anh đi qua mùa hạ
giọt nắng tương tư chiều
mưa khẽ thầm khúc hát
mây kết vòm thương yêu
bất chợt em hỏi nhỏ
mùa thu đến bao giờ?
mà sắc màu vụn vỡ
để từng mùa vấng vương
chờ anh trong ngày gió
mơ dáng liễu ven hồ
hồn nhiên tan trong mắt
thoáng muộn phiền âu lo
vẫn dòng đời tất bật
người dưng thôi, mong gì!
tim anh giờ quá chật
còn chỗ nào riêng em?!
xưa, câu thề viết vội
cho đêm nhớ, ngày chờ
vờ trách nhau một chút
về bắt đền câu thơ
anh cười, một thoáng vu vơ
khiến con phố nhỏ từng giờ ngóng trông
còn em, một thoáng xao lòng
giật mình!
Phố đã chớm đông nữa rồi.
Hoàng Minh Thanh
(minhthanh_love/ Hải ngoại)