Tuyển chọn những bài thơ tình chủ đề Tàn Đông hay nhất. Đó là những vần thơ cảm xúc khi tiết trời bắt đầu chuyển từ mùa Đông lạnh lẽo sang mùa Xuân tươi đẹp.
BÀI THƠ: KHÚC GIAO MÙA
Tác giả: Tống Hòa
Tia nắng cuối đông lã lơi rơi
Mấy cây thông nhỏ gió chẳng rời
Đám hoa dại nhỏ, khoe sắc nắng
Bóng đổ núi buông gió lặng trôi
Gió đông khe khẻ hồn se lạnh
Nắng nhẹ dần buông chút hương trời
Sau lưng núi ngẩn ngơ đợi nắng
Phủ xanh lớp cỏ tận lưng đồi
Xa xa trời u mờ sắc núi
Loáng thoáng chân đồi bậc thang xây
Lắng sâu trong đôi mắt mê mãi
Gửi cả mùa xuân lẫn đất trời
Xuân sắp về đây thăm núi vắng
Tươi cả hoa xuân với lưng đồi
Cho xuân gửi đến…sắc màu mới
E thẹn nàng xuân ngát hương đời.
LỤC BÁT KHÚC GIAO MÙA ĐÔNG-XUÂN
Thơ: Hạ Buồn
Cuối mùa tiễn biệt rét đông
Hương xuân chạm ngõ, nắng hồng làm duyên
Chia tay rối rít bên triền
Lòng sông cuộn khúc đẩy thuyền rời xa.
Nao nao cánh gió dần dà
Lẳng lơ quấn quýt, đẫy đà luyến lưu
Chị mây vờ vịt ái ưu
Xuýt xoa luyến tiếc: phiêu du thôi mà.
Nàng xuân chớp mắt thiết tha
Tỏa lan hơi ấm…nuột nà chồi xanh
Rộn ràng chim yến, chim oanh
Khoe nhau áo mới bên gành suối mơ.
Trăng non ngấp nghé đợi chờ
Trái xuân tròn mọng tình thơ bay vào
Lửa tình lấp lánh ngàn sao
Mắt em lúng liếng…dạt dào nhớ anh!
BÀI THƠ: NGHE MÙA XUÂN GỌI
Tác giả: Hảo Trần
Đông đang tàn ai ngơ ngác gọi xuân
Chiều gọi gió gọi mưa lùa cuối phố
Rét đủ cong rơi rơi hàng lá đổ
Đêm buông dần cây hé nụ non tươi
Dường như xuân đang bảng lảng cuối trời
Sáng tinh sương gọi chồi non thức dậy
Gió lùa sao để nụ nồng run rẩy
Tia nắng hồng nơi phía ấy bình minh
Em nghe sao như lỗi nhịp tim mình
Hơi thở anh như mùa xuân ấm áp
Nghe thơ anh cung bổng trầm nốt nhạc
Nghe lòng mình bỗng dưng hoá hồn thơ
Anh nói gì mà em như đang mơ
Trái tim xanh gọi tình yêu thức dậy
Bỗng xao lòng ngọn lửa tình rực cháy
Nghe đâu đây mùa xuân gọi em về.
BÀI THƠ: GIAO MÙA ĐÔNG-XUÂN
Tác giả: Đỗ Phú Dương
Đông tàn theo gió heo may
Én chao nghiêng cánh vờn mây ngang trời
Ánh vàng trải khắp nơi nơi
Đẩy lùi giá rét mưa rơi lạnh lùng
Mây buồn giả biệt tình chung
Kéo nhau về cõi muôn trùng xa xôi
Qua rồi cái rét tím môi
Xuân về mai nở thoả hồi ước mong
Đào hồng ươm nụ ngóng trông
Tơ giăng mấy cọng trên không sợi mềm
Đông qua xuân lại trước thềm
Đọng vài giọt rét yếu mềm lẻ loi.
BÀI THƠ: GỌI XUÂN
Thơ: Lãng Du Khách
Bên thềm Đào đã trổ bông
Từng nụ chúm chím sắc hồng gọi xuân
Tiếng chim thánh thót trong ngần
Đông tàn thả nắng gọi cần xuân sang.
Kế bên rực rỡ Mai vàng
Kêu nắng gọi gió mơ màng đón xuân
Heo may buông nắng thật gần
Vuốt ve ôm ấp nụ xuân tuyệt vời.
Vậy là đông sắp xa rời
Xuân về xanh sắc khắp nơi ngập tràn
Đua nhau hoa nở ngút ngàn
Sắc hoa rực thắm mênh mang đất trời.
Thì thầm Đào ngỏ buông lời
Chúc cho hạnh phúc với đời đắm say
An khang mạnh khỏe mỗi ngày
Cuộc sống hưng thịnh tới tay mọi người.
Nắng vàng Mai nở nụ cười
Chúc cho các bạn vui tươi nồng nàn
Xuân về xum họp kết đoàn
Nhà nhà hạnh phúc ngập tràn yêu thương.
Ôi! Xuân ở cõi vô thường
Đáng yêu thật quý thân thương với đời
Đào – Mai đang tiễn đông rời
Xuân về sức sống khắp nơi căng tràn.
BÀI THƠ: XUÂN GỌI
Tác giả: Vũ Dung
Xuân tung sợi nắng chật nhà
Nhẹ nhàng xuân gọi đấy quà tặng em
Thoảng trong gió giọng thật quen
Đông làm em lỡ ngủ quên đấy mà
Sao xuân cứ mãi đi xa
Để vắng chồi biếc lá già rụng sân
Em nghe xuân sắp đến gần
Gã đông cằn cỗi chẳng thân đâu mà
Dặt dìu cánh én vút qua
Em xòe tay đón mưa sà phong sương
Mùa xuân hơi thở ngát hương
Tia nắng ấm áp sắc hường nồng say
Bồng bềnh mây tóc nhẹ bay
Xuân vào ngưỡng cửa lòng đày xốn xang
Tóc em uống giọt nắng vàng
Sợi thương sợi nhớ dịu dàng đón xuân.
thơ lục bát GIAO MÙA ĐÔNG-XUÂN
Tác giả: Anh Nguyễn
Sáng nay mở cửa ra sân
Thấy nàng Xuân tới sát gần bên ta
Ngắm nhìn trơi đất bao la
Niềm vui chợt đến hoan ca yêu đời
Nhìn đâu cũng thấy rạng ngời
Tinh thần khoan khoái nụ cười vang xa
Góc vườn Lan tím nở hoa
Ngoài sân bướm trắng la đà nhởn nhơ
Nắng vàng vài giọt lơ thơ
Trôi bên thềm vắng ngẩn ngơ đông tàn
Trào dâng cảm xúc miên man
Đâu đây đã thấy mùa sang thật gần.
BÀI THƠ: MÙA ĐÔNG TẠ TỪ
Tác giả: Nhung Nguyễn
Đông buổi cuối còn se chút lạnh
Gió sớm mai buốt mảnh hồn côi
Mùa xuân chạm ngõ đây rồi
Cớ sao mây xám cuối trời còn vương
Đông có phải vẫn thương mùa cũ
Chưa nỡ rời nên phủ màn sương
Xót xa từng nỗi đoạn trường
Hắt hiu mỗi khắc cho tương tư sầu
Đông trở gót bên cầu ngoảnh lại
Khiến tâm tình tê tái nhiều thêm
Sương khuya ướt đẫm vai mềm
Buồn kia còn đọng bên thềm cô liêu
Đông từ tạ mây chiều lơ đãng
Chợt nghe lòng bãng lãng u hoài
Hay còn vương vấn tình ai
Nên ngày đông cuối thêm dài giá băng.
Theo Thuvientho.com