéo đã mưa rồi đó những chiều anh không về …
Read More »Thơ chưa đề tựa số 2 – Đỗ Trung Quân
Thỉnh thoảng cuộc đời không đáng yêu tôi ném thơ tôi vào lửa vo viên dưới chân bàn ấy là khi một người đi lấy chồng ấy là khi ra đường gặp một thằng đốn mạt thơ không cứu nỗi buồn hãy quên tôi đi sao em lại tin tôi …
Read More »Thơ chưa đề tựa số 3 – Đỗ Trung Quân
ta về chơi với trẻ con thôi ta cầm tay bé như cầm cỏ tiếng cười mang nắng lụa ra phơi phờ phạc ta một ngày hôm qua những lời mật ngọt những phù hoa ta theo trẻ nhỏ lên trời hái một nghìn hạt sáng mưa sao sa mệt …
Read More »