
Sương khuya lạnh lẽo rớt bên thềm
Nghe nghìn nhung nhớ vọng về đêm
Anh gửi hồn anh theo cánh gió
Bay đến trao em nụ môi mềm.
Có phải nàng tiên cõi Liêu Trai?
Thướt tha, yểu điệu dáng trang đài
Mắt xinh, mi thắm, bờ môi mọng
Rượu đào chưa uống ngất ngây say.
Em thấy anh bên khẽ cựa mình
Môi nồng bẽn lẽn hé nụ xinh
Long lanh mắt ngọc trao tình tứ
Đôi mộng đào nguyên trống thập thình.
Anh áp tai vào trên ngực em
Đếm từng nhịp thở ấm thân quen
Nghe làn hơi nóng bừng huyết mạch
Thấy mảng cuồng si rạo rực thèm.
Anh gọi tên nàng trong khát khao
Canh khuya sợi nắng ửng má đào
Gần thêm chút nữa người yêu nhé!
Ngất lịm hương nồng ta muốn trao.
Làm sao buộc lại được thời gian?
Anh mãi bên em trọn mộng vàng
Sống giữa trời ân và biển ái
Xin đừng lay động giấc mơ tan.
Tia nắng bình minh gọi anh về
Hồn còn xao xuyến khúc si mê
Địa lý nào đâu chia miền nhớ
Yêu xa – khao khát.. ước, hẹn, thề.