Cánh chim về núi “Ngự”
Bay ngang qua trời chiều
Vàng úa lối cô liêu,
Liêu xiêu đường dốc đá.
Chân ai về vội vã
Kịp trước lúc hoàng hôn
Bóng tối nhòa cô thôn
Đèn quê leo lét sáng,
“Ngự Bình” màu hanh nắng
Vướng trên vòm cây cao
Chờ giây phút bàn giao
Bóng đêm về ngự trị.
Ánh trăng buồn “thôn Vỹ”
Lơ lửng giữa trời đêm
Vầng trăng đang ngủ quên
Bên mấy vì sao sớm.
Tôi về không ai đón,
Huế xưa… nay đâu rồi?
“Vỹ Dạ”, chỉ còn tôi
Nhớ tìm mùa trăng cũ.
Hơn nửa đời lữ thứ
Ta một lần dừng chân,
Xin hãy là tình nhân…
Một đêm – Về với Huế.
Nguyễn Sơn Phương
(Tây Ninh)