Cánh hồn em thả cõi mơ
Nồng hương nắng hạ vần thơ tươi ngần
Bao giờ cho lại đến xuân
Cùng diều mây quyện gió ngân câu tình
Thiên thai sương khói bóng hình
Vòm xanh ríu rít quanh mình bài ca
Chiều dưng vàng óng vườn hoa
Nghe ran ran khúc thiết tha trao mời
Câu thơ – sợi nắng tình khơi
Tơ lòng quyến luyến nụ cười trăm năm
Lặng nghe gió hát thì thầm
Cung thương rộn sóng tri âm sông chiều
Sáu lời em hát tình yêu
Anh nêm tám giọt đượm câu thâm tình.
Nguyễn Văn Thái
(Nam Định)