Thư anh viết từ đảo nhỏ xa khơi
Về quê mẹ nơi anh hằng mong nhớ
Xa quê rồi mới biết mình nặng nợ
Nợ tuổi thơ những buổi trưa hè
Cùng bạn bè trốn học bắt ve
Bị cha đánh vẫn khoe bạn gái
Nhớ quê nhà có hai mùa gặt hái
Anh cùng em gánh lúa nặng trĩu vai
Vành nón che nghiêng, em cứ liếc hoài
Anh mệt lả vẫn lệch vai ngắm lại
Nhìn biển xanh, làm anh nhớ mãi
Lũy tre làng đẹp tựa bức tranh
Đôi sáo non đang nhảy hót trên cành
Em đứng dưới chờ anh ta tạm biệt
Biển xuân về chuyển mầu xanh biếc
Sóng nhẹ nhàng hôn mãi đảo nơi anh
Cảm giác thân yêu một đảo nhỏ yên lành
Anh nhận thấy đảo đã thành đất mẹ.
Nguyễn Thành Mỹ
(Bắc Giang)