Những bài thơ lục bát hay và cảm động về tình cảm của cụ ông và cụ bà dành cho nhau. Dù tuổi đã lớn, nhưng đôi vợ chồng già vẫn dành cho nhau sự quan tâm, tình cảm như thuở ban đầu. Thật đáng ngưỡng mộ phải không các bạn!?
Bài thơ: Tình Già (lục bát)
Tác giả: Nguyễn Thanh Phong
Tôi thương bà quá bà ơi
Mấy mươi năm đã cùng tôi nhọc nhằn
Vậy mà chưa có một lần
Tặng bà cái áo hay khăn đội đầu
Chỉ làm cho bà khổ sầu
Tóc xanh giờ đã bạc màu hết trơn
Nhưng bà không chút giận hờn
Khuyên tôi vui vẻ sống còn nay mai
Ông à tui thấy mình sai
Bấy lâu chung sống tháng ngày bên nhau
Mà không sanh đứa con nào
Giờ suy nghĩ lại buồn đau ông à
Thế mà ông chẳng rầy la
Bảo rằng tại số của ta vậy rồi
Có buồn thì cũng thế thôi
Dù sao thì cũng còn tôi bên bà.
BÀI THƠ: BÀ ƠI BÓNG NGẢ SANG CHIỀU
Tác giả: Dương Anh
Tuy bà răng rụng hết rồi
Nhưng bà vẫn giữ nụ cười trẻ trung
Tôi vẫn ngực đập tim rung
Vẫn muốn gửi cái nhớ nhung lên bà
Tuy rằng chúng mình đã già
Nhưng còn trẻ chán để mà nói yêu
Giờ đây bóng ngả sang chiều
Bên bà tôi chẳng còn nhiều thời gian
Cả đời vất vả gian nan
Bao nhiêu khổ cực tôi ban tặng bà
Còn tôi biền biệt nơi xa
Bây giờ về lại gốc na, dây trầu.
Tuy rằng bạc trắng mái đầu
Nhưng tình cảm vẫn một mầu tươi xanh
Bà cười đôi mắt long lanh
Ông ơi!…em gọi bằng anh… hờ..hờ
Anh cười phong độ bất ngờ
Vì nụ cười ấy em chờ bao thu
Đêm nay trước những lời ru
Ông cường tráng kiểu chiến khu, chiến hào
Ta trao nhau những ngọt ngào
Để bọn trẻ biết thế nào là yêu
Tóc bà bao sợi nắng thiêu
Bà ơi!… tôi lại bấy nhiêu thương bà.
LỤC BÁT TÌNH GIÀ
Tác giả: Chiều Tím
Bà ơi nắm chặt tay tôi
Tôi đưa bà đến những nơi, bà cần
Cả đời vất vả gian truân
Vợ chồng ta đã tảo tần, nuôi con!
Nhọc nhằn từ thuở còn son
Tôi, bà nay đã sắp tròn chín mươi
Con cháu có chốn có nơi
Chúng còn bận với cuộc đời,mưu sinh!
Tôi, bà tuy chẳng còn nhanh
Răng long, đầu bạc, chẳng đành ngồi không
Sớm nay trời đẹp mây hồng
Tôi dắt bà dạo một vòng, phố quê!
Cuộc sống dẫu có bộn bề
Tôi, bà vẫn cứ chân quê, chung tình
Mặc cho bọn trẻ mưu sinh
Tôi đưa bà đến, chúng mình giúp nhau!
BÀI THƠ: MỘT ĐỜI CÓ NHAU
Tác giả: Hồng Ngân
Chúng mình nâng bát trà nào
Cụng nhau một cái uống vào mát ngay
Bát trà xanh đậm thế này
Tình ta như bát nước đầy bao năm
Ngày trẻ bà như trăng rằm
Mái tóc xanh mượt, hàm răng trắng đều
Mơ màng đôi mắt yêu kiều
Để cho tôi cứ liêu xiêu suốt đời
Tuổi già vẫn thắm nụ cười
Với tôi, bà cứ như hồi còn xuân
Dù mặt đã nhiều nếp nhăn
Tóc thì cũng bạc mười phần như tôi
Làn da cũng đã lên mồi
Hàm răng rụng hết, nụ cười vẫn duyên
Đôi ta sống chẳng ưu phiền
Cùng nhau sớm tối, an nhiên tuổi già
Mong rằng trời có gọi bà
Thì ngày hôm đó cũng là gọi tôi
Kiếp này mình đã một đôi
Kiếp sau xin cũng một đời có nhau.
BÀI THƠ: CHUYỆN TÌNH GIÀ
Tác giả: Vũ Cường
Lão bà nói với lão ông
khi nào ông hết một lòng với tui?
Lão ông tủm tỉm cười tươi
Khi nào biển cạn thì tui cạn tình
Lão bà lại cứ đinh ninh
Khi nào ông sẽ thay tình rời xa
Lão ông nói khẽ thật thà
Suốt đời tui chỉ có bà mà thôi
Dù cho vật đổi sao dời
Tình mình đã chớm, một đời vẫn yêu
Lão bà ánh mắt đâm chiêu
Nhìn ông với vẽ mang nhiều suy tư
Ông ơi cho đến bao chừ
Đôi ta viên mãn hai từ yêu thương
Gặp bà tôi đã vấn vương
Răng long đầu bạc vẫn thương bà à
Cho dù bão tố phong ba
Tôi luôn bên cạnh với bà yên tâm
Cho dù sấm chớp ầm ầm
Tựa vai tôi nhé, rồi nằm ngủ ngon
Đôi ta vẹn chữ sắc son
Trăm năm vẫn vậy, cho tròn yêu thương.
BÀI THƠ: TÌNH YÊU TUỔI GIÀ
Tác giả: Trần Thanh Toàn
Tôi thời đã hết xuân xanh
Má bầu cũng đã qua nhanh lâu rồi
Là đây màu bạc tóc vơi
Rụng thưa còn lại rối bời trắng thưa
Với mình tôi trải nắng mưa
Với mình tôi trải cà dưa tương dầm
Với mình tôi trải giá ngâm
Với mình tôi trải chân bầm đồng xa
Bốn mươi năm một mái nhà
Con thời khôn lớn biển hoà rừng sâu
Tôi mình vẫn ở bên nhau
Trông chiều nắng đổ đồng sau cánh cò
Thắt lòng nghe tiếng mình ho
Nhắc mình đêm ngủ chớ lo phiền nhiều
Sức già rơi mỗi sớm chiều
Mình mà ngã xuống tôi diều không dây
Chan cho mình bát canh đầy
Chiều mai thằng cả về đây thăm nhà
Mình ăn chớ có qua loa
Con về nó thấy lại la rầy hoài
Mình tôi sương tuyết hoa mai
Một đời vẹn nghĩa miệt mài bên nhau
Âu thì đã vẹn trầu cau
Vuông tròn qua mọi đớn đau một đời.
BÀI THƠ: VẪN BỜ VAI ẤY
Tác giả: Hảo Trần
Mình ơi mấy chục năm rồi
Vẫn bờ vai ấy cuộc đời bình yên
Có mình chèo lái con thuyền
Bến bờ hạnh phúc an nhiên đong đầy
Mình ơi dẫu có đắng cay
Qua bao sóng gió tháng ngày gian nan
Có mình che chở non ngàn
Đường trần duyên thắm muôn vàn cõi mê
Nhớ xưa đôi bận mình về
Chênh chao một chút muốn chê vợ già
Nhưng rồi chuyện đó cũng qua
Thương tôi mình bỏ tình xa tình gần
Những năm bao cấp khó khăn
Con thơ thiếu sữa, thiếu ăn đói nghèo
Cuộc đời vất vả gieo neo
Bờ vai mình đó chống chèo vượt qua
Bây giờ mình đã về già
Nhớ xưa đời đã tặng quà cho tôi
Trai tài gái sắc chung đôi
Bờ vai mình tựa bầu trời chở che…!!!
BÀI THƠ: TÌNH CÒN SON
Tác giả: Trương Thị Anh
Tuổi già quấn quýt vào ra
Tôi đây bà đấy hai già bên nhau
Hai ta nay đã bạc đầu
Tình già nồng ấm một màu sắc son
Khi xưa con bé cỏn con
Tình bà dành hết cho con còn gì
Bây giờ con đã yên bề
Chút tình còn lại bà về cùng tôi
Già rồi vẫm ấm bờ môi
Thương bà vất vả cả đời cháu con
Bây giờ tuổi chẳng con son
Sớm hôm chăm cháu để con yên lòng
Tháng ngày còn lại thong dong
Để tôi ôn lại tuổi son trong bà
Hai ta tuổi tuy đã già
Bên nhau quấn quýt như là xuân xanh.
BÀI THƠ: MÌNH ƠI..
Tác giả: Trần Thanh Toàn
Mình ơi hãy ngủ đi thôi
Đêm đã khuya ngắt ngoài trời gió mưa
Sao mình còn võng khẽ đưa
Mắt vọng đau đáu song thưa không rời
Mình ơi, tôi nhắc mình rồi
Con mình khôn lớn bể giời chúng lo
Thân già khéo ngợi đắn đo
Mua thêm gầy yếu ốm o vào người
Mình ơi, trời sắp sáng rồi
Đặt lưng mình xuống tôi thời hát ru
Ầu ơi vàng cúc trổ thu
Con xa hiu quạnh âm u nếp nhà
Mình ơi, hai bóng thân già
Ngóng con mắt hẻo nẻo xa héo mòn
Đêm đêm tiếng Cuốc nỉ non
Cuốc kia chắc cũng lo con bão bùng
Mình ơi đêm tối mông lung
Mình tôi thao thức cả cùng phiền âu
Chân trời cuống nước nơi đâu
Con mình trải thấu bể dâu sinh từ
Mẹ thời một kiếp không tư
Cha thời một kiếp thân như áo bào
Chở che sương gió núi cao
Cầu con qua bước gian lao còn về.
BÀI THƠ: HẠNH PHÚC TUỔI GIÀ
Tác giả: Hảo Trần
Vợ ơi nghe anh bảo này
Suốt đời tay nắm bàn tay không rời
Yêu nhau mình đã chung đôi
Cùng nhau đi hết cuộc đời em nghe
Bây giờ chẳng chuyện phòng the
Nụ hôn nồng cháy mình nghe xa vời
Thôi thì ta hãy cười tươi
Ánh mắt đắm đuối thế thôi vợ à
Bên nhau ngày tháng tuổi già
Yêu thương chia sẻ thế là cùng vui
Bao giờ tiên tổ gọi rồi
Bên kia đợi nhé có đôi chúng mình.BÀI THƠ: TÌNH GIÀ CÓ NHAU
Tác giả: Trần Lê Phượng Loan
Tóc em đã phủ màu sương
Chân chim in dấu, sắc hương phai nhiều
Nuôi con em chịu bao điều
Tháng năm tần tảo sớm chiều lo toan…
Tình già ai bảo kém son?
Tình tôi sau trước hãy còn thanh xuân
Thương em thương cả bàn chân
Theo tôi muôn dặm bội phần đắng cay
Thương em thương cả đôi tay
Nhăn nheo, gầy ốm vết chai sạm nhiều
Thuở nghèo vất vả trăm điều
Giờ đây mình cũng đỡ nhiều gian nan
Dù đời muôn nỗi trái ngang
Nụ cười em vẫn rộn ràng tim tôi…
Giờ đây con đã lớn rồi
Ra vào chỉ có mình “tôi” với “bà”!
Thuở nào bông bí trỗ hoa
Em hái về xào…chu choa tôi ghiền!
Còn thương rau đắng ngoài hiên
Thuở mình gian khó liên miên dưa cà…
Từ trong quá khứ nhặt ra
Sợi tình sợi nghĩa kết hoa tặng Người!
Tình già nghĩa lắm, ai ơi!
“Gừng cay muối mặn” trọn đời không phai…
Theo Thuvientho.com