Tuyển chọn những bài thơ hay được viết khi ngồi 1 mình bên ly cà phê với tâm trạng buồn, cô đơn nhất.
Thơ Tâm Trạng Buồn Bên Ly Cà Phê 01
BÀI THƠ: CAFE BUỒN
Tác giả: Phạm Hiếu
Ngồi một mình bên ly cafe đá
Ngẫm sự đời dối trá thật buồn thay
Hôm qua yêu hẹn tháng rộng năm dài
Nay ly biệt ưu hoài trong buồn tủi
Hay tại mình mang số phải đen đủi
Khó gần ai lủi thủi chỉ mình ên
Đêm trống vắng chỉ gối ôm cùng mền
Cũng có thể chắc tên ngôi sao xấu
Cuộc đời này bể dâu nào ai thấu
Vướng tình trường buồn nấu cả tâm can
Khi bên nhau hạnh phúc thật ngập tràn
Nay ly biệt oán than hờn ông tạo
Uống cafe một mình thật sầu não
Ước cùng ai ngồi thảo luận yêu thương
Cho vơi đi cô lẽ trong đêm trường
Được bầu bạn tỏ tường trong cuộc sống
Trao đổi nhau vần thơ đang cháy bỗng
Khúc trầm buồn nỗi lòng đang trào dâng
Được ấm áp tình bạn thật trong ngần
Ao ước nhỏ chẳng cần chi to tát.
Thơ Tâm Trạng Buồn Bên Ly Cà Phê 02
BÀI THƠ: CAFE ĐẮNG
Tác giả: Cao Duy Vinh
Cafe thứ bẩy một mình
Buổi sáng xuân tình quậy nóng ly tan
Nắng xiên qua tán lá vàng
Thế gian cũng có kẻ sang người hèn
Cafe quán nhỏ đường quen
Ồn ào kiếp sống bon chen cuộc đời
Ngụm cafe đắng bờ môi
Đời người có trải mới hay kiếp người
Có tiền mua cả đất trời
Liệu mua được người có trái tim yêu
Tới khi già yếu cô liêu
Có người để nắm tay chiều hoàng hôn?
Hoa xinh nở đẹp trong vườn
Gái xinh rồi cũng chiều hôm sắc tàn
Tới khi cánh úa nhụy tan
Còn ai là bạn sẻ chan tình đời?
Giọt buồn nhỏ xuống ly vơi
Đắng môi mà ngẫm tình đời bao la
Đời người phù phiếm trôi qua
Cafe không đắng sao là cafe.
Thơ Tâm Trạng Buồn Bên Ly Cà Phê 03
BÀI THƠ: CAFE THỨ BẢY
Tác giả: Hồng Giang
Sáng thứ bẩy cafe trên phố vắng
Một mình buồn sao đắng quá Em ơi
Tháng năm rồi mà nắng cứ rụng rơi
Vần thơ viết cũng làm rời con chữ
Một chút tình bấy lâu nay gìn giữ
Nói đi nào còn ngắc ngứ điều chi
Trong lòng Em, Anh có nghĩa lý gì
Hay chỉ là suy bì trong trống vắng
Trời vào hạ mà sao còn nhạt nắng
Phải chăng là nỗi trống vắng đơn côi
Dòng thời gian mải miết chẳng ngừng trôi
Ngoảnh mặt lại nửa năm rồi Em nhỉ
Nhìn mọi người vui đùa trong ngày nghỉ
Mà chạnh lòng bao suy nghĩ miên man
Dẫu biết rằng chẳng đong đếm thời gian
Sao nỗi nhớ cứ lan tràn đâu đó
Sáng thứ bẩy trời ngoài kia đầy gió
Một mình buồn…..Cafe đỏ….Hạ ơi!
Thơ Tâm Trạng Buồn Bên Ly Cà Phê 04
BÀI THƠ: CÀ PHÊ MỘT MÌNH
Tác giả: Phạm Hiếu
Mưa ngoài trời giăng phủ màu trắng xóa
Ước bên người để thỏa dạ nhớ thương
Cafe đen đậm đặc thêm tí đường
Từng giọt rơi còn vướng nơi miệng cốc
Ngồi một mình thương thân mãi cô độc
Giữa dòng đời ngang dọc chẳng đổi thay
Sáng trưa chiều thầm lặng với ưu hoài
Mãi đeo đẳng tháng ngày không hề dứt
Hạ qua rồi thu sang càng ray rức
Chờ lập đông háo hức đón mùa xuân
Níu thời gian dừng lại chớ trôi dần
Mong sớm gặp người cần luôn chia sẻ
Tóc pha sương đợi chờ trong quạnh quẻ
Ngồi ngắm sao buồn tẻ chỉ mình tôi
Còn nửa kia từ nay mất thật rồi
Ôm hối tiếc giọt rời nơi khóe mắt
Kỷ niệm sầu nhớ chi tim quặn thắt
Rồi một mình hiu hắt đếm lá rơi
Hãy buông đi hình bóng cũ xa vời
Cho tâm khảm nghỉ ngơi bớt phiền muộn.
Thơ Tâm Trạng Buồn Bên Ly Cà Phê 05
BÀI THƠ: CÀ PHÊ ĐẮNG VÀ EM
Tác giả: Nát Tim
Cà phê đắng gợi bao nỗi nhớ
Quán xưa nào một thuở cùng nhau
Giọt cà phê đắng tan mau
Hòa hương tình vỡ, nỗi đau ngập lòng
Bài nhạc cũ mênh mông lời thắm
Em một mình chìm đắm u mê
Mắt buồn bên tách cà phê
Cao nguyên sương phủ lối về nhớ nhung
Người đi mãi muôn trùng xa cách
Câu thơ buồn oán trách người đi
Nhạc buồn, câu hát chia ly
Chỉ còn kỷ niệm khắc ghi mối tình
Tìm quên lãng bóng hình ngày cũ
Cao nguyên buồn sương phủ mênh mông
Nhớ người xưa, bỗng chạnh lòng
Vỡ oà kỷ niệm, hư không nỗi niềm…!
Thơ Tâm Trạng Buồn Bên Ly Cà Phê 06
THƠ LỤC BÁT: CAFE 1 MÌNH
Tác giả: Loi Nguyen
Sáng nay cà phê một mình
Âm vang tiếng nhạc trữ tình như thơ
Ngoài trời rỉ rả cơn mưa
Ký ức kỷ niệm chuyện xưa quay về.
Tình xa cách biệt sơn khê
Nhớ sao là nhớ tái tê nổi lòng!!!
Cà phê những giọt thơm nồng
Vị đắng ngọt bùi mãi đọng trên môi.
Mưa rơi từng giọt mưa rơi
Trái tim chất chứa đầy vơi sầu buồn
Người ơi còn nhớ gì không??
Bao lời hứa hẹn mặn nồng với nhau.
Tình yêu thương mến đã trao
Quan tâm chăm sóc với bao ân tình
Bây giờ cà phê một mình
Cô đơn mong nhớ bóng hình người dưng!!!
Thơ Tâm Trạng Buồn Bên Ly Cà Phê 07
BÀI THƠ: CAFE ĐÊM
Tác giả: Anh Khang
Trăng tàn khuyết lạnh buồn ai thấu?
Cafe tan thầm giấu xót xa
Đoạn đường xe cộ đi qua
Dòng đời xuôi ngược mình ta một mình
Ôm trọn gói mối tình ngang trái
Nắm chặt rồi cũng phải buông xuôi
Xé tan nỗi nhớ không nguôi
Bàn tay mò mẫn bờ môi thuở nào?
Tiếng ai gọi thì thào trước gió?
Ngỡ em về mà có phải đâu?
Lửa tình tắt ngấm từ lâu
Nửa đêm ai nhắc nỗi sầu loét thêm?
Cảm giác nhói nơi thềm quá khứ
Nhiễm phong hàn lệ ứ bờ mi
Tâm thần bấn loạn nghĩ suy
Ngã khờ chôn mối tình si trong lòng..!
Thơ Tâm Trạng Buồn Bên Ly Cà Phê 08
BÀI THƠ: CÀ PHÊ KHÔNG EM
Tác giả: Hồng Lĩnh
Đêm nay ngồi ngắm trăng suông
Ly cà fhê thấm nỗi buồn vào tim
Quán xưa phong cảnh hữu tình
Không em trăng cũng trốn mình vào mây
Rì rào thu chớm heo may
Quán khuya vắng khách lạnh gầy cô liêu
Trăng tà bóng ngã liêu xiêu
Lòng càng nhung nhớ những chiều bên em
Nhớ ánh mắt nhớ môi mềm
Nhớ ngày tâm sự nhớ đêm hẹn thề
Nhớ chiều chung bước triển đê
Mắt trao tình gởi đi về có nhau
Ước chi có phép nhiệm màu
Đêm nay ta được ngã đầu vào em.
Thơ Tâm Trạng Buồn Bên Ly Cà Phê 09
BÀI THƠ: CÀ PHÊ BUỒN
Tác giả: Giọt Buồn Không Tên
Tôi ngồi lặng lẽ cô đơn
Cà phê từng giọt dỗi hờn rơi rơi
Cuộc đời như nước đầy vơi
Cho lòng héo hắt buông lơi nụ cười
Biết nhau tuổi độ chín mười
Thơ ngây vụng dại nói cười vô tư
Thẹn thùng trong mổi cánh thư
Ngẩn ngơ chờ đợi tâm tư thẩn thờ
Thuơng sao cái tuổi dại khờ
Ngỡ rằng mộng đẹp như thơ diễm tình
Ngờ đâu lửa khói điêu linh
Tình chia đôi ngã chuyện mình dỡ dang
Người đi cất bước sang ngang
Để người lặng lẽ vương mang nổi sầu
Trời xanh sao quá cơ cầu
Bày chi cay nghiệt bể dâu phủ phàng
Chiều nay buốt lạnh tim hoang
Góp gom kỷ niệm bẽ bàng ngày xưa
Trời buồn trời đổ cơn mưa
Mắt tôi cũng chợt đong đưa giọt sầu
Một mình quán vắng đêm thâu
Đợi chờ hạnh phúc nhạt màu tóc xanh.
Thơ Tâm Trạng Buồn Bên Ly Cà Phê 10
BÀI THƠ: CÀ PHÊ ĐẮNG
Tác giả: Đặng Công Giáp
Ta ngồi đó nghe cafe tích tách
Từng giọt rơi như lắng đọng tâm hồn
Phố chiều nay nghe như chầm chậm hơn
Để ta được thả mình trôi lơ đãng
Bản nhạc xưa một thời ta quên lãng
Bao ước mơ tưởng như đã xa rồi
Góc quán vắng lặng lẽ chỉ ta thôi
Cùng cafe gợi về ngày xa ấy
Chút bình yên tâm hồn ta sống dậy
Như vẫn còn nguyên vẹn ngỡ hôm qua
Ta lãng quên để giờ một mình ta…
Ta gặm nhấm…khi thời gian trôi vội…
Chút bình yên…ta vừa như được gội
Hết bụi trần hết trăn trở lo toan…
Để chiều nay hồn một phút đi hoang
Và thả mình cùng gió mây phiêu lãng…
Cafe đắng và ta trong quán vắng
Ta thả hồn phiêu lãng với tình ca…!!!
Thơ Tâm Trạng Buồn Bên Ly Cà Phê 11
CAFE NGÂU
Thơ: Hồng Giang
Tháng tám về giọt ngâu dài phố vắng
Cafe buồn cũng thấy đắng rồi em
Anh kiếm tìm giữa góc phố thân quen
Mùa thu cũ bao khát thèm nhung nhớ
Thoáng bên tai bản tình ca dang dở
Khúc nhạc sầu ai lỡ chợt bỏ ngang
Giọt mưa ngâu từng sợi cứ giăng hàng
Cầu Ô Thước xót thương nàng Chức Nữ
Câu thơ viết chợt rơi đi vài chữ
Vần gieo rồi lưỡng lự chẳng tròn câu
Phố thân quen mà người lỡ đi đâu
Chỉ còn lại nỗi sầu gieo nhân thế
Nước muôn sông đều trôi về với bể
Cuộc tình si đâu dễ nói dở dang
Sông Ngân Hà Chức Nữ đợi Ngưu Lang
Để tháng tám gieo ngâu tràn thu vắng
Anh chờ em ly cafe mặn đắng
Trời đổ ngâu…..
Ngập trắng….
Góc thu sầu!
Thơ Tâm Trạng Buồn Bên Ly Cà Phê 12
GIỌT ĐẮNG CÀ PHÊ
Thơ: Hoa Bách Hợp
Em một mình bên quán vắng buồn tênh
Ly cafê cho thêm đường vẫn đắng
Không có anh lòng em buồn trống vắng
Trời ngoài kia đang nắng chợt mưa về
Mắt em nhìn đăm đắm giọt cafê
Tí tách rơi như vỗ về tim nhỏ
Dạ bâng khuâng,thầm gọi tên anh đó
Mà nghe lòng nức nở mặm bờ môi
Phím dương cầm bản nhạc cứ êm trôi
Nhưng sao nay nghe bồi hồi đến lạ
Gió mơn man thổi lay vờn xác lá
Vị càfê chát đắng cả môi mềm
Lại khơi về những kỷ niệm ấm êm
Thuở yêu đương êm đềm bên lối mộng
Cùng khát khao tháng ngày xây tổ ấm
Mà giờ anh… xa lắm, tận phương nào
Anh có còn nhung nhớ buổi chiều nao
Nụ hôn yêu bao ngọt ngào say đắm
Con phố quen mình dìu nhau tay nắm
Ly càfê…
Dẫu đắng…
Chẳng vương sầu…!!!
Thơ Tâm Trạng Buồn Bên Ly Cà Phê 13
CAFE ĐẮNG…
Thơ: Tùng Trần
Ngồi một mình bên quán cóc ngày xưa
Bất chợt chiều đưa mưa về giăng lối
Giữa phố đông và dòng người bước vội
Sao lòng mình vẫn thấy nỗi cô liêu
Em đi rồi góc phố cũng quạnh hiu
Anh miên man thả hồn theo điệu nhạc
Ly cafe sao mà nghe đắng chát
Hay bởi vì vần điệu nhạc ly tan
Khúc tình buồn nghe sao lắm trái ngang
Chợt miên man với vô vàn nức nở
Hay phải chăng đời mình mang dang dở
Bản nhạc buồn mà cứ ngỡ đời ta
Cơn mưa chiều chỉ bất chợt thoáng qua
Phố tuy đông vẫn thấy mình xa lạ
Hay bởi vì em ra đi vội vã
Nên lệ lòng cũng lã chã tuôn rơi
Phố vẫn còn nay mỗi đứa một nơi
Mưa thôi rơi sao đời còn lạnh vắng
Cafe thôi sao môi mình mặn đắng
Mặn lệ lòng hay vị đắng đời ta..!!
Thơ Tâm Trạng Buồn Bên Ly Cà Phê 14
CAFE KHÔNG EM
Thơ: Bùi Trọng Liên
Thứ bẩy cafe một mình
Rơi rơi từng giọt lặng thinh nỗi buồn
Nhẹ nhàng tiếng nhạc du dương
Tình ca ai hát đượm buồn em ơi.
Chỗ quen đây, ghế ta ngồi
Không em góc quán riêng tôi một mình
Giọt sầu nhỏ xuống lặng thinh
Đắng cafe, đắng ân tình xa xôi.
Vị buồn em gửi cho tôi
Thơm nồng dịu ngọt em mời người ta
Còn đâu hương vị đậm đà
Đầu môi đắng chát giọt cafe quen.
Cafe thứ bẩy không em
Giọt buồn giọt nhớ, đan chen giọt sầu…!
(đang cập nhật..)
Theo Thuvientho.com