Mặt trời mấy bữa ngủ quên,
Sáng ra uể oải nằm trên lớp mù.
Trưa rồi vẫn cứ âm u,
Mặc cho mưa rét phập phù đồng xanh.
Con chim ngại hót trên cành,
Con ong cái kiến bò quanh tổ nhà.
Mưa nhiều nên cũng tàn hoa,
Vườn le te mấy chú gà chạy quanh.
Thế rồi mưa tạnh cũng nhanh,
Nắng le lói tý trên nhành lá non.
Chim Cu vỗ cánh gáy dồn,
Bức tường rêu cũ đầu thôn sáng dần.
Chẳng gì cũng đã cuối Xuân,
Mặt trời đôi chút ngại ngần rồi lên.
Mơn man nắng tỏa khắp miền
Lê Hải Châu
(Thanh Hóa)