
Người hỡi ai ơi hãy cạo đầu!
Trọc luôn ria mép với hàm râu
Đến lúc tuỗi già DÊ không ngại
Đố ai biết được lão bạc đầu?
Bạc đầu mà mặt vẫn ngầu
Trời cao hiểu thấu nỗi sầu trong tim?
Thích em CU nhỏ lặng im
Thôi đành câm họng im lìm cho xong
Thấy em chổng đít lòi mông
Phải nuốt nước nước bọt dòm nhông đở ghiền
Kẻ qua người lại liên miên
Ôi thì thộn mặt biết nghiêng bên nào?
Tình đời ngao ngán làm sao
Xuân xanh đã hết nghêu ngao tuổi gìa!