Home / Chùm thơ chọn lọc / Mê Tít Với “Hoa Ngày Thường – Chim Báo Bão” Của Chế Lan Viên (P1)

Mê Tít Với “Hoa Ngày Thường – Chim Báo Bão” Của Chế Lan Viên (P1)

Mê Tít Với “Hoa Ngày Thường – Chim Báo Bão” Của Chế Lan Viên (P1)

“Hoa Ngày Thường – Chim Báo Bão” là tập thơ được Chế Lan Viên sáng tác trong thời chiến. Các mạch thơ đan cài, những âm sắc phức hợp trong giọng điệu. Tuy nhiên, chủ yếu vẫn là giọng anh hùng ca – trữ tình, giọng thơ mang tính chất “quyền uy” phù hợp với chính luận và sau này chính luận – triết luận, vừa đanh sắc, vừa trầm lắng. Ngay dưới đây, chúng tôi xin trích nguyên tập thơ này, mời các bạn hiểu thêm về con người, phong cách của ông nhé!

60 tuổi một nhà thơ lưu vong nước Thổ

Một người tù làm ta phá cửa các nhà giam

Một kẻ lưu vong gắn lòng ta vào đất nước

Một đau chia phần cho ta hạnh phúc

Một tiếng thét căm thù làm ta muốn yêu thương

Hỡi cây xanh, nghiêng bóng mát che người

Giấc mơ đau của người xa Tổ quốc

Và gắng rèn vũ khí Thổ Nhĩ Kỳ ơi

Nếu chưa có nỗi vui thì rèn bằng bất khuất

Bé Thắm Đàn

Lên ba Thắm tập đánh đàn

Bắt chước chú Thi, bác Khoát

Như một nhạc sĩ đàng hoàng

Đầu nghiêng tay lần nốt nhạc

Cái đàn to cộ mênh mông

Dây phím giăng hàng bát ngát

Cái ghế thì cao vô cùng

Nhạc sĩ tôi thì bé choắt

Đầu tiên: hãy mở đàn ra

Chả dễ như trò vọc đất

Lớn rồi chả muốn nhờ cha

Hai tay phải dương lấy nắp

Thứ đến, tót trèo lên ghế

Cũng không đòi mẹ phải bồng

Nhạc sĩ rất cần tư thế

Sách lót đít ngồi chễm chệ

Hai chân buông xuống lòng thòng

Tình tinh, tính tinh, tính tang

À quên! hãy còn sách nhạc

Vội quá sách bày lộn ngược

Đầu con thỏ con xuống đất

Với con, điều ấy không cần

Chim kia ngoài vườn đang bay

Dế kia trước thềm say ngủ

Chúng mày có hay, có hay

Tập đàn cũng không phải bở

Phải xoè bàn tay ngón tay

Có những phím đàn tận cuối

Nằm bò cũng không với tới

Lại đàn chậm chậm mau mau

Phải hệt như đàn bác Khoát

Bác dim đôi mắt thế nào

Còn phải dim cho giống bác…

Tình tang, tính tinh, tính tang

Cô bé sáng ngày nghịch cóc

Giờ đây làm ấm không gian

Cha phải dừng tay rửa bát

Mẹ ngừng sách giữa chừng trang

Nắng ở trên cành theo hát

Con ong mê cải hoa vàng

Giữa muôn nghìn tiếng mai nay

Thầm thì nhựa rót cành cây

Tiếng gió thổi chùm lá mới

Xôn xao tiếng giục bò cày

Giữa bãi tiếng vồ đập đất

Ngoài xa tiếng nước sông trôi

Trong xóm cục tác

Sau mây, tiếng nắng mặt trời

Có phần của con chim chích

Đang gieo từng giọt sương tròn

Ấn lên phím đàn ríu rít

Có phần bé xíu tay thon

Cái Hầm Chông Giản Dị

Hoan hô cái hầm chông

Người canh cho tình yêu

Ngồi bên nhau đến sáng

Cho quả chín trọn mùa

Chim giữ tròn tổ trứng

Nắng đẹp lành sắc nắng

Mưa ngọt ngào hơi mưa

Hãy hiểu ở đây ba mươi triệu con người đang giận dữ

Ở đất này chỉ yêu thôi, không đủ

Trẻ lên ba đã theo mẹ chạy càn

Trẻ lên năm chết đói giữa nhà giam

Mỗi ngày ta đâu có ba trăm bà mẹ đẻ?

Đạn Mỹ giết ta mỗi ngày ba trăm con trẻ

Cứ mỗi ngày đều mất máu Việt Nam…

Con đường ta đi là con đường duy nhất đúng

Người bị giết phải vùng lên, nổ súng

Hỡi cái hầm chông

Ta yêu ngươi hơn vạn đóa hoa hồng

Cái hầm chông nhọn hoắt

Xé nát thây quân giặc

Cho quạ ăn ngoài đồng

Cái hầm chông nhân đạo

Ngươi trả thù cho máu

Cho vạn vành nôi không

Giặc Mỹ giết người rất đỗi văn minh

Bom đạn chúng làm theo hình chim bay, theo hình quả chín

Phi cơ Mỹ mang cánh những thiên thần bay liệng

Giặc Mỹ cầm dao bằng những dáng hòa bình

Cuộc chiến tranh này là chiến tranh không tuyên bố

Hóa học rơi êm như tuyết xuống rất yên lành

Chúng thích những bản nhạc giết người không tiếng nổ

Người bị giết cứ nằm im tại chỗ

Để cho phi cơ USA thay đổi đội hình

Xin ai chớ lấy áo trắng mình ra mà che cho giặc dữ

Cái bọn thèm xác chết của người nhiễm màu nguyên tử

Giặc Mỹ yêu trời và đánh thuốc độc cả trời xanh

Chúng yêu chim và mổ thịt cả hoàng anh

Chúng yêu người và lấy giết người làm nghề nghiệp

Chúng muốn Tổ quốc ta thành rừng hoang cho chúng dễ đến săn

Cuộc chiến tranh này là chiến tranh đặc biệt

Trên Tổ quốc ta, ta phải làm con thịt

Làm hươu nai cho chúng đến tranh phần…

Hoan hô cái hầm chông

Với bảy hàng răng sắt

Nằm im lìm mặt đất

Mà người lập chiến công

Ngươi không vượt đại châu

Không mang đầu nguyên tử

Mà cách mấy trùng dương

Tòa Bạch ốc còn run

Và Lầu năm góc sợ…

Tôi sinh ra những năm có lắm chông gai trên đường chân lý

Gió lạnh thổi nhiều cơn chia rẽ

Bóng tối trời chực giết sao mai

Có những kẻ cầm hoa tặng quỉ

Tôi sinh ra những năm không dễ hé môi cười

Nhưng con đường ta đi là con đường duy nhất đúng

Xác kẻ thù ta dẫm dưới chân qua

Hãy may lấy cờ ta trong giận dữ

Những lá cờ to gấp triệu núi sông ta

Dẫu muốn sống không thể quì để sống

Hái hòa bình xin hái giữa phong ba

Xem thêm:  Bây Giờ Mận Mới Hỏi Đào – Bài ca đi cùng năm tháng được yêu thích nhất

Hoan hô cái hầm chông

Của lòng dân phẫn nộ

Như một đấng anh hùng

Sinh ra từ bão lửa

Cái hầm chông bất khuất

Lùa vạn quân xâm lược

Vào một chỗ chôn chung

Cảnh Giác

Trận chiến đấu còn dài

Nòng súng xin chớ nguội

Chớ tựa lưng vào cờ

Lấy chiến công làm gối

Trong khi chờ giặc tới

Lui dưới một cành hoa

Con diều hâu xuống bùn

Đã muốn chồm lại cánh

Chúng nuôi những kho bom

Và hoài thai trận đánh

Xin chớ xem thời cuộc

Là một chiếc giường êm

Nằm lên đấy nghe tin

Rồi chăn chiếu ngủ yên

Tên giết người nằm cạnh

Giặc Mỹ mở tay ra

Hãy khép bàn tay lại

Đều để kiếm máu người

Làm thức ăn mỗi buổi…

Nếu máu cũ vừa khô

Chúng đi tìm máu mới

Khi giặc nói chiến tranh

Bom rơi nghìn cân nặng

Và khi nói hoà bình

Là chúng đang… nhằm bắn

Kìa chúng đeo nhẫn vàng

Đến Hội đồng bảo an

Cây Dẫn Về Em

Cây nối đầu cây… chạy tới em

Đếm hoài cây lại mọc cây thêm

Tình anh làm chiếc cây sau chót

Về tận quê em, đến tận thềm

Chiều

Núi mờ và núi đậm

Rừng xa chen rừng gần

Chiều trung du đến chậm

Như thư của người thân

Chim Vít Vịt

I

Vít vịt

Mưa hay không là không mưa?

Những đồng chiêm khô khốc

Cửa sổ phòng ta

Ở quá xa

Không thấy mùa chiêm mất

Những nhành lan nhan sắc

Nở mùa hoa

Che mắt

Vít vịt

Tiếng chim chiều

Như trách móc

Lòng ta

II

Vít vịt

Những cánh đồng chiêm nẻ nứt

Thương con chim

Biết nghĩ đến ngày mùa

Mà động tiếng kêu mưa

Vít vịt

Trời mờ im

Như cảm bởi tiếng chim

Nắng tắt

Vít vịt

Chim kêu

Dân ta nghèo

Mùa ơi chớ mất

Chớ phụ lòng người sản xuất

Phụ lòng ta sớm chiều

Day dứt

Nghe bên vườn

Vít vịt

Chim kêu

Chùm Nhỏ Thơ Yêu

Anh cách em như đất liền xa cách bể

Nửa đêm sâu nằm lắng sóng phương em

Em thân thuộc sao thành xa lạ thế

Sắp gặp em rồi sóng lại đẩy xa thêm

Anh không ngủ. Phải vì em đang nhớ

Một trời sao rực cháy giữa đôi ta

Em nhắm mắt cho lòng anh lặng gió

Cho trời sao yên rụng một đêm hoa

Con Cò

I

Con còn bế trên tay

Con chưa biết con cò

Nhưng trong lời mẹ hát

Có cánh cò đang bay:

“Con cò bay la

Con cò bay lả

Con cò Cổng Phủ

Con cò Đồng Đăng…”

Cò một mình, cò phải kiếm lấy ăn

Con có mẹ, con chơi rồi lại ngủ

“Con cò ăn đêm

Con cò xa tổ

Cò gặp cành mềm

Cò sợ xáo măng…”

Ngủ yên, ngủ yên, cò ơi, chớ sợ

Cành có mềm, mẹ đã sẵn tay nâng

Trong lời ru của mẹ thấm hơi xuân

Con chưa biết con cò con vạc

Con chưa biết những cành mềm mẹ hát

Sữa mẹ nhiều, con ngủ chẳng phân vân

II

Ngủ yên, ngủ yên, ngủ yên

Cho cò trắng đến làm quen

Cò đứng ở quanh nôi

Rồi cò vào trong tổ

Con ngủ yên thì cò cũng ngủ

Cánh của cò, hai đứa đắp chung đôi

Mai khôn lớn, con theo cò đi học

Cánh trắng cò bay theo gót đôi chân

Lớn lên, lớn lên, lớn lên…

Con làm gì?

Con làm thi sĩ

Cánh cò trắng lại bay hoài không nghỉ

Trước hiên nhà

Và trong hơi mát câu văn

III

Dù ở gần con

Dù ở xa con

Lên rừng xuống bể

Cò sẽ tìm con

Cò mãi yêu con

Con dù lớn vẫn là con của mẹ

Đi hết đời, lòng mẹ vẫn theo con

À ơi!

Một con cò thôi

Con cò mẹ hát

Cũng là cuộc đời

Vỗ cánh qua nôi

Ngủ đi, ngủ đi!

Cho cánh cò, cánh vạc

Cho cả sắc trời

Đến hát

Quanh nôi

Con Đi Xơ Tán Xa

Con đi xơ tán xa

Tránh tàu bay giặc Mỹ

Giường rộng chỉ cha nằm

Thương con và nhớ mẹ

Buổi mẹ bế ra xe

Con nhìn cha ngơ ngác

“Ơ! đi đâu thế này?”

Thành xe cao che khuất

Và xe vù chạy mất

Cha ngoắt hai hàng cây

Nhớ câu con nói nhăng

“Tò vè cái tỏ vẻ”

Nhớ buổi con ngủ trần

Chân gác vào mặt cha

Còn tay vòng cổ mẹ

Đêm dài, sao thở nhẹ

Bình yên trên mái nhà

Thôi con được an toàn

Là cha sung sướng nhất

Cha nằm lắng qua màn

Nghe miền xa con hát

Ngắm đôi mắt con tròn

Trời xa, xa tít tắp

Thấy cả bàn tay con…

Búp bê ngủ cạnh giường

Đồ chơi rơi dưới đất

Ôi nhớ con tận lòng

Ôi nhớ con tận gốc

Giận thằng Mỹ tràn hông

Muốn đi tìm để giết

Con Hỏi Cha

Con hỏi cha: “Bom có giết chết mèo?”

“Có. Khi xuống hầm, con hãy nhớ mang theo”

Con lại hỏi: “Bom có giết thỏ cao-su và ngựa gỗ?”

Ôi! Đồ chơi trẻ bao lần hoen máu đỏ!

Con hỏi cha: “Bom có giết mẹ không?”

“Không”. Và cha ôm con, nước mắt lưng tròng!

Con lại hỏi: “Bom có thể giết chết con không đấy?”

Đừng có hỏi, con ơi, đừng có hỏi

Để ngày mai cha ra trận cho con

Con lên Quế Võ

Giặc ném đê Thái Bình

Gửi con lên Quế Võ

Vừa mới bốn tuổi đầu

Đã phải lo đê vỡ

Xem thêm:  Bài thơ Mừng đón mùa xuân – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

Ngủ cùng con một đêm

Mai mẹ về công tác

Trăm sự nhờ cơ quan

Có các cô, các bác

Ôi con tôi thương sao

Ngủ còn ghì chặt mẹ!

Bom chúng nặng nghìn cân

Mà thịt con non thế!

Máy bay xoẹt mấy lần

Mẹ giật mình chẳng ngủ

Vội quá chưa đào hầm

Đất rắn đào lại khó

Mẹ về thăm chẳng dễ

Đường đi lắm cầu phà

Thái Bình xa lắm mà

Con chơi ngoan con nhé.

Con mắt Bạch Đằng, con mắt Đống Đa

Những năm toàn đất nước có một tâm hồn có chung khuôn mặt

Nụ cười tiễn đưa con, nghìn bà mẹ in nhau

Những mắt sáng vì toàn dân tỉnh thức

Dáng lao nhanh theo trận tuyến dời mau

Núi Bắc sông Nam đều giống Bác

Nhìn một người, ta nhìn ra cả nước

Trán trông xa và mắt dõi về sâu

Những năm giặc Mỹ muốn giết ta chỉ đâu từng huyện từng vùng

Chúng tính số ba mươi triệu dân ta để nhân cùng số đạn

Thiêu đàn bầu và đập nát nhạc tờ rưng

Chúng lấy những em nhở, những mầm non làm đích bắn

Thuốc độc màu đen, lân tinh sắc trắng

Khô cằn xuân và tuyệt tự trăm rừng

Những năm Đảng ta có con mắt Bạch Đằng, con mắt Đống Đa…

Nhìn thấu vận mệnh nghìn năm sau cho Tổ quốc

Một câu Kiều cho chí một nhành hoa

Đều là của nhân dân, không để mất

Thế hệ này như hai thế hệ đi qua

Tay cân lại của cha ông từng nắm đất

Rồi giữ gìn bằng chính máu xương ta

Đảng bảo: Nhìn chiến tranh không được he hé mắt nhìn

Hãy trông thẳng quân thù, cầm gươm lên giết nó

Chớ vội trồng hoa ở chỗ gài mìn

Đừng nhởn nhơ bắt bướm dọc đường có bom chậm nổ

Hận thù này xin chớ nguôi quên

Hãy giết giặc bằng cái vui… sinh nở

Của trái chín, tằm lên, lúa trổ

Bằng trái tim hồng, không phải trái tim đen

Bằng tất cả lòng, không phải một bên

Khi cần thiết, vứt lá ngụy trang đi mà chiến đấu

Đồng Tháp Mười ta nhớ những hoa sen

Yêu Tổ quốc là điều không thể giấu

Nam đổ máu, Bắc lòng ta tiếp máu

Thịt xương ta, ai có thể chia miền!

Tám trăm xác phi cơ ùn cao dưới chân dép Bác Hồ

Mác đã chỉ đường cho ta đúng hướng

Một ngôi sao chung cho cả hai cờ

Chông thép mới Vạn Tường hay tên đồng cũ Cổ Loa

Ta đổ máu lòng ta không vay mượn

Như Hồng Lĩnh tự mình xây núi lớn

Cửu Long dài đảm nhiệm lấy phù sa…

Phải trao lại cho cháu con những chiến công chứ không phải chiến hào

Ta đánh giặc và phải là ta đánh giặc

Thế hệ chủ công, thế hệ đi đầu

Chính ta đây chứ còn có ai nào

Cầm sông núi và làm nên thống nhất

Con Tập Nói

Ngày ngày con dậy sớm sao…

Bi bô trăm tiếng, tiếng đầu gọi cha

Ngỡ đời trở lại tuổi thơ

Mượn môi con gọi lòng cha mỗi ngày

Tiếng “rơi” cùng với tiếng “cầm”

Tiếng “hoa” đẹp mắt, tiếng “chăn” ấm lòng

Cha dùng quen bốn mươi năm

Dạy con, như học lại lần đầu tiên

Ngỡ đời vừa đặt lại tên

Cỏ non theo mắt con nhìn lại xanh

Con Thức Dậy

Chiếc giường gỗ đã lung lay

Chiếu hoa cùng tuổi với ngày sinh con

Sắc màn ám khói thời gian

Phòng ở tầm thường thế thôi

Bỗng dưng như có suối cười

Bỗng dưng lá hát nắng soi mặt giường

Bỗng dưng bát ngát nhành non

Phòng cha mẹ thoáng bay hồn mùa xuân

Tiếng con vừa dậy trong màn

Bi bô gọi mẹ tung chăn giỡn cười

Một ngày vui lại đến rồi

Phòng cha hồng với bên ngoài hồng lên

Cờ Giặc Mỹ

Đừng để bay trên trời Việt Nam

Ngọn cờ giặc Mỹ

Đừng để cho con đĩ

Làm bẩn nơi ta nằm

Ta dân lương thiện người làm ăn

Không thể “chơi” ngọn cờ giặc Mỹ

Chúng định lấy vàng mua lương tâm

Rốn người là tất cả điều suy nghĩ

Bóng cờ của nó che nhà ta

Mặt người bớt nửa phần liêm sỉ

Vợ sẽ lừa chồng, con dối cha

Tan nát như sắt gỉ

Đốt nhà ta đi mà còn hơn

Nếu chưa đốt được cờ giặc Mỹ

Một nắm tro than cũng có hồn

Thà chịu chết người hơn sống đĩ

Đừng để bay trên trời Việt Nam

Ngọn cờ giặc Mỹ

Đừng để máu đàn bà, con trẻ

Giày vò lương tâm!

Ngọn cờ của chúng: cờ săn người

Máu ông bà Rôxânbơ trên cờ giặc Mỹ

Máu ông Lumumba còn chảy hoài

Nếu ta chưa xé cờ quăng xuống bể

Đừng cho cờ giặc ta

Người chẳng còn sinh, cây chẳng đẻ

Cái thai trong bụng chột thui mầm

Máu rỏ năm năm giường chị Lý

Đừng để bay trên trời Việt Nam

Ngọn cờ giặc Mỹ

Nó chia nước Đức thành Đông, Tây

Triều Tiên, Việt Nam thành thịt xé

Nó chia lòng người chia dạ người

Chực biến ngọc lành thành gạch mẻ

Giam người anh hùng trong thép gai

Bắt kẻ bên ngoài làm nô lệ

Đứng lên! Đứng lên! Đồng bào ơi!

Quét sạch miền Nam cờ giặc Mỹ

Đất Việt Nam của người Việt Nam

Cầm súng Mỹ bắn tan đầu Mỹ

Cuộc Vui Trong Dinh Độc Lập

Quân đội quốc gia giết chết một trăm ba mươi mốt

thường dân trong một trận càn

Những người không vũ khí

Và “Sài Gòn hoa lệ”

Phải nghiêng mình liên hoan

“Quân đội quốc gia” duyệt binh hùng vĩ

Lưỡi lê đi từng hàng từng hàng

Đầu lưỡi lê còn khóc máu đàn bà, con trẻ

Còn khóc những gì… Việt Nam

Hoa hồng lẫn với máu và bùn trên xích sắt xe tăng

Cười với bọn giết người rất trẻ

Tay không run và mắt không hề rớm lệ

Mũ sắt ngời và lon sáng choang

Tổng thống Ngô Đình Diệm đọc diễn văn:

“Đây là nhờ ơn nước Mỹ

Hôm nay ta giết được một trăm ba mươi người lẻ

Ngày mai lên hàng ngàn

Ông Kennơđy cho ta hai tỷ

Phải biết đường làm ăn”

Rồi pháo hoa bắn cho đêm vui văn nghệ

Người Mỹ muốn cho cuộc chơi được nhẹ

Đêm ấy không nhảy rumba mà nhảy van-x

Nhạc thất thanh bổng ào lên rách xé

Như mổ người lấy gan

Như mổ người lấy gan…

Và trên trăm lá cờ quốc gia ròng ròng máu đàn bà, con trẻ

Máu những người chết oan

Máu những người chết oan

Xem thêm:  Top 9 Bài thơ hay dạy bé có thói quen tốt

Cuối Năm

Ngã ba trụi lá cây bàng

Cuối năm nghe rõ thời gian qua cành

Nghe chim ngày tháng bay nhanh

Năm đi như có đời mình theo đi

Xôn xao hoa trắng lại về

Thời gian lại gọi bên kia rặng đào

Lòng vui ta có thơ chào

Xuân đâu buộc ngựa bên rào đợi ta

Dậy

Giặc Mỹ đến kia rồi

Quê nhà ta máu chảy

Súng ơi, mày ngủ ư?

Thì người lay súng dậy!

Giặc Mỹ đến kia rồi

Miền Nam ta lửa cháy

Người ơi, người ngủ ư?

Thì súng lay người dậy!

Áo cơm người sống gọi ta

Máu xương người chết gọi ta

Tội ác quân thù gọi ta

Nước mắt lòng ta gọi ta

Dậy!

Dậy!

Đế quốc Mỹ là kẻ thù riêng của mỗi trái tim ta

Bọn xé xác trẻ em. Bọn châm lửa đốt nhà

Bọn mưu giết ruộng đồng ta bằng hóa học

Bọn đẵn gốc những mùa xuân nảy lộc

Bọn đâm lê vào những áo cà sa

Ghê sợ thay! Chúng vẫn có mặt người

Đúc như ta bằng chất vàng đẹp nhất

Dệt như ta trong tấm lụa của đời

Mặt kẻ giết người lại giống mặt người bị giết

Khi giặc bắn vào ta, khi chúng hô khẩu lệnh

Tại làm sao vẫn là tiếng của người

Múc trong suối của dòng đời lóng lánh

Chúng reo cười trong lúc máu ta rơi…

Phải chi bọn giết người có gương mặt quỉ

Nhân loại nhận ra liền khi chúng đi qua

Bốn mươi tám ngôi sao vẫn là cờ của Mỹ

Cờ giết người còn lấy dáng những màu hoa

Phải chi giặc Mỹ nói thì tanh nồng hơi máu

Con chim bay cũng phải trốn ngang trời

Con thú chạy cũng tìm đường ẩn náu

Mặt kẻ thù ta là gương mặt hay cười

Giữa hai trận càn chúng hôn một bàn tay mỹ nữ

Chúng ném bom na-pan trong kinh nguyện nhà thờ

Người Mỹ biết trộn hòa bình vào bom nguyên tử

Như rưới nước hoa hồng vào máu trẻ ngây thơ

Miền Nam ta ơi!

Cái hầm chông là điều nhân đạo nhất

Lũ đốt nhà phải chết thiêu trong lửa đốt nhà

Cho cuộc sống lại trở về tinh chất

Rắn không còn mai phục giữa vườn hoa

Cho người tin ở mặt người trở lại

Tin ngọn nến sáng bừng, tin viên ngọc chói

Hãy giết sạch lũ hung thần bóng tối

Ngọn súng trường ta ơi, ngọn súng rất nhân tình

Đi Trong Hương Chùa Hương

… Nhớ ngày đen tối qua

Cổng Thiên Trù sụp đổ

Chùa mới giờ ta xây

Lòng ta làm vôi vữa

Chùa Tiên ôi chùa Tiên

Quả táo ăn một nửa

Anh hôn bàn tay em

Cảm ơn người vít quả

Thơ chúa Trịnh dẫu tài

Mắt ta nhìn vội vã

Quả táo cắn kề môi

Sánh bài thơ trên đá

Bên kia là chùa Tuyết

Phải qua mai

Anh qua rừng hương ấy

Thì gặp mặt em cười

Quên lọc lừa phản phúc

Anh hái cành ngọc trâm

lời Phật dạy

Miếng tình ta lại ăn

Động Hương Tích sát kề

Em, em! dừng bước lại

Hạnh phúc chỗ mình đi

Nơi đời đang chảy suối

Nơi bụi trúc dẫn đường

Chim cu gù lạc lối

Nơi nhành mai vẫy gọi

Thung lũng trắng bay hương

Hạnh phúc cũng là đây

Khi tình anh đã tới

Nhũ đá tình yêu bày

Hang Chùa Trong mát rượi

Rêu cỏ cũng mùa xuân

Giọt thời gian tí tách

Tạo vật động lòng trần

Trong thẳm sâu tịch mịch

Phật thức tỉnh hai hàng

Áo màu xao cửa động

Nhớ đời và nhớ mộng

Phật ngồi mê trong hương

Thôi anh dẫn em về

yêu ta đã giục

Chùa Trong ra Bến Đục

đang dần mê…

Suối Yến đợi chờ ta

Trời sao buông thạch nhũ

Đêm như… chùa Hương mở

Ở trên đầu hai ta…

Đức Chúa Trời Của Chúng Mặt Xa Tăng

Phố U-ôn cầu nguyện Chúa hàng đêm

Ở miền Nam người chết bị moi tim

Đêm của Chúa sáng đèn pha của Mỹ

Nhạc cầm canh là trọng pháo vang rền

Kennơđy thường niệm Chúa mỗi ngày

Ở miền Nam người sống bị dòng dây

Ngày của Chúa chói một màu đỏ gắt

Máu đỏ lòm mười tám tháng Stalây

Người Mỹ ban ơn chiến dịch “Sóng tình thương”

Chim thiên thần bay đến để ăn xương

Thiên sứ đốt nhà ta là lính Mỹ

Lửa diêm sinh mang dấu hiệu thiên đường

Hàng nghìn Đức Mẹ đồng trinh bị hiếp giữa trận càn

Chúng dẫm giày đinh lên nghìn mẹ Việt Nam

Chúa Hài đồng không phải là chúa Mỹ

Bỏ mặc chúa Hài đồng chết đói giữa nhà giam

Rồi Ngô Đình Diệm tụng lời kinh thông điệp:

“Hãy vào cửa Đức Chúa trời bằng ngõ hẹp

Giá Tổ quốc ta là hai tỷ đồng vàng

Nên lối thiên đường phải đẫm máu những người oan”

Rồi Bến Tre cháy lên trong hào quang hóa học

Dân mấy huyện gần xa đều nhiễm độc

Phép lành ban từ những cánh trực thăng

Đức Chúa Trời của chúng mặt Xa-tăng…

Hy vọng với bài viết dưới đây, bạn sẽ thích thú với những âm vần thơ trầm bổng mà nhà thơ đã gieo trong tập thơ. Mời các bạn theo dõi tiếp phần 2 của tập thơ nhé. Đề tài của ông luôn phong phú, đa dạng, nên sẽ mang lại cho bạn những cảm xúc !

Theo Thuvientho.com

Check Also

Những bài thơ hay về hoa cúc họa mi

Những bài thơ hay về hoa cúc họa mi

Hoa cúc họa mi còn được gọi là hoa cúc dại hay là hoa cúc …