
Thân côi cút sống giữa đời,
Đôi tay bé nhỏ nẻo trời bơ vơ…
Nói chi đến chữ mong chờ,
Cho cơn đói khát khật khờ nỗi đau.
Đêm đông lạnh lắm héo nhàu,
Thiếu bàn tay ấm, đan vào tim con.
Mẹ ơi! ngày đó con còn…
Thơ ngây đói sữa, mỏi mòn bóng cha.
Một rường cột đã đi xa,
Sau cơn bạo bệnh…để nhà tang thương….
Mẹ và con đã tựa nương,
Lất lây sống giữa bụi đường đơn côi.
Tháng năm để lại một thời,
Héo hon… chân bám cuộc đời đắng cay.
Đau thương mẹ vác hình hài,
Thân tàn héo úa…miệt mài tháng năm.
Nuôi con lệ đổ âm thầm,
Bụi trần hoen lấm…ươm mầm tóc tang…
Một ngày mưa gió phũ phàng,
Mẹ đi bỏ trẻ, ngỡ ngàng lệ rơi!
Trần gian thân xác rã rời,
Hai vành khăn trắng cho đời con côi…
Một mình lụn bước vun bơi,
Trở thành đứa trẻ nẻo đời bơ vơ..!!!
Hoa Cúc Vàng Anh
(TP. Hồ Chí Minh)
Mời các bạn xem thêm những câu nói hay về mẹ và danh ngôn gia đình mới nhất.