Một nén nhang lòng
Đốt vần thơ khắc khoải
Tiễn Người đi
Cháy rực những tự hào!
Ôi tha thiết
Từ lòng dân muôn nẻo
Nuốt nghẹn ngào
Xâu chuỗi những vinh quang
Từ dáng xưa khu rừng Trần Hưng Đạo
Đến bàn tay phất cờ lệnh Điện Biên
Cháy niềm tin
Hốt hoảng cả địa cầu
Bao Đế quốc cúi đầu căng vải trắng
Nâng tự hào nối tiếp những ngàn năm
Đêm tháng mười rét vắng bước căm căm
Nghe sâu thẳm từ lòng dâng lạnh buốt
Thôi vĩnh biệt!
Người đi lên phía trước…
Để tự hào soi sáng lối ngàn năm
Con thẹn lòng
Chưa được phút ra thăm
Xin kính cẩn cúi đầu cung tiễn bác
Phút chia tay
Lòng nghe bao câu hát
Dâng sóng tự cường đất nước
Tiễn Người đi…!
Kim Sơn Giang
(Quy Nhơn)