Bắt đền trời bỗng tạnh mưa
Anh không còn cớ đón đưa em rồi
Bắt đền cơn gió mồ côi
Làm tan cả đám mây trôi lúc nào
Bắt đền bao nỗi khát khao
Một chiều đã muộn anh vào thăm em
Bắt đền giọng nói dịu êm
Nụ hôn trao vội mà mềm môi nhau
Bắt đền cả những nỗi đau
Cho dù chẳng biết mai sau hững hờ
Thuốc lào nhả khói như mơ
Bắt đền ai vẫn đang chờ đợi ai…