Home / Bài thơ về cuộc sống / Lá diêu bông – Hoàng Cầm

Lá diêu bông – Hoàng Cầm

Lá diêu bông  –  Hoàng Cầm

Bài thơ Lá diêu bông của nhà thơ Hoàng Cầm có nội dung kể về chuyện một người thiếu nữ thề ước với người con trai yêu cô rằng: nếu tìm được lá diêu bông thì sẽ lấy làm chồng, mặc dù cô biết đó là một loại lá không có thật. Thời gian trôi qua, người con trai cất công đi tìm chiếc lá thần thoại đó nhưng người yêu của anh đã đi lấy chồng từ thuở nào.

Hoàn cảnh ra đời bài thơ Lá diêu bông

Nhà thơ Hoàng Cầm tên thật là Bùi Tằng Việt, sinh ngày 22/2/1922 tại xã Phúc Tằng, huyện Việt Yên, tỉnh Bắc Giang. Cái tên của ông được cha ông ghép từ tên xã, tên huyện. Sau này, cậu bè lấy tên một vị thuốc rất đắng trong hộc tủ của bố làm bút danh cho mình, Hoàng Cầm.

Thi sĩ Hoàng Cẩm kể, ông tự lập từ nhỏ, vì 5 tuổi đã phải xa gia đình lên tỉnh lỵ Bắc Giang để trọ học. Cậu bé Việt khi ấy phải tự chăm sóc bản thân, tự giác trong học tập và điều đó khiến Việt già dặn hơn so với những đứa trẻ khác cùng lứa.

Năm 8 tuổi, cậu biết yêu. Thuở ấy, thứ tình cảm kỳ lạ kia đến với cậu bất chợt vào một buổi chiều thứ Bảy. Đó là buổi chiều “định mệnh” của năm 1930, cậu bé Việt từ Phủ Lạng Thương về thăm nhà và bất ngờ gặp một cô gái. Cô gái 16 tuổi quá đỗi xinh đẹp ấy khiến cậu choáng váng ngay lần gặp mặt đầu tiên.

Tiếng sét ái tình khiến Việt không nguôi nghĩ về chị và rồi thứ Bảy tuần sau, cậU về trao cho cô gái một bài thơ “tỏ tình”, đó là bài thơ lục bát dài hơn trang giấy, trên tờ giấy vẽ hoa bướm, ngọn núi, dòng sông… và có dòng chữ “Em gửi chị Vinh của em” được viết nắn nót bằng mực tím.

la dieu bong hoang cam - Lá diêu bông - Hoàng Cầm

Bài thơ Lá diêu bông – Hoàng Cầm

Váy Đình Bảng buông chùng cửa võng

Chị thẩn thơ đi tìm

Đồng chiều

Cuống rạ

Chị bảo

Đứa nào tìm được lá diêu bông

Từ nay ta gọi là chồng

Hai ngày sau em tìm thấy lá

Chị chau mày

Đâu phải lá diêu bông

Mùa đông sau em tìm thấy lá

Chị lắc đầu

trông nắng vãn bên sông

Ngày cưới chị

Em tìm thấy lá

Chị cười xe chỉ ấm trôn kim

Chị ba con

Em tìm thấy lá

Xòe tay phủ mặt chị không nhìn

Từ thuở ấy

Em cầm chiếc lá

đi đầu non cuối bể

Gió quê vi vút gọi

Diêu bông hời…

…ới diêu bông…!

Bài thơ này đã được nhạc sĩ Nguyễn Tiến phổ nhạc thành nhạc phẩm Chuyện tình lá diêu bông.

Check Also

Bờ bến lạ – Tùng Trần

Bờ bến lạ – Tùng Trần

Như thế nào mới gọi là đã đủ Mà bao người ấp ủ mộng xa …