Cũng như nhiều thi sĩ khác, Bùi Giáng cũng chính là một người rất dễ rung động trước cái đẹp. Chính vì vậy trong thơ ông cũng đã dành một phần lớn thời lượng để viết về cái đẹp, về tình cảm và những mối tình hư ảo lẫn thật trong cuộc đời ông. Tiếp nối phần thơ Đêm ngắm trăng phần 2chúng tôi giới thiệu tới bạn phần tiếp theo của tập thơ này. Hy vọng qua đó bạn sẽ hiểu thêm về phong cách sáng tác của ông.
Ngó ý – tơ lòng
Dẫu lìa ngó ý còn vương
Tơ lòng vô tận khẩn trương vô tình
Trăm năm dâu biển dị hình
Da vàng mũi tẹt tự tình da đen
Lục hồng hoa lá hằng hằng
Thùy dương môn ngoại tuyết băng tạ từ
Ngờ sao
Bất ngờ ông bắt gặp con
Là con duy nhất dễ thương vô cùng
Ông nằm thao thức mông lung
Thương con vô lượng thương gần thương xa
Một mai ông sẽ quá già
Ông về chín suối ruột rà nhớ con
Nhắm mắt
Nhắm mắt mơ màng thấy viễn vông
Thấy tình rộng biển nghĩa dài sông
Vu vơ khắp ngã nghe chim hót
Ca khúc phì nhiêu đất ruộng đồng
Nhìn thấy
Mỗi sáng tôi nhìn mặt trời mọc trong mây
Mỗi chiều tôi nhìn mặt trời lặn trong mây
Suốt ngày tôi lắng tai nghe chim hót trong lá cây reo
Và nhìn thấy rất nhiều những mùa xuân mênh mông đang đi tới
Nhớ đi
Nhớ đời ta bỏ quên đi
Tận cùng tính mệnh ly ty cõi đời
“Người yêu ta xấu với người”
Bên trời Vũ Trụ bên đời Vũ Vân
Năm năm trời biển xoay vần
Dẫn mình đi bỏ chiến phần như chơi
Ngang tàng khuấy nước chọc trời
Dọc ngang du hý em mời mọc anh
Em Kiều em Thúy em Vân
Hoạn Thư em ạ! Thành thân anh Từ
Bỏ ta đi bước từ từ
Trì hành thể lệ? đạo lừ lừ điên
Du hành thể điệu quàng xiên
Nghiêng trời lệch đất cuồng tiên cứ cuồng
Ông trời
Bây giờ trời nắng hay mưa
Vừa mưa vừa nắng hay chưa vừa trời
Em ngồi em khóc em ôi
Em từ đất mẹ lên trời gọi cha
Em từ đất mẹ tuôn ra
Lênh đênh lắm lúc tìm cha chốn nào
Quên đi
Quên đi ta cũng quên đi
Quên đi đứng bước quên ghi tạc nhiều
Những lời từng khiến đăm chiêu
Sớm chiều tư lự tình yêu khôn lường
Quên đi tình nghĩa đế vương
Quên đời vương giả về vườn trúc mai
Nhớ đời bỗng một sớm mai
Tham gia thực tế quy lai trận tiền
Dị hình vô tận trích tiên
Chào mừng nhật nguyệt còn nguyên dại khờ
Quốc sắc
Thiên hương quốc sắc diễm kiều
Bình minh lộng lẫy xế chiều hỗn mang
Hương trời sắc nước đa đoan
Em bình minh mộng hôn hoàng em điên
Hoàng hôn đổi cõi thay miền
Hương màu chuyển dịch thần tiên di dời
Dịch di tinh thể tót vời
Cho mùa động đậy cho trời đất quay
Thương em ngóng đợi đêm ngày
Nhớ em nhớ suốt dặm dài lang thang
Biết em từ tuổi đá vàng
Nhủ thầm chung thủy tro tàn dễ đâu
Đầu tiên mộng tưởng tình đầu
Cuối cùng gió gác trăng lầu bỏ đi
Tại em tuyệt thể nhu mỳ
Tình dâng vô tận thuộc tùy biển dâu
Tình điên bố trí nhịp cầu
Hai bờ sinh tử thanh lâu hai lần
Rằng trong buổi mới
Em còn nhớ hay đã quên?
Lạ lùng buổi mới tuổi tên tấm lòng?
Về sau giáp mặt long đong
Bao năm chìm nổi tới sông Tiền Đường
Tôi đi đứng phố ngồi phường
Gẫm cơn kỳ ngộ, chán chường thiên thu
Thu tiên nâng chén tạc thù
Chán chường trút giũ theo mù sương mai
Hồi sinh hồng lệ ngân dài
Tấm lòng dâu biển tấm tài hoa bay
Mười lăm năm bấy đêm ngày
Trùng sinh ân nặng nước mây biển trời
Rượu vào
Rượu vào anh rót lời ra
Lời gần cây cỏ lời xa bạn bè
Láng giềng tình tự mỏi mê
Láng giềng tâm sự đâu dè mình đau
Ngày đêm lúc chậm lúc mau
Thở than mười khúc mà đau một mình
Rượu vào thấy rõ em xinh
Em đắm đuối nói cuộc tình của em
“Đầu tiên em có người tình
Bỏ em, đeo đuổi con tình thứ hai
Buồn đau em khóc đêm ngày
Lúc than vắn, lúc thở dài liên miên
Cậy nhờ ông có hiểu em
Thì xin ông giúp cho em tự tình”
Sông ơi
Rượu vào anh rót lời ra
Lời gần cây cỏ lời xa bạn bè
Láng giềng tình tự mỏi mê
Láng giềng tâm sự đâu dè mình đau
Ngày đêm lúc chậm lúc mau
Thở than mười khúc mà đau một mình
Rượu vào thấy rõ em xinh
Em đắm đuối nói cuộc tình của em
“Đầu tiên em có người tình
Bỏ em, đeo đuổi con tình thứ hai
Buồn đau em khóc đêm ngày
Lúc than vắn, lúc thở dài liên miên
Cậy nhờ ông có hiểu em
Thì xin ông giúp cho em tự tình”
Suối
Ông già bảy mốt tuổi đầu
Thịnh tình tuổi trẻ còn lâu kéo dài
Ông già một sớm một mai
Một chiều vĩnh biệt Thai Thai Cõi Đời
Đi về chín suối đâu nơi
Thật là suối thực? Gửi lời suối mơ?
Sương
Bờ thu gió trút lá vàng
Đèo truông đón bóng trăng ngàn lửng lơ
Miệt mài làm một bài thơ
Dở chừng vần điệu ngu ngơ đọa đày
Đầu tiên kỳ bí một ngày
Kể từ tướng lĩnh sau này thành tiên
Chúng ta dò dẫm cõi miền
Giọt sương của lá – thuyền quyên của đời
Sương bóng
Kính tặng Thầy Lê Trí Viễn
Cái điên thành tựu cái gì
Ấy là mộng tưởng nhu mỳ giai nhân
Cái điên thành tựu vô ngần
Những sương bóng của tử phần thiên thu
Những nàng thôn nữ hái dâu
Hồn nhiên dấu kín niềm đau tâm tình
Cái điên nhìn thấy em xinh
Đau ngầm vui gượng nhe răng cười hoài
Tạ từ
Em từ đoạn ngẫu giá băng
Đi về tìm lại khó khăn tâm tình
Tơ lòng? ngó ý? chênh vênh
Tư gia viễn mộng, gập ghềnh tái lai
Tàn niên vĩnh dạ kéo dài
Tàn xiêu tuế nguyệt dằng dai thơ thần
Đi về tao ngộ thành thân
Bạch tần hồng lục xoay vần bóng sương
Em đi muôn dặm nẻo đường
Em về muôn một cô nương thập thành
Da vàng rất mực thiên thanh
Chào nhau một phút bồng bềnh sát na
Phút giây vô tận ngọc ngà
Ấy là giây phút phôi pha tạ từ
Em từ cổ nguyệt thiên thu
Em từ cổ tái tạc thù vân sương
Thưa em thiên tải đoạn trường
Nhất thời thiết lập THIÊN ĐƯỜNG PHÙ DU
Tặng em ngôn ngữ trầm phù
Bên đèn phương cảo thiên thu một giờ
Phân vân trường đoạn tóc tơ
Ngập chìm THẾ DẠ tình thơ không lời
Tao ngộ
Thiên thu một thuở tình đầu
Tận cùng gió gác trăng lầu tái sinh
Trăm năm mấy lúc giật mình
Mười năm vô tận mang tình tự đi
Bốn mươi năm rượu ly bỳ
Hồi sinh bất chợt nhu mì thấy em
Rồi có lúc như bây giờ lần nữa
Một bài ca sẽ chuyển điệu khôn hàn
Lời gay cấn đầu thai trong vó ngựa
Hồn hóa sinh về núi đá mưa ngàn
Tặng anh em văn nghệ sĩ
Các anh từ những phương nào
Về đây tụ họp xôn xao Sài Gòn
Nước nhà như nước với non
Hồi sinh vô lượng tấm son từ đầu
Đầu tiên có lẽ cũng lâu
Rất lâu vô tận tưởng màu hương phai
Té ra dâu biển dồi mài
Vẫn còn vàng đá dọc dài trung tâm
Tặng em Mọi nhỏ
TẶNG EM MỌI NHỎ
Nhớ em từ trước tới sau
Từ đầu ríu rít tới đau cuối cùng
TÁI TẶNG
Tình yêu? nhung nhớ mông lung
Đâu rừng núi biếc cuối cùng suối tiên
TÁI ĐIỆP TẶNG
Từ em vô tận thuyền quyên
Em từ mọi rợ thần tiên đợi người
ĐIỆP TRÙNG TÁI TẶNG
Nhớ em non nước sụt sùi
Ngàn thu rớt hột chôn vùi tình nhau
Thành thân
Yêu người yêu khắp lá cây
Yêu thêm ngọn cỏ từ ngày ra đêm
Yêu từ mồng một ra giêng
Thành thân Nguyên Đán ngọc tuyền sơ khai
Yêu thương thắm thiết dặm dài
Thành thân thục nữ thiên tài thuyền quyên
Giậy từ cổ lục uyên nguyên
Thức từ tạp ngữ kim tuyền tân thanh
Tứ khai cù hạng tựu thành
Niềm đau vô tận một mình em đi
Thấy em
Thấy em như thấy mặt trời
Lung linh dưới nguyệt rạng ngời rêu rong
Trong tình ngoài lý song song
Cậy em em thấy từ trong tới ngoài
Én vàng gà bé vịt choai
Chó con eng ẻng thiệt thòi lắm ru
Vì em giấc ngủ trầm phù
Giữa đêm thao thức thâm thu giữa ngày
Én vàng phơ phất ngàn mây
Mở trang mộng cũ còn ngây ngô nhìn
Thấy người con mắt lim dim
Thấy em như thấy của tin dưới trời
Em còn đỏ thắm đôi môi
Người còn có một mãi thôi một mình
Én vàng muôn thuở quá xinh
Lá xanh muôn thuở vẫn xinh tươi hoài
Theo giòng sông
Theo giòng sông rộng bước đi
Chân mây vắng vẻ tìm chi cuối trời
Cánh chim ngày cũ mất rồi
Tiếc thương ở lại không lời thở than
Gặp em ở khúc quanh đường
Nhìn em nhận thấy phi thường chính em
Thiên hương
Nhu mỳ kết tập thiên hương
Đổ ra quốc sắc khẩn trương trút vào
Hồi sinh hồng lệ tiêu tao
Trùng sinh huyết lệ chốn nào hiến dâng
Tìm em xa vắng tử phần
Tử sinh liều giữa cơ trần điếu tang
Thiên mệnh
tặng Phương Tâm, Vân Vịnh, Công Luân
Mệnh trời trút giũ về đâu
Về đây giũ trút mối sầu lão phu
Dằng dai nhất nhật tam thu
Đèo bòng chi lắm thân tù tội thân
Láng giềng tâm sự sầu đong
Càng đầy càng lắc tấm lòng đong đưa
Máu tim tẻ nhạt, chưa vừa
Càng heo hút mộng thượng thừa càng dâng
Gieo thơ Hắc thủy trùng trùng
Lối về cổ tái trùng phùng Lô Long
Còn nghe tâm sự tấm lòng
Bốn phương mù mịt giòng giòng bão giông
Thím Năm Sáo
Thím Năm Sáo xã Tân Phong
Thím về chín suối long đong thế nào
Chân trời góc biển lao đao
Tôi đi lận đận mừng chào vu vơ
Đôi phen bất chợt sững sờ
Ngày xưa tái hiện bất ngờ vô song
Thôn làng
Thân tặng các em ở xa quê hương
Lối về thôn ổ thân yêu
Nghe mùa gió thổi hiu hiu bốn bề
Bàn chân thủng thẳng bước về
Tưởng chừng mộng mị đê mê mọi miền
Mây trời giăng khắp sơn xuyên
Bên chiều thạch lũy phi tuyền chào nhau
Thôn nữ thần tiên ông điên kính chào
Ôi em thục nữ vô ngần
Em từ thôn ổ tần ngần bước ra
Ghé về phố hội phồn hoa
Em tươi cười hỏi tuyết sa phương nào
Tuyết từ băng giá tiêu tao
Phi phong cốt cách ca cao điệu trầm
Ông từ khách địa phân vân
Phù du phương cảo viễn phong đón chào
Gặp em mộng tưởng chiêm bao
Chào em như một tư trào đầu tiên
Ắt rằng có lẽ thuyền quyên
Tuyệt vời thôn nữ thiên tiên chào người
Ông từ tuyệt thể đười ươi
Chào em như một vẹn mười thần tiên
Em từ tuyệt đối thuyền quyên
Em từ thôn nữ thiên duyên chào đời
Chào em khắp chốn khắp nơi
Khắp toàn khu vực đất trời ông điên
Thơ dại
Thơ hay thiên hạ làm rồi
Chỉ còn thơ dở cuộc đời cho tôi
Dụm dành dở ẹt rã rời
Dồn trăm năm lệ điệu cười vu vơ
Bữa nay bối rối bất ngờ
Biết sao tán tụng sa mù bốn phương
Lời dâng chúc phúc phi thường
Lời điên dại dựng lời thương dậy thì
Thơ tựa em Mọi
(GÁI NÚI – SƠN NỮ)
Nhớ em có lẽ như là
Nghìn thu vô định giang hà nhớ em
Từ ngày khốc liệt chiến tranh
Dưới bao nhiêu đạn em thành nạn nhân
Anh đi khắp xứ khắp miền
Khắp bao mộng tưởng bao triền miên thơ
Mơ một mai sau có bao giờ
Những người da trắng một giờ thấy em
Nhận ra em Mọi Êm Đềm
Thần Tiên Quốc Sắc, Tiên Thần Thiên Hương
Đời anh một chán mười chường
Làm thơ tưởng nhớ nghìn phương em là…
*
Anh kêu gọi khắp sơn hà
Em là Em Mọi em là Tương Lai
Em là Tiên Nữ Ngày Mai
Em là Thánh Nữ Thiên Tài Kim Cương
Trên đây là nội dung tập thơ Đêm ngắm trăng của nhà thơ Bùi Giáng mà chúng tôi muốn giới thiệu với bạn. Qua đó bạn có thể có được hình dung rõ hơn về cuộc đời của con người tài hoa này. Cũng như có được một cái nhìn, nhận định chính xác hơn về phong cách văn chương của ông. Và cũng đừng quên đón đọc những Đêm ngắm trăng phần cuối của chúng tôi bạn nhé!
Theo Thuvientho.com