
Phỏng dịch theo điệu Kachoi của dân ca Hrê
Trời sáng em lên rẫy
Thấy bóng cây kơ-nia
Bóng ngả che ngực em
Về nhớ anh, không ngủ…
Buổi chiều mẹ lên rẫy
Thấy bóng cây kơ-nia
Bóng tròn che lưng mẹ
Về nhớ anh mẹ khóc…
Em hỏi cây kơ-nia:
– Gió mày thổi về đâu?
– Về phương mặt trời mọc,
Mẹ hỏi cây kơ-nia:
– Rễ mày uống nước đâu?
– Uống nước nguồn miền Bắc.
Con giun sống nhờ đất
Chim phí sống nhờ rừng
Em và mẹ nhớ anh
Uống theo nguồn miền Bắc
Như bóng cây kơ-nia
Như gió cây kơ-nia.
Dưới bài thơ ghi phỏng dịch, nhưng theo nhà văn Nguyên Ngọc, tác giả chỉ khiêm nhượng, thật sự bài thơ do Ngọc Anh sáng tác. Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu phổ nhạc thành bài hát Nhớ bóng cây kơ-nia.