
Bài thơ Ký ức tháng một gợi lên trong lòng mỗi người những suy tư, trăn trở. Đó là những hoài niệm khi nghĩ về những năm tháng đã qua. Và xen lẫn trong đó chính là những tiếc nuối xót xa khôn nguôi.
Bài thơ Ký ức tháng một
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Tháng một về rồi em biết hay chưa
Cơn gió nhẹ như mới vừa ghé phố
Anh hoà mình trong dòng người đi bộ
Thấy tà áo dài chợt nhớ về em
Nhớ ngày nào chúng mình mới kề bên
Giờ tất cả đã thành miền quá khứ
Tình đôi ta mãi biến thành tình cũ
Em bên chồng sống đầy đủ xa hoa
Có khi nào em thương nhớ xót xa
Những kỷ niệm nơi quê nhà một thuở
Nhớ con sông nhớ bờ đê ruộng lúa
Nhớ trưa hè có nắng lửa mưa bay
Tiếng ve sầu kêu rộn rã trên cây
Ta bên nhau trong những ngày tới lớp
Sân trường xưa có phượng hồng bóng rợp
Tay nắm lần đầu mắt chớp tim run
Nhớ lần đầu ta khờ dại khi hôn
Gốc phượng già chắc vẫn còn dấu ấn
Có một người luôn nhớ em ngơ ngẩn
Nhớ một lần ta trao nhẫn cỏ thôi
Thế mà vui nụ cười thắm bờ môi
Ta cùng nhau nói những lời nguyện ước
Dòng đời trôi lững lờ như dòng nước
Qua thác ghềnh có lúc ngược lúc xuôi
Anh mong em ở nơi ấy thật vui
Đừng thương tiếc đừng ngậm ngùi dĩ vãng
Trên đây là Bài thơ Ký ức tháng một mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Đó là những ký ức buồn trong tình yêu. Để rồi khi nhớ lại lòng không khỏi những xót xa đau đớn. Sau cùng câu chúc phúc cũng là điều làn tan nát trái tim.
Theo Thuvientho.com