Hôm nay 27-07, là kỷ niệm ngày Thương binh – Liệt sĩ của dân tộc Việt Nam ta. Thuvientho.com xin gửi đến các bạn những bài thơ hay về chủ đề này để tưởng nhớ đến những mất mát, hy sinh to lớn của các anh. Tự đáy lòng mình, xin tỏ lòng biết ơn thành kính nhất!
Với đạo lý “uống nước nhớ nguồn”, “ăn quả nhớ kẻ trồng cây “, nhân dân ta đã chọn ngày 27/7 là ngày lễ kỷ niệm để tưởng niệm những người thương binh, liệt sĩ đã mất mát qua những cuộc chiến tranh giành độc lập tự do cho Tổ Quốc.
Để có được nền hòa bình hôm nay, có được cuộc sống ấm no, hạnh phúc, có cơm ăn, áo mặc, có được những nụ cười,….. Tất cả những điều có được ấy là phải đánh đổi bằng mồ hôi nước mắt, bằng xương bằng máu của các thế hệ Cha ông đi trước.
Ngược dòng thời gian, trở về một thời chiến tranh, bom đạn khốc liệt ấy, cuộc sống của nhân dân ta vô cùng khó khăn và khổ sở, giặc đàn áp, cướp bóc, đánh đập, thậm chí còn giết người nữa, chúng biến nhân dân ta trở thành nô lệ của chúng.
Không chịu đầu hàng trước bọn giặc xâm lược, nhân dân ta đã đồng lòng đứng lên để chống lại bọn chúng. Không chỉ thanh niên trai tráng, mà cả phụ nữ, người già, trẻ em cũng chiến đấu, vậy nên mới có câu “Giặc đến nhà đàn bà cũng đánh” thật chẳng sai chút nào.
Thật đáng hoan nghênh và tự hào biết bao khi mọi lứa tuổi, mọi tầng lớp đều tham gia chống giặc ngoại xâm. Và…..đã có biết bao người đã ngã xuống nơi chiến trường không bao giờ trở lại, thậm chí có những người còn ở tuổi đời rất trẻ, chưa được hưởng niềm vui hòa bình cũng như hạnh phúc riêng tư. Còn có những người tuy may mắn được trở về với gia đình, nhưng họ cũng phải bỏ lại một phần xương máu nơi chiến trường, trở về nhà với những vết thương đau đớn trong suốt cuộc đời của họ.
Ngoài những trang sử sách lưu giữ, còn có rất nhiều bài thơ hay viết về thời chiến tranh, cũng như những bài thơ thể hiện lòng biết ơn đối với các anh hùng đã hy sinh vì đất nước, đã có rất nhiều bài thơ đọc mà thấy rưng rưng nước mắt…..
Xin cảm ơn các tác giả đã đưa mọi người trở về một thời chiến tranh ác liệt, để mọi người thấu hiểu được nền hòa bình độc lập tự do quý giá đến mức nào, đồng thời những lời thơ cũng chính là một thông điệp mang tính nhân văn sâu sắc để gửi đến với tất cả mọi người!
Bài Thơ: Các Anh Không Về
Tác giả: Sở Lưu Hương
Tôi vẫn tìm anh giữa sườn đồi vách núi
Vẫn tìm anh giữa thung lũng đảo xa
Vẫn tìm anh những ngày tháng đã qua
Để hy sinh… mãi không là vô ích
Những chiến công đã đi vào cổ tích
Cho đến ngày bi kịch ấy xảy ra
Các anh hùng đã mãi mãi rời xa
Vì tổ quốc nằm chìm trong đất mẹ..
Trong chiêm bao tôi vẫn nghe khe khẽ
Tiếng các anh gọi mẹ đợi con về
Nhưng tất cả chỉ là những u mê
Khi mắt mẹ đã lê thê dòng lệ
Có hôm nay là xương máu đổi về
Của bao người đã tràn trề thương tích
Của các anh vẫn chưa rõ lai lịch
Ở nghĩa trang hay núi cát sông rừng
Bao hy sinh những chiến tích đã từng
Thế hệ sau lặng rưng rưng nước mắt
Gia đình anh vẫn lòng đau quạnh thắt
Mất mát nào bằng đánh mất người thân…
Hôm nay đây ngày 27 đến gần
Thắp nén hương để tạ ân vì nước
Cảm ơn anh..những thế hệ đi trước
Lấy thân mình đổi đất nước bình yên….
Biết bao người vĩnh viễn chẳng có tên
Tôi gọi chung là tên “Anh Hùng” nhé
Bởi các anh đã có chung 1mẹ
Ấm vô cùng vòng tay mẹ…. “Việt Nam..”
THƠ NGÀY 27-7
Tác giả: Lão Hạc
Chiến tranh đi, bao người ngã xuống
Hoà Bình rồi, nghe tiếng anh đâu
Mẹ già giờ đã bạc đầu
Đêm khuya vẫn tiếng ầu ơi con à.
Đất nước gọi, anh ra tiền tuyến
Giết quân thù, chỉ tiến chẳng lui
Hoà bình độc lập lại rồi
Mà sao anh chẳng về nơi quê nhà.
Đã bao năm, mẹ già vẫn ngóng
Mong anh về, thức trắng cả đêm
Mái tóc giờ đã bạc thêm
Anh ơi, mẹ chẳng thể quên hình hài.
Tổ quốc xây tượng đài liệt sỹ
Ghi công ơn chiến sỹ hi sinh
Mộ bia chẳng thấy ghi hình
Tên, tuổi, quê quán, nơi sinh một lần.
Bài Thơ: Nhớ Ngày Thương Binh, Liệt Sỹ
Tác giả: Cẩm Chi Châu
Xin thắp nén hương thơm bên hoa Cúc
Để cầu linh, chúc phúc cho các anh
Nhân ngày này khi nấm cỏ mãi xanh
Anh ngã xuống cho tự do, độc lập
Cho trái tim Việt Nam mãi mãi đập
Cho hoa tươi tràn ngập ánh nắng vàng
Cho trẻ thơ vui múa hát quanh làng
Cho mảnh đất mùa màng đầy trĩu quả
Đất Việt Nam đạn xới cày bom thả
Người Việt Nam khắp trăm ngả máu loang
Sống và chết chỉ cách mấy tấc gang
Vẫn từng giây lật từng trang sử mới
Bạch Đằng Giang, Ải Chi Lăng sốc tới
Gò Đống Đa phơi phới sắc xuân hồng
Nhật, Pháp, Mỹ bỏ xác lại đầy đồng
Nay Trung Quốc gây hấn nơi biển đảo
Việt Nam ta sao chúng bay mộng ảo
Bất khuất kiên cường bởi có người con
Mẹ sinh con đau từng khúc ruột non
Con vắng cha, vợ mất chồng mãi mãi
Giọt máu rơi anh đâu có quản ngại
Quyết tử thân mình, Tổ Quốc quyết sinh
Để hôm nay chúng em đón bình minh
Tâm luôn nhớ ngày Thương binh, Liệt sỹ.
BÀI THƠ: ANH TÊN GÌ?
Tác giả: Quý Phương
Anh ở đâu khi đất nước hòa bình?
Hai chiến tuyến đã không còn chia cắt
Mẹ mỏi mòn tìm anh rơi nước mắt
Vết chân chim như vết cắt trong tim
Bao năm qua Mẹ mãi miết kiếm tìm
Sương điểm trắng trên mái đầu của Mẹ
Gạt nước mắt khóc thương nơi trần thế
Đã bao năm chẳng thể gặp được anh
Đồng đội xưa tóc cũng chẳng còn xanh
Người lưu lạc kẻ tha hương đất khách
Nấm mồ anh nằm đâu miền hoang lạnh?
Xin dâng nén hương thầm lặng trong lòng
Anh nơi nào cứ để Mẹ ngóng trông
Nhìn di ảnh rồi quặn lòng Mẹ khóc
Nhớ thương anh Mẹ bao mùa cực nhọc
Lội thân gầy từng ngóc ngách tìm con
Xin hiển linh đừng để Mẹ héo hon
Hãy báo mộng anh đang nằm đâu đó
Vĩ tuyến ấy thắm bao giòng máu đỏ
Có cả anh và đồng đội của mình
Đã hiến dâng đời trai trẻ nhiệt tình
Cho Tổ Quốc rồi nằm nơi rừng núi
Quê hương ghi ơn muôn đời nhớ mãi
Vẫn mong một ngày tìm được tên anh.
KHẮC GHI CÔNG CÁC LIỆT SỸ
Tác giả: Hồng Phúc
Anh đi khi tóc còn xanh
Dọc đường vang khúc quân hành chiến binh
Cho đất nước mãi thanh bình
Còn anh mãi mãi hy sinh cuộc đời
Chiến trường ác liệt, bom rơi
Vì Tổ quốc gọi anh dời quê hương
Xa cha, xa mẹ, người thương
Xung phong chiến đấu đường trường xá chi
Trong lòng phơi phới anh đi
Mặc cho gian khó xá gì sức trai
Phía trước bom đạn, chông gai
Các anh dũng cảm vang bài quân ca
Giờ đất nước khải hoàn ca
Bao người đi mãi quê cha chưa về
Chúng tôi mãi mãi xin thề
Ghi ơn liệt sỹ, khắp quê, khắp miền.
BÀI THƠ: ƠN NGƯỜI
Tác giả: Phạm Hiếu
Luôn tưởng nhớ Thương Binh Liệt Sĩ
Trọn một đời bền bỉ sắc son
Quên thân bảo vệ vuông tròn
Hòa bình tươi đẹp nước non rạng ngời
Vì Tổ Quốc thân phơi nắng gió
Diệt giặc thù tim đỏ sục sôi
Băng rừng vượt suối leo đồi
Máu đào tuôn đổ dung bồi Quê Hương
Dù giá rét giọt sương ướt đẫm
Bước chân trần muôn dặm đường xa
mịt mù giữa chốn rừng già
Đạp gai vượt núi phong ba chẳng sờn
Lòng vĩ đại rộng hơn biển cả
nhịp sống này kết quả chị anh
Mồ hôi xương máu đắp thành
Tương lai con cháu an lành vinh quang
Người đất việt vẻ vang bốn biển
Khắp năm châu biết đến Việt Nam
Công ơn Liệt Sĩ khắc tâm
Đời Đời ghi nhớ hương trầm kính dâng.
NGƯỜI BƯỚC RA TỪ CUỘC CHIẾN
Thơ: Nguyễn Hưng
Mấy mươi năm chiến tranh đã ngủ yên
Nhưng vết thương chưa liền còn đau mãi
Bao tàn tích từ ngày xưa để lại
Cha trở mình quằn quại những cơn đau
Ngày thanh bình giọt nước mắt tuôn trào
Cha trở lại bên vườn rau đồng lúa
Với gia tài là mảnh bom gãy nữa
Còn đâm sâu kẹt giữa khớp xương đầu
Trời trở mùa cha co giật cấu cào
Bác sĩ bảo vết thương lâu khó mổ
Ôm cơn đau cha từng đêm khắc khổ
Khi trở mùa lúc bão tố đông sang
Cha kể về những trận thắng hiên ngang
Đêm công đồn ngày chống càn với giặc
Những chiến công mà sử thi còn nhắc
Phải đổi bằng dị tật với máu xương
Ngồi một mình lau những chiếc huân chương
khóe mắt cha đọng giọt sương trắng đục
Con lớn lên giữa thanh bình hạnh phúc
Là hy sinh ngã gục của bao người
Quê hương mình đau xót lắm con ơi
Bom cày xới tơi bời sâu trong đất
Máu cha ông nhuộm đỏ sông quánh đặc
Vẫn kiên trung bất khuất giữ ngọn cờ
Cha đi rồi còn chăng những giấc mơ
Nhưng tên tuổi đến giờ luôn được nhắc
Tổ quốc vinh danh anh hùng đánh giặc
mãi muôn đời bia ghi khắc công ơn.
TƯỞNG NIỆM CÁC ANH HÙNG DÂN TỘC
Thơ: Hoàng Đài
Nay tháng bảy ánh hồng rạng rỡ
Khắp muôn nơi hoa nở rực trời
Đón ngày hai bẩy đẹp tươi
Tri ân liệt sĩ..những người thương binh
Nghe tiếng vọng chân tình thủa trước
Của cha ông giữ nước xây đời
Lòng này cảm mến khôn nguôi
Đôi dòng tâm sự đầy vơi nỗi niềm
Bao kháng chiến triền miên không rứt
Tình cha con đoạn đứt chia hai
Mong rằng một sớm ngày mai
Tương lai hé mở ngày dài ấm êm
Cuộc sống mới êm đềm đã thấy
Những anh hùng sống dậy lòng dân
Mãi luôn đẹp đẽ trong ngần
Hòa bình nay có…ngàn lần khắc ghi.
NGÀY KHÔNG ĐẾN
Thơ: Hoàng Lan
Anh ra đi tuổi mới vừa đôi tám
Câu hẹn hò khi đất nước bình yên
Tổ quốc gọi là tiếng Mẹ thiêng liêng
Quân phục xanh anh ra miền chiến trận
Anh xông pha trước quân thù, lửa đạn
Vượt chông gai hàng vạn tấn bom rơi
Anh hiên ngang trên mảnh đất vùng trời
Để Việt Nam ngàn đời luôn tỏa sáng
Cả nước xôn xao quân Ta thắng trận
Ngày khải hoàn đã kề cận rồi đây
Bao nhiêu năm kháng chiến đếm từng ngày
Để đón đợi một ngày vui sum họp
Chiều biên cương tiếng gầm vang khói ngợp
Anh hy sinh trong lớp lớp đạn vùi
Nở nụ cười mơ Tổ Quốc đẹp tươi
Mộng quê hương trở về ngày không đến..!
CON HỒNG CHÁU LẠC
Thơ: Hoàng Lan
Bước chân anh in vào lòng đất Mẹ
Ghi dấu thời tuổi trẻ khí hào anh
Mỗi bước chân là cả bầu trời xanh
Ngăn lửa đạn giữ trọn hình đất nước
Tiến Quân Ca rộn ràng theo chân bước
Băng núi rừng gai cào xước thịt da
Biên giới xa anh chọn đó là nhà
Nơi địa đầu anh chọn là điểm đến
Việt Nam ơi! Bốn ngàn năm văn hiến
Bao lớp người máu đã biến thành sông
Nắng cháy da sá chi lửa trong lòng
Súng trên vai tiến quân trong thầm lặng
Ngày trở về món quà anh dâng tặng
Nhánh lan rừng và hàng vạn chiến công
Tổ Quốc ơi! Ghi dấu ở trong lòng
Mãi tự hào là con Hồng cháu Lạc.
TỔ QUỐC GHI CÔNG
Thơ: Minh Hạnh
Chúng em sinh ra không biết đến chiến tranh
Chỉ có nắng vàng hòa trời xanh rực rỡ
Các anh ngã xuống đổ trăm dòng máu đỏ
Để đất nước mình hoa cỏ thắm xanh tươi.
Tràn nhiệt huyết khi tuổi chớm đôi mươi
Tay bồng súng, xung phong vào chiến trận
Đuổi giặc thù, xóa tan bao thù hận
Kẻ xâm lăng ắt phải chịu cúi mình.
Vì độc lập tự do đã dũng cảm hi sinh
Không ngại ngần trước mưa bom bão đạn
Dẫu bản thân có xương tan thịt nát
Vẫn trọn lòng trung hiếu vì dân.
Tổ quốc ghi công biết mấy vạn lần
Sử sách lưu danh muôn phần rạng rỡ
Mãi mãi các anh vẫn là hơi thở
Là bản hùng ca nhắc nhở thế hệ sau.
Đất nước hôm nay tươi sáng đẹp giàu
“Uống nước nhớ nguồn”, ơn sâu nghĩa nặng
Không khí, bầu trời, mây bay, vạt nắng
Có bóng hình anh tạc vào núi sông.
Mãi mãi muôn đời…Tổ quốc ghi công!!!
MÃI MÃI TUỔI HAI MƯƠI
Thơ: Mai Ngọc Thoan
Thời gian dẫu không bao giờ trở lại
Nhưng các anh thì mãi tuổi hai mươi
Vẫn trẻ trung và vẫn mãi tươi cười
Anh vẫn sống trong lòng người dân Việt!
Anh đùa vui muôn trùng con sóng biếc
Vẫn quân hành ở khắp nẻo rừng xanh
Bất kể đâu cũng có bóng hình anh
Cả triệu triệu con tim yêu tha thiết
Tuổi hai mươi anh trở thành bất diệt
Biển ôm anh Đất mẹ mãi ôm anh…!
NGƯỜI VIẾT KHÚC QUÂN HÀNH
Thơ: Hương Vang
(viết nhân ngày thương binh liệt sĩ 27/7)
Tuổi thanh xuân với sức trẻ dẻo dai
Hồn đất nước khoác trên vai nặng trĩu
Các anh mặc một màu xanh vĩnh cửu
Bước lên đường đi cứu lấy nước non
Khúc quân hành các anh viết vẫn còn
Vang vọng mãi khắp núi non trời biển
Rộn chân bước trên mọi miền anh đến
Tiếng nói cười hòa quyện tiếng bom rơi
Đổ máu xương để giữ lấy đất trời
Giữa chiến trận vẫn vang lời ca hát
Gửi thân xác nơi rừng xanh ngào ngạt
Đổi mang về khúc hát khải hoàn ca
Khúc quân hành vang mãi phía trời xa
Các anh viết bằng thịt da khói lửa
Bằng những mảnh đạn bom quân thù cứa
Mãi muôn đời rực ánh lửa hùng thiêng!!!
Theo Thuvientho.com