Bài thơ Mãi giữ tình xưa của Nguyễn Đình Huân gợi lại những năm tháng đã từng có bên nhau. Để rồi sau bao nhiêu năm anh vẫn mãi nhớ nhung hình ảnh mảnh mai tha thiết. Dẫu hạnh phúc là thế nhưng rồi khi em rời đi đã để lại trong lòng anh bao nhiêu nỗi nhớ đầy vơi.
Bài thơ Mãi giữ tình xưa
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Sang tháng tư mộc miên đã nhạt phai
Nhưng dáng em vẫn mảnh mai tha thướt
Thuở chúng mình vui chơi bên bến nước
Nhặt hoa bên đường mộng ước xe duyên
Ngày đi xa em quên mất lời nguyền
Chỉ hết yêu khi mộc miên hết đỏ
Lời thề xưa đã bay theo mây gió
Anh quay về bước trên cỏ bâng khuâng
Hạ sắp sang bằng lăng tím trổ bông
Trên đường quê cánh phượng hồng le lói
Ký ức ngày xưa mờ như sương khói
Em không về anh mãi đợi bên sông
Con đò già trên bến vẫn nằm không
Những hoàng hôn chỉ chờ mong tiếng gọi
Ơi đò ơi cho tôi sang sông với
Và ngọt ngào nghe giọng nói thân quen
Giọng của em anh mãi chẳng thể quên
Bao năm rồi thầm gọi tên người cũ
Những tháng năm nhớ em hoài mất ngủ
Trong tim mình anh mãi giữ tình xưa
Trên đây là Bài thơ Mãi giữ tình xưa mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua đó bạn có thể cảm nhận được những năm tháng xưa cũ. Đó vẫn mãi là năm tháng đầy ngọt ngào. Để rồi sau bao nhiêu năm anh vẫn mãi nhung nhớ khôn nguôi.
Theo Thuvientho.com