
Đời công nhân vất vả lắm ai ơi
Đổi chén cơm bằng nụ cười héo hắt
Cũng có khi phải trả bằng nước mắt
Nhịn bao lời mà se thắt con tim
Đời công nhân chỉ biết sống lặng im
Sáng tinh mơ lo tìm đồ lót dạ
Khi gói mì tôm cùng ly nước lã
Chiều ổ bánh mì vội vã tăng ca
Đời công nhân cơm mắm muối dưa cà
Có kẻ phải..xa mẹ cha già yếu
Bởi kiếp nghèo với bộn bề túng thiếu
Cũng có người chữ hiếu chẳng trả xong
Đời công nhân như con nước giữa dòng
Cứ nổi trôi bềnh bồng không lối thoát
Nghĩ tương lai mà ngậm ngùi chua sót
Cũng phận đời sao chẳng được như ai
Đời công nhân gian khổ cứ miệt mài
Chẳng biết đâu chữ ngày mai tương sáng
Nên những khi lệ đêm trường lai láng
Thấy đời mình như một áng mây đen.