
Mọc giữa đời một loài hoa không tên
Người ta gọi là loài hoa dại
Hoa vẫn cười dưới ánh nắng ban mai
Người ta nói rằng hoa không đẹp
Hoa vẫn nở khoe sắc mỗi ngày dài.
Người ta bảo rằng hoa không thơm
Người ta mắng rằng hoa vô dụng
Không cho đời được phút đẹp tươi
Hoa vẫn nở vì kiếp hoa phải nở
Chẳng bao giờ tàn lụi trước bình minh.
Hoa vẫn mang vẻ đẹp của riêng mình
Mang vẻ đẹp của một loài hoa dại
Để cho đời những khúc nhạc, bài thơ.
Nguyễn Hữu Tùng – 21/10/2018