Đất trời thẹn nhuốm hồn đông
Phận duyên má phấn môi hồng nhạt phai
Giấc đêm tơ liễu thở dài
Nao lòng chiếc lá rơi ngoài song thưa!
Hững hờ nhật nguyệt đón đưa
Giận hờn sớm nắng chiều mưa vô thường
Ao bèo vắng tiếng ễnh ương
Cỏ gà lạnh bóng ngả sương tìm về
Đã rồi… say tỉnh cõi mê
Hồn đông thấp thoáng…
lời thề cỏ may!?
Phạm Tư