
Trăng như treo ở trên cành
Rắc vàng tỏa sáng mông mênh đất trời
Ngắm trăng nhớ lúc đầy vơi
Tình xưa nghĩa cũ như khơi tấc lòng
Còn đâu “ghi tạc chữ đồng”
Còn đâu gửi trọn trong vòng ái ân
Gặp nhau còn chút tần ngần
Nửa e thẹn, nửa vũ vần tình riêng
Đêm nay ngắm ánh trăng nghiêng
Nhớ ai một thuở còn vương vấn tình
Phải vì “duyên nợ ba sinh”
Trái ngang mà vẫn cứ đinh ninh lòng
Chuyện tình một thuở long đong
Thương nhau tình bạn vẫn nồng trong tim.
Phạm Khải
(Thái Bình)