Hoàng Trung Thông là một nhà thơ đạt được rất nhiều giải thưởng danh giá về văn học nghệ thuật Việt Nam. Những giải thưởng đã ghi nhận sức sáng tạo bền bỉ cùng với đó là những cống hiến của Hoàng Trung Thông trong nền thi ca hiện đại. Đó không chỉ là sức sống của một trái tim đa cảm, giàu trí tuệ mà còn là sức sống của một phong cách gần gũi, mộc mạc và đậm chất suy tư
Ông có một kho tàng thơ đặc sắc được nhiều độc giả ấn tượng. Trong đó có những bài thơ dịch của những nhà thơ nổi tiếng khắp thế giới. Tiếp nối Hoàng Trung Thông Cùng Những Tác Phẩm Dịch Đặc Sắc Phần 1 mời các bạn đến với phần 2 ngay bây giờ. Đừng bỏ lỡ nhé!
Hoa hồng Роза
Где наша роза,
Друзья мои?
Увяла роза,
Дитя зари.
Не говори:
Так вянет младость!
Не говори:
Вот жизни радость!
Цветку скажи:
Прости, жалею!
И на лилею
Нам укажи.
Bản Dịch
Hoa hồng chúng ta
Đâu rồi bạn nhỉ?
Đã tàn lụi hoa hồng
Đứa bé của rạng đông
Bạn ơi đừng nói:
Tuổi xuân sẽ như hoa tàn lụi
Đừng nói bạn ơi:
Đây niềm vui cuộc đời
Bạn nhắn cùng hoa hộ
Xin lỗi hoa, tôi thương tôi nhớ
Và bạn hãy chỉ giùm
Cho chúng ta hoa huệ
Người đẹp ơi! Nàng đừng hát nữa
Не пой, красавица, при мне
Ты песен Грузии печальной:
Напоминают мне оне
Другую жизнь и берег дальный.
Увы! напоминают мне
Твои жестокие напевы
И степь, и ночь – и при луне
Черты далекой, бедной девы!..
Я призрак милый, роковой,
Тебя увидев, забываю;
Но ты поешь – и предо мной
Его я вновь воображаю.
Не пой, красавица, при мне
Ты песен Грузии печальной:
Напоминают мне оне
Другую жизнь и берег дальный.
Bản Dịch
Người đẹp ơi! Nàng đừng hát nữa
Những bài Gruzi buồn bã xót xa:
Khiến lòng tôi lại càng tưởng nhớ
Cuộc đời xưa và một bến bờ xa.
Ôi khúc ca tàn bạo của nàng
Làm tôi càng thêm nhớ lại
Chốn thảo nguyên đêm tối dưới trăng
Hình bóng người trinh nữ xa xăm, đầy thương hại.
Bao hình ảnh không phai mờ, êm ái
Giáp mặt nàng tôi đã quên đi
Nhưng nàng hát – trước mắt tôi đã lại
Biết bao nhiêu bóng dáng hiện về.
Người đẹp ơi! Nàng đừng hát nữa
Những bài Gruzi buồn bã xót xa:
Khiến lòng tôi lại càng tưởng nhớ
Cuộc đời xưa và một bến bờ xa.
Người gieo giống tự do trên đồng vắng
Свободы сеятель пустынный,
Я вышел рано, до звезды;
Рукою чистой и безвинной
В порабощенные бразды
Бросал живительное семя —
Но потерял я только время,
Благие мысли и труды…
Паситесь, мирные народы!
Вас не разбудит чести клич.
К чему стадам дары свободы?
Их должно резать или стричь.
Наследство их из рода в роды
Ярмо с гремушками да бич.
Bản Dịch
Là người gieo giống tự do trên đồng vắng
Tôi ra đi từ sáng sớm tinh mơ
Bàn tay tôi trong trẻo ngây thơ
Gieo mầm sống trên luống cày nô dịch
Nhưng tôi chỉ phí thời gian vô ích
Cả tư tưởng và việc làm thiện chí của tôi
Nhân danh than bình, cứ gậm cỏ đi thôi!
Tiếng vinh dự không thể làm tỉnh giấc
Tự do đâu cho một bầy súc vật?
Chúng chỉ cần cắt xẻo, cạo lông
Đời nối đời, di sản chúng nó chung
Là ách nặng đeo chuông và roi vọt.
Bài ca người lưu lãng
Gió lạnh âm u đập vào giữa ngực
Tôi mỏng manh chiếc áo trên người
Bên tôi đi những áo vàng cúc ngọc
Cả những người đói rớt mùng tơi
Không thấy ánh đèn soi trước nhà chiếu bóng
Ánh đèn đang nheo mắt ngó kiêu căng
Hay cất tiếng hỏi han giễu cợt
“Có muốn vào nhà của ta chăng?”
Nhà buôn lớn vặn kêu kèn hát
Điệu Quảng Đông nghe cũng rất mùi
Quán khiêu vũ lọt tiếng đàn truỵ lạc
Đường Tứ Xuyên đêm đã khuya rồi
Xe điện không dừng, xe hơi cứ chạy
Quán cà phê cô hầu gái vẫn du dương
Bác phu xe gãi đầu, cất mũ
Kéo xe rong đầu ngõ cuối đường
Tôi bước đi lòng ngầm kiêu ngạo
Tay trắng tay mà vẫn bước hiên ngang
Không gãi đầu cũng không cất mũ
Chỉ sợ đôi mắt trắng cô nàng
Ha ha, cô, con rắn độc có màu có sắc
Hãy mặc cô đồ trang sức lừa người
Tôi không phải con ve sầu trách phận
Rách rưới là vinh dự của tôi
Cả những ngài thân sĩ bảnh bao
Trong óc đó chỉ những dòng ô uế
Chỉ những đùi non, những nuốm vú cao
Những vàng bạc, những vinh hoa phú quý
Toà Bưu chính chọc trời cao vòi vọi
Đôi cánh to cổng sắt đóng im lìm
Tiếng khóc vẫn lọt ra từ ống khói
Vách tường dày không đóng nổi tiếng kêu rên
Bên này cầu nhiều cô mắt trắng
Bên kia cầu sừng sững nhà cao
Sông Tô Châu cảnh bên bờ thê thảm
Mặt nước, bóng đèn đè tiếng khóc đau
Không muốn quay về nẻo đường gai góc
Không muốn qua cầu trèo lên nóc nhà cao
Đêm lạnh như nước, sương như khói
Tôi muốn xuống dòng sông rửa sạch lệ trào
Gửi em gái 写给一位姑娘
我为何不交你以我的心?
但是哟,看过去在它刻上伤痕,
伤痕中还开着血花盈盈。
死去是我寂寞的青春,
青春不曾留我一丝云影,
不曾有过握手,谈心,
也没有过吻染脂粉。
我现下是孤凄地流泪,
无限的前面是不测的黑暗,
过去的生命剪去了十九年,
人生的秘密不曾探得一线!
这却是上帝的公平,
也是造物主的普慈婆心,
因为我,我是那么畸零,
火样的热情只能自焚。
我知足地,不生妄求,
虚伪的矜持代替着抖擞,
人生的性是不死的魔头,
在清夜不禁叹声偷漏。
我何曾不希求玫瑰花房甜的酒,
我看见花影也会发抖,
只全能者未给我圣手,
我只有,只有孤守。
姑娘,原谅我这罪人,
我不能接受你的深情,
我祝福着你的灵魂,
并愿你幸福早享趁着青春。
我不是清高的诗人,
我在荆棘上消磨我的生命,
把血流入黄浦江心,
或把颈皮送向自握的刀吻。
Bản Dịch
Biết trả lời em thế nào đây?
Sao chưa trao cả trái tim này?
Vì tim này đã mang thương tích
Máu ứ thành hoa vẫn nở đầy!
Từ lâu đã chết tuổi thanh xuân
Chẳng giữ cho tôi một bóng hình
Chưa từng được nắm tay, tâm sự
Và cũng chưa hôn lấy một lần
Giữa cảnh cô đơn nước mắt rơi
Mịt mù đen xám cả khung trời
Mười chín tuổi thơ đà cắt nát
Chưa hay bí mật của đời người
Đó luật công bằng của Thượng Đế
Cũng là ý tốt của hoá công
Vì tôi thường sống đời riêng lẻ
Lửa đắm say ư? Tự đốt lòng!
Chân đạp đất, không hề ước hão
Vẻ nghiêm trang thay tấm nhiệt tình
Tính con người là bóng ma không chết
Chỉ thầm than vãn lúc tàn canh
Chưa hề ước hoa nở bầu rượu ngọt
Thấy bóng hoa, tôi đã run rồi
Vì tạo hoá chúa ban sinh lực
Tôi đành chỉ sống lẻ loi thôi
Tôi đâu dám nhận mối tình thâm
Hãy thứ cho tôi kẻ lỗi lầm
Thân chúc tâm hồn em trong trắng
Hưởng ngàn hạnh phúc tuổi thanh xuân
Tôi không là thi sĩ thanh cao
Sức đã vùi chôn dưới ba đào
Máu đỏ rưới giữa dòng Hoàng Phố
Cổ ghé vào hôn một lưỡi dao
Gửi mẹ 给母亲
我不怪你对我一段厚爱,
你的慈恺,无涯,
但我求的是青春的生活,
因为韶光一去不再来。
那灼人的玫瑰花儿影,
燃心的美甜梦景,
要会一旦袭入你古老脑幕,
我不须在深夜呻吟。
但现在,我也有新的生命,
不怕浪漫的痴情再緾萦心庭,
在深夜山风呼啸掠过,
我聆听到时代悲哀的哭声。
此后,我得再造我的前程,
收回转我过往的热情,
热情固灼燃起青春旧灰,
但也叫着我去获得新生。
Bản Dịch
Lòng mẹ thương con nào có lạ
Tình thương hiền hậu, vô biên
Song con tìm lưa tuổi thành niên
Vì ngày tháng một đi không trở lại
Bóng hoa hồng sáng chói
Giấc mơ tươi đốt cháy lòng người
Một ngày kia tất cả rực soi
Vào khối óc cổ xưa của mẹ
Con sẽ không rên rỉ
Than dài trong cảnh vắng đêm khuya
Nhưng giờ đây, con sẽ sống tràn trề
Con không sợ tấm tình si quấn quýt
Trong gió núi đêm khuya kêu rít
Con nghe thời đại khóc bi thương
Ngày mai xây lại đời con
Kéo lại những nhiệt tình rơi ngày quá khứ
Nhiệt tình ấy đốt tàn tro cũ
Của tuổi thanh niên
Giục giành mau cuộc sống đang lên
Hãy để cho người chết chết đi
让死的死去吧!
他们的血并不白流,
他们含笑的躺在路上,
仿佛还诚恳地向我们点头。
他们的血画成地图,
染红了多少农村,城头。
他们光荣地死去了,
我们不能向他们把泪流。
敌人在瞄准了,
不要举起我们的手!
让死的死去吧!
他们的血并不白流,
我们不要悲哀或叹息,
漫漫的长途横在前头。
走去吧,
斗争中消息不要走漏,
他们尽了责任,
我们还要抖擞。
Bản Dịch
Hãy để cho người chết chết đi
Máu cuả họ không hề chảy uổng
Họ mỉm cười trên đường ngã xuống
Như vẫn còn thành khẩn gật cùng ta
Tấm bản đồ, máu họ vẽ ra
Đã nhuộm đỏ nhiều xóm làng góc phố
Họ đã chết vinh quang là thế
Ta đừng nên rỏ lệ xót xa
Quân thù đang nhắm chúng ta
Đừng có giơ tay trước chúng
Hãy để cho người chết chết đi
Máu cuả họ chưa phải là chảy uổng
Ta chẳng cần đau thương than vãn
Dặm đường dài trước mặt còn kia
Thôi ta đi
Tin đấu tranh phải đừng để lộ
Trách nhiệm họ, họ đã làm đầy đủ
Chúng ta còn phải giận run lên!
Không đề
1.
Đã đêm rồi
Tiếng xe lửa rít lên nhọn hoắt
Gác nhà ai đang kéo hồ cầm
Tiếng rao hàng
“Vằn thắn…điểm tâm…”
Tiếng trẻ ăn mày rên rỉ
…
Ôi! những lời văn đô thị!
2.
Cạnh hàng rào
Mùi hôi thối xông lên
Hàng chữ to đứng đắn đề trên
“Ở đây cấm đái!”
Rãnh nước vàng, trắng, xanh cứ chảy
Nhung nhúc những đàn giòi
Ôi! Chính nơi đây thối nát rã rời
Tên gọi là “Thượng Hải”
3.
Đang ngồi viết
Ánh đèn dần tối lại
Thì kia!
Đèn đã cạn dầu
Thành phố này đèn điện
Có cho người nghèo đâu.
Quả trứng của cô em gái
Em ơi, em yêu dấu của anh ơi!
Cho anh sức, ngăn anh nhiều nước mắt
Trái tim anh đã từ lâu tan nát
Như tơ vò anh rối loạn thần kinh
Phải chăng em, người em gái của anh
Bông hồng dại trên cành gai thắm nở
Anh trôi nổi bên sông Hoàng Phố
Tiếng sóng sông ca buồn bã thương đau
Thượng Hải đây xương trắng xây lầu
Khắp nơi những hình ma bóng quỷ
Đâu có được như quê mình em nhỉ
Chốn đào nguyên lặng lẽ hoà bình
Vườn núi xanh xinh đẹp quê mình
Mới giữ được cho em trái tim trong sạch
Anh từ khi hang hùm ra thoát được
Bắt đầu đi vơ vẩn lang thang
Như thuyền mất lái
Như ngựa tuột dây cương
Ôi! Đường xa mờ mịt
Khắp nơi lửa thét
Khắp nơi kêu rên
Trên máu đào vang tiêng cười hiểm độc
Trái đất này đâu cũng chỉ rừng đen
Anh đã gặp bao cảnh đời bạo ngược
Vu khống, dối lừa, sỉ nhục, long đong
Nhìn trái đất này ngày một diệt vong
Hồn nhân laọi cũng khó lòng lay tỉnh
Mầm chán ghét nở ra hoa giá lạnh
Tưởng đem đời mình cùng trái đất tiêu tan
Nhưng nay em làm anh lại tin rằng
Thế giới ta không biết
Hồn nhân loại như vườn cây tươi tốt
Trên chông gai vẫn nở hoa hồng
Giữa đá cằn vẫn chảy suối trong
Em ơi, em đã cứu anh
Bằng một mối đồng tình sâu sắc
Trước đen tối không thể nào anh chịu khuất
Anh dâng đời chiến đấu vì quang minh
Nhận của em quả trứng tự quê mình
Anh không thể ngăn dòng lệ ứa
Em ơi! Em hãy tin rằng
Anh không còn chán đời như trước nữa
Hãy lau cho sạch lệ
Châu Phi ơi! Hãy lau cho sạch lệ!
Đi lang thang trong mưa bão tơi bời
Đàn con nay đã trở lại bên Người
Trong ngọn sóng mỉm cười, trong gió êm mơn trớn
Trong ánh vàng buổi sớm
Trong ráng tím chiều tà
Từ đỉnh núi nguy nga
Từ núi tuyết ngời ngời ánh sáng
Đi lang thang trong mưa bão tơi bời
Đàn con nay đã trở lại bên Người
Châu Phi ơi! Hãy lau cho sạch lệ!
Chúng con rồi sẽ
Uống cạn nước mọi nguồn bất hạnh và quang vinh
Chúng con biểu lộ hết chân tình
Vi ánh sáng của Người đẹp đẽ
Vì hương thơm rừng rậm của Người
Vì ma lực sông ngòi
Vì màu trong trời biếc
Sự ấp iu của bóng dương cuồng nhiệt
Và lá xanh
Sương đọng như hạt châu
Châu Phi ơi! Hãy lau cho sạch lệ!
Đàn con nay đã trở lại bên Người
Hai bàn tay của họ thiên tài
Và lòng họ tình yêu chan chứa
Họ trở về
Để đem áo hy vọng và ước mơ của họ
Khoác cho Người
Bệnh trung (Vị tử tàn hình nhất hủ nho)
未死殘形一腐儒,
強支倦骨倩人扶。
側身天地悲孤掌,
回首煙霄屈壯圖。
何日歸巢同燕燕,
他時集苑愧烏烏。
阿童不識維摩病,
數問腰圍瘦損無?
Bản Dịch
Vị tử tàn hình nhất hủ nho,
Cưỡng chi quyện cốt thiến nhân phù.
Trắc thân thiên địa bi cô chưởng,
Hồi thủ yên tiêu khuất tráng đồ.
Hà nhật quy sào đồng yến yến,
Tha thì tập uyển quý ô ô.
A đồng bất thức Duy Ma bệnh,
Sổ vấn yêu vi sấu tổn vô?
Độc dạ cảm hoài 獨夜感懷
新漲生殘夜,
初寒送渺秋。
歲時雙病眼,
天地一詩囚。
倚枕看長劍,
呼燈檢敝裘。
彊憐心力在,
羈臥不禁愁。
Bản Dịch
Con nước mới, giục đêm tàn,
Rét đầu mùa, tiễn muộn màng cảnh thu.
Tháng ngày đôi mắt mịt mù,
Giữa đất trời, một anh tù làm thơ.
Trông gươm tựa gối bơ phờ,
Gọi đèn xem lại xác cơ áo cừu.
Xót mình tâm lực cạn đâu,
Mà thân giam hãm mối sầu khôn nguôi!
Đồng tử mục đường lang 童子牧螳螂
童子牧螳螂,
繫之以素絲。
素絲復纏綿,
畢命枯樹枝。
童子豈不智,
所失非爾知。
嗚呼我有民,
慎哉在察眉。
Bản Dịch
Chú bé chăn bọ ngựa,
Buộc nó bằng sợi dây.
Sợi dây quấn chằng chịt,
Nó chết trên cành cây.
Chú bé đâu ngu ngốc,
Chỗ hỏng chú chưa hay.
Người dắt dân ta hỡi!
Xét kĩ trên lông mày.
Tội định Tội đã định
Tội định thân hà dụng?
Tài sơ ngộ độc kỳ.
Đào chân tri hữu tại,
Chủy sở hạnh sơ tỳ.
Giảo thỏ năng tam quật,
Tiêu liêu khởi nhất chi?
Sở thân kinh vấn tấn,
Ngâm tọa thử chi di.
Bản Dịch
Tội khép mong gì nữa,
Tài non, đời đắng cay.
Sinh ta chừng định trước,
Đòn gậy thoát từ đây.
Thỏ phải ba hang nấp,
Chích nào một nhánh cây,
Người thân sơ đến hỏi,
Chốn ngâm, ngồi chống tay.
Tức sự
Nhãn khan cao điểu độc phàn lung,
Tự ỷ thằng sàng bất ngữ trung.
Ngũ dạ tâm tình đăng đối ảnh,
Nhất thu cảnh vật vũ giao phong.
Mộng hồi thành khuyết hồn nghi khách,
Lệ sái hành dương huyết bính không.
Cách xá hà nhân ngâm giải tụng,
Lũ tương văn tự vấn cơ ông.
Bản Dịch
Nhìn chim bay giỏi nhốt chơ vơ,
Trên võng kề lưng, chẳng nói thưa.
Tâm sự canh chầy đèn với bóng.
Cảnh tình thu trọn gió cùng mưa.
Mộng về thành khuyết hồn đâu tá?
Lệ rỏ gông cùm máu uổng chưa?
Ai đó cách nhà ngâm vịnh được,
Kẻ tù, thường đến hỏi văn thơ.
From the Dark Tower
We shall not always plant while others reap
The golden increment of bursting fruit,
Not always countenance, abject and mute,
That lesser men should hold their brothers cheap;
Not everlastingly while others sleep
Shall we beguile their limbs with mellow flute,
Not always bend to some more subtle brute;
We were not made to eternally weep.
The night whose sable breast relieves the stark,
White stars is no less lovely being dark,
And there are buds that cannot bloom at all
In light, but crumple, piteous, and fall;
So in the dark we hide the heart that bleeds,
And wait, and tend our agonizing seeds.
Bản Dịch
Ta không thể nào gieo giống suốt đời
Cho kẻ khác hái quả vàng lợi nhuận
Ta không thể nào suốt đời lặng im chịu đựng
Cho bọn kia khinh bỉ đồng bào ta
Khi bọn họ ngủ say ta không thể cứ đem ra
Những tiếng sáo dịu êm ru ngủ họ
Ta không thể suốt đời chịu khuất phục bọn bạo tàn gian hiểm đó
Ta sinh ra không để khóc suốt đời
Đem giao phó ngực đen cho vì sao trắng trên trời trơ trụi
Không phải vì tăm tối mà đêm đen không thể đáng yêu
Ban ngày có những mầm cây, bông hoa không thể nở
Lá cây khô tàn tạ tiêu điều
Cho nên ta cũng đem trái tim chảy máu giấu trong đêm
Để đợi chờ, vun bón cho hạt giống của ta đang chịu khổ
Chống lại bạo lực “Défi à la force”
Toi qui plies, toi qui pleures
Toi qui meurs un jour sans savoir pourquoi
Toi qui luttes, qui veilles sur le repos de l’autre
Toi qui ne regardes plus avec le rire dans les yeux
Toi mon frère au visage de peur et d’angoisse
Relève toi et crie: Non
Bản Dịch
Anh, khuất phục, anh, khóc than
Anh, có những ngày không làm gì như chết
Anh, chiến đấu vì niềm vui người khác
Anh, trong mắt nhìn không hề có niềm vui
Anh, người anh em của tôi
Mặt đầy những lo âu hoảng sợ
Hãy đứng lên, thét to lên nữa:
Không!
Con đường duy nhất
sepatu setengah usang membenam dalam lumpur
menudju teratak,
air menetas dari atap
membasahi kekayaanku jang paling berharga
pengalaman djerman inggris perantjis rusia
tiongkok dan banjak lagi,
hasil pemikiran putera-putera dunia terbaik
temanku njenjak kembali setelah membuka pintu
kesunjian diluar membantuku
makin dalu makin djauh tenggelam,
ingat aku akan sumpah setia pada adjarannja.
kokok ajam djantan tak mengagetkan,
siang dan malam sama sdja,
djalan jang ditundjukkannja selamanja terang
kita pasti akan sampai keudjung djalan ini
dimana tak ada sepatu usang,
dimana tak ada lumpur membenam,
dimana tak ada teratak botjor,
tapi hanya inilah djalannya.
Bản Dịch
Giày rách nát trong bùn ngập ngụa
Trên lối đi dẫn tới lều rơm
Nóc lều dột, nước mưa tuôn
Làm hoen ố những gì tôi quý nhất
Những cuốn sách
Đức, Pháp, Anh, Nga, Trung Quốc
Biết bao nhiêu
Tư tưởng đẹp trên đời
Vợ tôi mở cửa cho tôi
Giờ đây đã ngủ rồi
Sự yên tĩnh giúp tôi dễ đọc
Đêm càng khuya tôi càng cứ miệt mài với sách
Lý tưởng đây tôi thề mãi trung thành
Gà gáy rồi tôi vẫn bình tâm
Lý tưởng đó vạch đường tôi bước tới
Dù ngày đêm vẫn sáng ngời mãi mãi
Ta sẽ đi tới đích một ngày
Nơi không còn giày rách
Nơi không có bùn lầy
Nơi không nhà dột nát
Đi cho đến được nơi này
Chỉ có: một con đường duy nhất
Đến tuổi trưởng thành
35 tahun yang lalu
Ia lahir
dengan kesaktian
klas termaju,
sebagai anak zaman
yang akan melahirkan zaman.
Ia tahan taufan
dan tak tidur karena sepoi.
Ia menyusup dihati Rakyat
lebih dalam dari laut Banda.
Ia menghias hidup
lebih indah dari sunting cempaka.
Ia dihidupkan oleh hidup,
tahun teror dan provokasi
Dulu, sekarang dan nanti.
Ia Antaeus, anak Poseidon
yang setia pada bumi.
Ia anak zaman yang akan melahirkan zaman
Sekarang ia sudah dewasa.
Bản Dịch
Ba mươi nhăm năm trước đây
Đã ra đời
Từ trong thống khổ đắng cay
Của giai cấp tiền phong vĩ đại
Một đứa con của một thời đại
Một đứa con sẽ làm cho một thời đại khai sinh
Dũng cảm đương đầu cùng bão tố
Không được gió nhẹ ru ca
Đã thâm nhập vào lòng dân chúng
Sâu hơn cả bể Ban-đa
Điểm tô cho cuộc sống
Đẹp hơn cả hoa champaka
Nó là cuộc đời
Đã chịu nhiều thử thách
Khủng bố và khiêu khích
Hôm qua, hôm nay, ngày mai
Nó là Ăng-tê con của Pô-sê-đông
Vô địch khi gắn liền với Đất
Đứa con của một thời đại sẽ làm cho một thời đại khai sinh
Giờ đây đã đến tuổi trưởng thành
Bạch Y Mã
1.
Bạch Y Mã ra pháp trường
Xích sắt trên tay kêu loảng xoảng
Nước mắt người cháy bỏng
Sáng ngời trên thảo nguyên
“Các con ơi! vĩnh biệt các con!
Mẹ không thể còn về lại được
Nhưng mẹ mong các con
Lớn lên cùng Tổ quốc!”
2.
Mẹ ơi! Các con cưỡi ngựa
Đi tìm mẹ từng ngày
Chỉ nghe bước mẹ đi
Không thấy hình bóng mẹ
Mẹ, mẹ ơi, mẹ ở đâu thế
Nói với các con nào?
Đồng cỏ, đồng cỏ ơi, há lẽ
Ngươi là mẹ ta sao?
3.
Bạch Y Mã ở pháp trường
Một lời không hề hé miệng
Người đứng dựa vào cây, hô lớn:
“Đảng Cộng Sản Trung Quốc muôn năm!”
Chao! quân thù tàn ác
Cắt đôi vú của người
Bạch Y Mã chết rồi
Chúng treo người trên cây đại thụ
4.
Mẹ ơi, chúng con giờ đã lớn
Bầy ngựa đang tung vó, gào lên
Chúng con cưỡi tuấn mã
Ngày ngày trông thảo nguyên
Ánh đèn lên nơi đây
Phải bóng hình của mẹ?
Sơn ca hót đâu đây
Phải lời ca của mẹ?
Cây liễu
Trên cây liễu, người treo
Dưới cây liễu, người chôn
Người treo đó
Đảng viên Cộng Sản
Người chôn kia
Du kích Nghê thôn
Hai người ấy, lòng liền lòng
Máu liền với máu
Đêm đêm ôm cây liễu
Các phụ lão Nghê thôn
Ngày ngày trông cây liễu
Trên cây liễu, tuyết treo
Dưới cây liễu, máu chôn
Liễu có gốc, người có lòng
Lòng người giết không chết
Liễu chặt rồi, cây vẫn còn xanh.
Trên đây, Thuvientho.com đã tiếp nối bài viết Hoàng Trung Thông Cùng Những Tác Phẩm Dịch Đặc Sắc Phần 1 với những bài dịch hấp dẫn. Chắc chắn sẽ làm cho bộ sưu tập thơ của bạn thêm phần đặc biệt hơn. Mời các bạn đón xem phần 3 vào một ngày gần nhất. Hãy theo dõi chúng tôi để theo dõi những bài viết hấp dẫn nhất nhé! Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết này!
Theo Thuvientho.com