Quê mình đồng xanh bát ngát
Trải dài thảm lúa hương bay
Mỗi khi chiều về gió hát
Nâng cao cánh diều mê say.
Nhà nông chẳng mấy nghỉ tay
Mải mê công việc đồng áng
Mờ sương cho đến chạng vạng
Nghĩ lại thương em thật nhiều.
Tình cảm anh có bao nhiêu
Dành cho tình yêu Tổ Quốc
Chiến tranh chống quân xâm lược
Liên tiếp mấy chục năm ròng.
Và rồi thoả mãn ước mong
Hoà bình thống nhất cả nước
Cuộc sống mà anh có được
Một nhà cùng em làm ăn.
Trải qua muôn vàn khó khăn
Cuộc sống giờ đã khấm khá
Như mơ câu chuyện thật lạ
Đời người đến hồi thái lai.
Lời nhắn cho con ngày mai
Mà nay vẫn còn sinh động
“ Làm ăn thuận vợ thuận chồng
Tát nước biển Đông cũng cạn “ *
Trần Duy Hạnh
(Hải Phòng)