Tổng hợp những bài thơ hay viết về nghề chài lưới, nuôi cá và đánh bắt cá của ngư dân. Những vần thơ tự sự về nghề, cảm nhận sự khó khăn, vất vã của nghề.
BÀI THƠ: NGHỀ HẠ BẠC
Tác giả: Trần Quế Lâm
Nghề hạ bạc lưng còng chống chỏi
Giữa giang hà sương khói phủ che
Oằn mình cùng với chiếc ghe
Sống nhờ sông nước cùng bè cá nuôi.
Ta ra sức rối nùi công việc
Phải tính toan cấp thiết nên làm
Sẩy tay thì phải đành cam
Trôi đi tất cả vào hàm thủy tai.
Luôn chờ đợi đến ngày thu hoạch
Cho nước nôi luồn mạch bình yên
Xóa đi bao nỗi ưu phiền
Bao ngày nín thở cầu Tiên giúp mình.
Cầu Trời Phật Thủy Tinh thương xót
Gió nhẹ nhàng thổi ngọt dòng sông
Để nhìn công sức ấm lòng
Bõ công gầy dựng cũng mong có ngày.
BÀI THƠ: NGHỀ CHÀI LƯỚI
Tác giả: Phạm Công Phúc
Gặp bão tố mắt cay lệ chảy
Bỏ công ra đã bấy nhiêu ngày
Trời không nổi giận là may
Được thu hoạch lớn lòng này khắc ghi
Nếu thất bại lấy gì mà sống
Tiền bỏ ra một đống ít đâu
Ngày đêm lo lắng nguyện cầu
Sóng yên biển lặng sông sâu yên bình
Để mỗi buổi bình minh thức dậy
Gió nhẹ nhàng lòng thấy rất vui
Bao công gian khó ngậm ngùi
Cho thu hoạch lớn đẩy lui nghèo nàn
Nhưng vẫn thấy muôn vàn thử thách
Có vươn lên tìm cách làm giầu
Sớm trưa thả lưới buông câu
Quên đi tất cả giãi dầu nắng mưa.
BÀI THƠ: CÁ CƯỢC
Tác giả: Anh Dai Vo
Đem cuộc sống cược cùng sông nước
Canh bạc này biết được hay thua
Nói ra nghe ngỡ như đùa
Thả bè nuôi cá là đua đường dài.
Bao công cáng mỗi ngày bề bộn
Còn phải lo đồng vốn đồng lời
Đâu khi nào dám buông lơi
Lòng luôn thầm khấn đất trời bình yên.
Chọn nghề sống gắn liền sóng gió
Với bao nhiêu gian khó còn hoài
Còn chờ vào chuyện rủi may
Mong cho cá lớn đêm ngày lo âu.
Chỉ còn biết mong cầu sông nước
Trôi êm đềm để được thảnh thơi
Bỏ công sức kiếm tiền lời
Lo cho gia cảnh sống đời ấm no.
BÀI THƠ: NGHỀ NUÔI CÁ RUỘNG
Tác giả: Liêng Nguyễn
Nuôi Cá ruộng…lúa trong mùa lũ
Ít cho ăn theo vụ lớn nhanh
Mô hình đã được hình thành
Cần Thơ theo vụ Lúa xanh tháng ngày.
Tại các Huyện Thới Lai, Cờ Đỏ
Loại Cá nuôi bỏ đó…không sao
Thế mà năng xuất khá cao
Chỉ ba bốn tháng xem nào…ký hai.
Thức ăn Cá là loài rơm rạ
Sẵn ở trong ruộng đã có rồi
Người nuôi cực ít mà thôi
Sau ba bốn tháng bồi hồi bội thu.
Nuôi Cá ruộng trừ bù giá cả
Một lượng phân của Cá hữu cơ
Nông dân đã có quyền mơ
Tăng gia sản xuất là nhờ Cá nuôi.
BÀI THƠ: NGHỀ CÁ LỒNG
Tác giả: Võ Tấn Thường
Nghề cá lồng bềnh bồng sông nước
Giữa giang hà lúc ngược lúc xuôi
Mỗi mùa,mỗi đợt cá nuôi
Biết bao sương gió dập vùi ngư dân.
Người nuôi cá chuyên cần túc trực
Gặp rũi ro lập tức mang nghèo
Phóng lao phải cố mà theo
Dù cho khổ nhọc chống chèo vẫn cam.
Miền sông nước việc làm đang thiếu
Nuôi cá lồng một kiểu sinh nhai
Mong cho có một ngày mai
Kinh tế phát triển ai ai cũng giàu
Trong cuộc sống muôn màu muôn vẽ
Nuôi cá lồng cũng nhẹ nhờ quen
Dù cho được,mất,sang hèn
Mong sao bếp lửa nhúm nhen mỗi ngày…
BÀI THƠ: LẬN ĐẬN NGHỀ CÁ
Tác giả: Nghiêm Trần Minh
Xưa nuôi cá còn giàu nho nhỏ,
Đến ngày nay điều đó khác rồi.
Môi trường ô nhiễm núi đồi,
Mưa tuôn khe suối, theo ngòi ra sông.
Làm cá chết bè lồng thất trắng,
Dân ngẩn ngơ miệng đắng xót xa.
Ba mùa lời chẳng dôi ra,
Một mùa thất nặng cầm nhà bán xe.
Đã đến lúc xem dè nghề nghiệp,
Khắp đất trời nạn kiếp họa tai.
Dân nay tính lại ngày mai,
Tìm nghề khác sống tương lai trẻ nhờ.
Chứ ngồi mãi mà chờ con cá,
Thì hỡi ôi công dã tràng rồi.
Buồn cho ai biết khúc nôi,
Vì sao cảnh khổ đến hồi liên miên?
BÀI THƠ: ĐỜI NGƯ DÂN
Thơ: Dương Tuấn
Biển bình mình rì rào gió lộng
Từng đoàn thuyền lướt sóng ra khơi
Lòng thầm khấn nguyện đất trời
Mong ngày biển lặng cá về đầy khoang.
Đã dăm đêm thuyền loang ánh điện
Đợi mai về vang tiếng bội thu
Bỗng đâu ánh nguyệt mờ lu
Ào ào gió thổi mịt mù mây giăng.
Biển chẳng chút băn khoăn thương tiếc
Sóng gầm gừ hủy diệt thuyền con
Ầm ầm sóng tạt vào boong
Người trôi mất dạng, kẻ còn nhừ thây.
Thuyền chung thuỷ loay hoay trước sóng
Biển giận rồi vô vọng thuyền ơi!
Sấm rền vang cả đất trời
Ngư dân gào thét..biển khơi tuyệt tình.
Bao thân thể dập dình biển mặn
Tiếng kêu gào thưa vắng trong đêm
Nguyện cầu theo lớp sóng chìm
Máu hoà bọt nước,thân mềm vụn xương.
Còn bao thuyền ngoan cường chống chọi
Lướt sóng cao chìm nổi không ngừng
Cứu người chẳng đặng rưng rưng
Thân không kham nỗi bạn đừng trách ta.
Một chiếc phao cả nhà bám chặt
Sóng rập rình lượn bắt tình thân
Người đông phao khó đỡ đần
Cha anh đi nhé! Mẹ cần em lo.
Đời ngư phủ mặc cho lận đận
Kiếm đồng tiền số phận đành thôi
Sinh nghề tử nghiệp ai ơi!
Trả thân cho biển..hồn trôi phương nào?
Quang Anh tổng hợp
(admin www.Thuvientho.com)
Theo Thuvientho.com