
Mưa xa trên lối về thăm thẳm
Níu bước thênh thang nỗi đường trần
Gió mưa quên lãng đi chút nắng
Cỏ lạ bên đường níu bước chân
Nỗi sầu chợt đến chiều hồn lẻ
Bờ bến nơi nào áng mây bay?
Giọt buồn lên mắt đời rất nhẹ
Đọng lại trong lòng nỗi đắng cay
Vỉa hè chiều tím nhiều lá rụng
Tóc trắng pha sương hết tháng ngày
Đêm khuya hiu hắt ta chợt nhớ
Hạt cát tủi hờn cơn gió lay
Nắng vàng trải nhẹ lên mùa hạ
Mắt lệ buồn tênh khóe mi cay
Bàn chân nhỏ bé vùi thân lá
Chợt gọi xa gần lặng gió mây
Bóng ai nhè nhẹ như sương khói
Mưa đâu rớt nhẹ xuống nơi này
Quên lãng một đời ta phiêu bạt
Giang hồ nay vẫn trắng đôi tay
Nắng phai lướt nhẹ bên hiên vắng
Một chiều buồn tóc gió thôi bay
Ngơ ngác sầu vương lên trong mắt
Một kiếp bồng bềnh tựa khói mây