Bài thơ Quê nhà tôi ơi của Nguyễn Đình Huân viết về mảnh đất nơi mình sinh ra và lớn lên. Đó là chốn quê vô cùng thanh bình và yên ả. Chính quê hương ấy đã nuôi dưỡng tâm hồn con người ta trưởng thành theo năm tháng. Để rồi mỗi khi đi xa con người ta luôn luôn nhớ về.
Bài thơ Quê nhà tôi ơi
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Về quê bắt gặp hoa xoan tím
Rơi trên mái bếp khói lam chiều
Em có về đây ôn kỷ niệm
Tháng ba ngày đó một mùa yêu
Gió xuân nhè nhẹ lòng xao xuyến
Không trung lơ lửng tiếng sáo diều
Tóc em hương bưởi thơm gió quyện
Em cô thôn nữ dáng yêu kiều
Hái hoa anh kết thành vương miện
Tặng em thêm duyên dáng mỹ miều
Thoáng nghe tiếng hót chim chiền chiện
Nắm tay em tâm hồn thấy phiêu diêu
Hai đứa chắp tay cùng ước nguyện
Sẽ nên duyên dù gian khó bao nhiêu
Vượt bão táp phong ba sóng biển
Cập bến bờ hạnh phúc tình yêu
Em ra đi khi mùa gió chuyển
Bỏ lại anh một bóng cô liêu
Kỷ niệm xưa giờ đây lưu luyến
Hoa xoan quê nhuộm tím trời chiều
Trên đây là Bài thơ Quê nhà tôi ơi mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua bài thơ này bạn có thể hiểu được những nỗi nhung nhớ nơi mà mình đã lớn lên. Chính điều này đã nuôi dưỡng tâm hồn con người ta theo năm tháng.
Theo Thuvientho.com