Khúc Mùa Thu là một bài thơ đặc sắc của nhà thơ Hồng Thanh Quang. Với ngòi bút tài hoa cùng lời thơ ngọt ngào, sâu lắng đã nhẹ nhàng đi vào tâm khảm của những con người yêu thơ. Bài thơ bộc lộ tình yêu mãnh liệt, nỗi nhớ dung của tác giả dành cho người mình thương yêu. Bài thơ mang đậm chất trữ tình ngọt ngào nên đã được phổ nhạc thành một tác phẩm cùng tên được nhiều bạn trẻ yêu thích
Nào! Không để các bạn phải chờ đợi thêm nữa. Chúng ta cùng nhau cảm nhận vẻ đẹp của bài thơ Khúc Mùa Thu của nhà thơ Hồ Thanh Quang ngay bây giờ nhé!
I. Tiểu Sử Nhà Thơ Hồng Thanh Quang
– Hồng Thanh Quang tên thật là Đặng Hồng Quang, sinh năm 1962, tại Nguyên Hoà, Phù Cừ, Hưng Yên.
– Anh tốt nghiệp kỹ sư vô tuyến điện tại Liên Xô cũ năm 1986, cử nhân báo chí và có 24 năm phục vụ trong lĩnh vực báo chí quân đội, là phóng viên tờ tin Binh đoàn Tây Nguyên từ 1987 đến 1988, báo Quân đội nhân dân từ 1988 đến 2002.
– Từ năm 2000, bắt đầu cộng tác với báo An ninh thế giới. Năm 2003, chính thức là phóng viên báo này và báo Công an nhân dân. Hiện là Tổng thư ký toà soạn báo Công an nhân dân.
+ Tác phẩm:
– Trữ tình. Thơ (thơ sáng tác, 1993)
– Linh cảm người đang yêu (thơ dịch, 1995)
– Không thể nào nguôi (thơ sáng tác, 1996)
– Gửi người con gái xa xôi (thơ dịch, 1996)
– Mùa dịu dàng (thơ sáng tác, 1999)
– Một góc thơ Nga (thơ dịch, 2000)
– Thời luận (tuyển tập báo chí, 2000)
– V.Putin, sự lựa chọn của nước Nga (bình luận chính trị, 2001)
– Chỉ là mơ thấy (thơ sáng tác, 2003)
+ Giải thưởng:
– Giải thưởng trong cuộc thi thơ do tạp chí Văn nghệ Quân đội tổ chức năm 1998-2000
– Bằng khen về các tác phẩm dịch thơ Nga Xô Viết do Trung tâm hợp tác quốc tế về khoa học và văn hoá trực thuộc chính phủ liên bang Nga trao năm 2001
II. Bài Thơ Khúc Mùa Thu Đặc Sắc
Bài thơ Khúc Mùa Thu như là tiếng lòng, tâm sự của nhà thơ về chuyện tình của mình. Thể hiện một tình yêu mãnh liệt, nồng cháy và nỗi nhớ thương da diết. Bài thơ với những lời lẽ ngọt ngào nên đã được phổ nhạc thành một tác phẩm cùng tên. Hãy cùng nhau cảm nhận ý nghĩa của bài thơ này nhé!
Khúc Mùa Thu
Đã biết ta giờ không trẻ nữa
Sao thương ai ở mãi cung Hằng
Lời nguyện cũ trên đầu như nguyệt quế
Chẳng chịu nhoà khi tới giữa mùa trăng
Tôi đã yêu như chết là hạnh phúc
Tôi đã quên mình chỉ để nghĩ về em
Người đàn bà giấu đêm vào trong tóc
Có điều chi em mải miết đi tìm?
Tôi đã đến cùng em và tôi biết
Em cũng là như mọi người thôi
Nhưng chưa hết cuộc yêu tôi đã hiểu
Em ám ảnh tôi trọn một kiếp người
Ngay cả nếu âm thầm em hoá đá
Bầu lặng yên cũng đã vỡ rồi
Mênh mông quá khoảng trống này ai lấp
Khi thanh âm cũng bất lực như lời
Sẽ chỉ còn quầng thu thuở ấy
Nỗi cô đơn vằng vặc giữa trời
Người đàn bà giấu đêm vào trong tóc
Em tìm gì khi thất vọng về tôi?
III. Tản Mạn Về Bài Thơ Khúc Mùa Thu
Mùa thu luôn là mùa được xem là đẹp nhất trong năm bởi thời tiết và cảnh vật như được khoác thêm màu áo mới, những cơn gió lùa qua kẽ tóc. Chính lúc này, sao ta thấy lòng trống rỗng quá! Chợt vô tình lướt qua bài thơ Khúc Mùa Thu của nhà thơ Hồng Thanh Quang, lòng ta chợt lắng đọng lại. Nào! Chúng ta hãy cùng nhau tản mạn về bài thơ này nhé!
Sáng nay thật sớm, sương rất mỏng, rất mờ, tiếng chổi quét đường không còn vang buồn như mọi khi. Ngoài kia tất cả như đang mặc một chiếc áo khoác mỏng tìm hơi ấm giao mùa.
Trời vừa hửng một cái nắng nhẹ trên vòm cây, tôi bèn lên cơn thèm một vòng đi dạo. Phải đi chứ! Đi như để trả đũa một sáng sớm đã mù mờ sương đục và lạnh rét.
Thèm đi dạo như một kiếm tìm, gặp gỡ. Thèm nghe tiếng xôn xao sau một đêm dài thinh lặng…Thèm nhìn phố xá cợt đùa nhau, tung tăng trong bước chân của bọn trẻ đến trường. Thèm vu vơ tiếng hát của một ca sĩ nào đó… Hay là chợt nhớ đến một giọng cao vút, phiêu những câu hát chất chứa nỗi niềm, rồi người nhớ, rồi người thương.
Có điều gì không ổn trong những ngăn kéo kỷ niệm mà mùa thay đã vội chao chác lòng người?
Hình như vài nỗi nhớ nhung nào đó cứ như cánh chim bay…
Và ở một góc quán bên đường đang văng vẳng tiếng guitar dạo đoạn điệp khúc, sợi giây số 1 đang nhảy múa, âm thanh của bản romance reo giây, tôi thả bước vào quán tìm một góc thật khuất nhìn đám cỏ đang ngậm sương.Khúc mùa thu của Phú Quang có điều gì mà ray rức, reo làm gì một sợi giây níu lòng người.
” Vẫn biết ta giờ không trẻ nữa
Sao thương ai ở mãi cung hằng
Lời nguyện cũ trên đầu như nguyệt quế
Đâu chịu nhòa khi tới giữa mùa trăng”
Vâng ta giờ không trẻ nữa, nghe như tự vấn. Phải chăng ta lúc này không được ở cung Hằng? Câu hát lại đi vào một thổn thức khác…
” Tôi đã yêu như chết là hạnh phúc
Ta đã quên mình chỉ để nhớ về em
Người đàn bà giấu đêm vào trong tóc
Còn điều gì em mải miết đi tìm…”
Nghe tiếng hát đang da diết thế, tôi lại nảy ra trong đầu câu nói của người dưng:
Giấu làm gì? Khi bóng đêm vẫn mãi bao trùm, tóc rồi sẽ xác xơ rối nùi… hớ hênh khoe màu thời gian loang lỗ.
Giọt cà phê bắt đầu nhỏ từng giọt từng giọt tí tách rơi xuống đáy cốc, tiếng giọt khẽ như đệm cho câu hát kế tiếp.
” Ngay cả nếu âm thầm em hóa đá
Bầu trời lặng yên cũng đã vỡ rơi
Mênh mông quá khoảng trống này ai lấp
Khi thanh âm cũng bất lực như lời…”
Nghe nói bản nhạc này Phú Quang phổ từ lời thơ của thi sĩ Hồng Thanh Quang, kệ là của ai tôi biết thế và cho là như thế, khi mà nỗi cô đơn, cơn hoài nghi nào cũng có phần hơi hơi giống nhau, có điều người ta sống và suy nghĩ như thế nào lại là một chuyện rất khác.
” Sẽ chỉ còn quầng thu thuở ấy
Nỗi cô đơn vằng vặc giữa trời
Người đàn bà giấu đêm vào trong tóc
Em tìm gì khi thất vọng về tôi…”
Hết bài hát tôi trả tiền và rời quán. Bầu trời có lẽ đã xua được đám sương mỏng đầu ngày, bình minh mới tôi tìm cho mình những tình người quanh tôi, nếu có lỡ thất vọng về ai đó có lẽ… Tôi sẽ cố không nghĩ đến điều đó nữa, đời mà C’est la vie đi. Tình ở đâu đó lúc nào cũng đẹp, chỉ khi lòng ta hạn hẹp thì dù ở chốn đồng xanh ta vẫn thấy tim ta chật chội.
Hãy cứ ở cung Hằng mà đợi đêm nhé, dù ngày có chiếm quá lâu… Linh hồn vắng vẻ! Nơi chốn ấy là bến đỗ bình yên một phận người, dù không muốn con người cũng phải đến. Và chắc là nơi ấy không có điều gì cho ta thất vọng…
Một buổi sớm như thế này, tôi chỉ thấy một ngày nên vui, nên nhớ và vì nhớ nên tôi muốn dành mười phút cho những linh hồn tôi yêu, tôi treo khúc mùa thu vào chỗ sáng sủa để chỉ cảm thấy âm nhạc rất mênh mang lòng người.
Biết đâu Khúc mùa thu sẽ làm bạn và tôi thấy mình diễm phúc khi được yêu. Từ tình người… bạn và tôi sẽ biết cách phá vỡ đi một nỗi lặng thầm – Thế thôi.
Trên đây, Thuvientho.com đã dành tặng bạn bài thơ Khúc Mùa Thu đậm chất trữ tình sâu lắng của nhà thơ Hồng Thanh Quang. Hy vọng bạn sẽ hài lòng về bài thơ cũng như bài viết của chúng tôi! Thuvientho.com luôn cập nhật những bài viết đặc sắc nhất dành tặng quý độc giả. Vì thế, hãy đồng hành cùng chúng tôi để khám phá những bài viết hấp dẫn nhé!
Theo Thuvientho.com