Chỉ là hoa dại bên đường
Gọi tên trinh nữ đời vương hững hờ
Nào mong nào dám ước mơ
Run run trước gió bơ vơ tội tình
Không hương nhạt sắc lung linh
Ngại e tay chạm khép mình thật sâu
Bướm ong nào có dài lâu
Vui qua thoáng chốc tìm mau bẽ bàng
Hoa buồn sầu trĩu nặng mang
Chờ mong quân tử nhẹ nhàng nâng niu
Khát khao nắng sớm mưa chiều
Màu hoa trước gió không liêu xiêu đời
Xót xa lắm nỗi chưa vơi
Ngại e giẫm đạp tan rồi cánh hoa
Gai vừa chạm nhói tim ta
Thương hoa trinh nữ ngày qua đếm sầu.
Phạm Yến
(Bà Rịa – Vũng Tàu)