
Nếu có bao giờ em hỏi
Tình ta rồi sẽ về đâu?
Ta sẽ lại gần nói nhỏ
Em ơi đừng có lo âu
Tuy ta nói lời trấn an
Và em cứ mãi dỗi hờn
Mắt em vẫn đầy ngấn lệ
Môi em héo úa nụ hôn
Ta muốn nói lời yêu em
Khi mưa rào rạt bên thềm
Khi gió bên ngoài hiu hắt
Lệ Ngâu vương vấn trời đêm
Nếu có bao giờ ta xa nhau
Tình yêu sẽ có lúc phai màu
Xin em hãy nhớ dùm ta nhé
Chớ để bờ môi vướng lệ sầu
Tình đã lên men tự kiếp nào
Dìu em thơ thẩn bước chiêm bao
Bờ môi em dậy hương tình sử
Lạc nẻo địa đàng duyên mới trao
Đêm nay mình ta cô đơn
Miên man với nhiều tủi hờn
Em ở phương trời nào đó
Có them khát nụ môi hôn
Kỷ niệm bây giờ xa xôi
Xa nhau đã mấy năm rồi
Yêu nhau mệt nhoài thế kỷ
Nhớ nhau rời rã bờ môi
Nếu có bao giờ em hỏi
Vì sao tình đã nhạt phai
Vì sao lòng còn ngây dại
Xa nhau nhớ liễu Chương Đài
Thuở ấy tình yêu màu xanh
Hoa yêu đương nở đầy cành
Lời hẹn thề vừa mới chớm
Tình ta còn quá mong manh
Ai biết một đi không trở lại
Lời yêu đương chất chứa trong lòng
Đường xưa lối cũ đêm hò hẹn
Giờ chắc lạc loài nỗi nhớ mong
Năm tháng dần trôi như bóng mây
Mình ta lạc lỏng ở phương này
Tìm đâu ra nét môi đài các
Đôi mắt người xưa ở chốn này?