Tóc mai sợi vắn sợi dài
Lấy nhau không đặng thương hoài Bậu ơi
Mình anh lạc lỏng chơi vơi
Miên trường thao thức gửi lời áng thơ
Mình anh lối mộng bơ vơ
Cô phòng đối diện chữ ngờ bể dâu
Mình anh nhung nhớ chìm sâu
Tựa song ngồi đếm tơ sầu giữa đêm
Mình anh tuyết lạnh ngoài hiên
Suy tư giọt lệ triền miên nỗi buồn
Gót hồng giẫm ánh tà dương
Mình anh ngóng đợi con đường em qua
Đông về nhuộm tím hồn ta
Tuyết rơi giăng phủ quyện hòa khói lam
Dù em có lạc non ngàn
Anh gìn tâm khảm chứa chan thuở nào
Đêm nghe tiếng gió xạc xào
Bờ môi trống vắng tim màu xót xa
Đường tơ ngã ấy nhạt nhòa
Từ nay xin gọi nhau là cố nhân.
Bủi Văn Hiệp
(TP. Hồ Chí Minh)