Những bài thơ tình hay viết về “Qua” và “Bậu” trong thi ca Nam Bộ.
(Qua là đại từ nhân xưng ở ngôi thứ nhất, giống như Tôi, Tui… Bậu là đại từ nhân xưng ngôi thứ hai, thường nói về người con gái.. Đó là cách gọi thân mật với người mình thương ở Nam Bộ.)
THƠ TÌNH: CŨNG LÀ NGƯỜI DƯNG
Tác giả: Phạm Hải Đăng
Nào ngờ con sáo sang sông
Bỏ ên Qua lại cõi lòng mồ côi
Xa rồi, buồn lắm Bậu ơi!
Bậu đi lấy chồng, chẳng nói Qua hay?
Câu hò, điệu lý còn đây
Bậu sang bên ấy biết ngày nào thăm
Gió lay mấy cội bông tràm
Trời mưa lấm tấm ướt dầm đời Qua!
Sáo xổ lồng, sáo bay xa
Bỏ trên bến nước lời ca thêm buồn
Quốc kêu bù nước bù non
Bậu đi biệt xứ đâu còn mà mong!
Sông sâu biết có mấy dòng
Làm sao hiểu hết, được lòng người ta?
Có trách thì trách ên Qua
Vì Qua với Bậu cũng là người dưng.
THƠ TÌNH: CÂY ỔI NĂM XƯA
Tác giả: Phạm Hải Đăng
Qua buồn Bậu lắm Bậu ơi!
Năm xưa cây ổi một thời Qua chăm
Bây giờ, cũng đã năm năm
Bậu đi từ đó chẳng thăm một lần?
Bậu dìa từ ngõ vào sân
Vô tình Qua gặp bần thần ruột gan
Ngó lơ không tiếng hỏi han
Để Qua chết sững nát tan lòng mình!
Cớ gì? Bậu cứ mần thinh
Cho bông so đũa tội tình thay Qua
Bậu mình ơi!, dẫu đã xa
Không còn miệt thứ cũng là cùng quê
Vẫn còn, ruộng lúa con đê
Đàn trâu ăn cỏ, cá trê trên đồng
Con đò, chở khách sang sông
Vậy mà Bậu nỡ lấy chồng mần chi?.
THƠ TÌNH: LẼ NÀO DỬNG DƯNG
Tác giả: Phạm Hải Đăng
Cái ngày Qua nói Qua qua
Mình ên tui đợi, vườn cà nó sâu
Chiều nào Qua vẫn đi câu
Ngang con ngõ nhỏ Qua đâu ngó vào!
Đọt bầu, nào muốn trèo cao
Để hoa mắc cỡ nghẹn ngào héo queo
Cỏ may, vắt vẻo nhìn theo
Dòng sông lơ đễnh, bọt bèo lênh đênh
Bến không đò, bến buồn tênh
Thác không có suối thì ghềnh cũng khô
Đong đầy ý nhạc tình thơ
Qua nghe đã hiểu giả đò làm ngơ?
Đợi chờ, xa lắc xa lơ
Mai sau mốt nọ hững hờ thì sao?
Cứ chiều chiều, thấy nôn nao
Tình quê xóm nhỏ, lẽ nào dửng dưng.
BÀI THƠ: BẼ BÀNG TÌNH QUA
Tác giả: Phạm Hải Đăng
Nói hoài Bậu hổng thèm nghe
Để Qua ấm ức đầy ghe đem dìa!
Vô tình trong buổi chiều kia
Bậu theo người khác, tình chia cách tình
Mình ên Qua đứng lặng thinh
Nhìn theo con nước lục bình trôi theo
Trách ên Qua kiếp bọt bèo
Sóng xô sóng đập, sóng leo mạn thuyền
Mé sông bến đợi mình ên
Bông bần bông mấm rơi lền trắng sông
Đường tình bạc bẽo long đong
Tình duyên dang dở đắng lòng Qua đau
Bậu ơi!, còn có thương nhau
Cửa vàm Qua đợi, trái sầu Qua mang
Sông năm bảy ngã đò ngang
Bậu không dìa nữa bẽ bàng tình Qua.
BÀI THƠ: BẬU THÔI ĐƯA ĐÒ
Tác giả: Phạm Hải Đăng
Mưa chiều, Qua dõi mắt theo
Bến xưa tình cũ ai gieo câu thề
Bậu còn nhớ đến tình quê
Để Qua trông ngóng, khi về cô đơn
Bậu đi mưa gió dỗi hờn
Lòng Qua trĩu nặng như con đò chiều
Ngày nào tíu tít lời yêu
Tay Qua Bậu nắm nói điều mộng mơ
Sông Cửa vàm, thuở tình thơ
Qua thương Bậu nói: “mình chờ nhé Qua!”
Nào dè đâu, Bậu đã xa
Trầu cau chưa thắm, người ta lấy chồng
Đứng nhìn chim sáo sang sông
Để Qua lẻ bạn đau lòng Bậu ơi
Giờ đây, cách biệt phương trời
Quê nghèo miệt thứ, Bậu thôi đưa đò./.
Theo Thuvientho.com