
Ngày Thơ Lễ Hội thiếu em
Văn Miếu giờ chẳng còn nêm như ngày
Anh tìm hơi ấm bàn tay
Cô đơn hụt hẫng tỉnh say mối tình
Dập dờn bao bóng người xinh
Vắng em anh thấy sân trình chẳng đông
Mong em mong thắt cả lòng
Nhớ em anh phải luôn gồng vì đâu?
Hội mà lòng dạ héo sầu
Buồn ai hờ hững tim đau quá nhiều
Là em thử thách tình yêu
Để cho sợi chỉ tơ điều buộc thêm
Giờ anh đã hiểu lòng em
Vắng em anh chẳng tìm thêm nhu cầu
Giờ thì đã hiểu lòng nhau
Thủy chung anh quyết chẳng câu, chẳng hò
Anh đây nguyện làm con đò
Trở em suốt kiếp khỏi lo mệt lòng
Có anh há ngại mùa đông
Anh ôm anh ấp để dòng tuôn trôi!
Trùng Dương – Phan Châu Tuấn
(TP. Hồ Chí Minh)