
Lạc rồi biết đường đi
Say rồi mới biết rượu cay cỡ nào
Yêu rồi mới biết mọng mơ
Xa rồi mới biết đau thương rã rời.
Có ai vẹn được chữ tình,
Có ai chắc được tình mình bền, chăng?
Dao đâm, đau một tuần trăng
Xa nhau, đau cả trăm năm không lành.
Ta say ta nhớ bóng người
Nhớ từng ánh mắt, nụ cười người trao.
Nhớ bóng người bước đi nhanh,
Để giờ khuya vắng, ta say một mình.