Ngày ấy con tàu đón Bác đi
Biển quê con sóng vỗ thầm thì
Muôn dân đang sống đời cơ cực
Cất bước đời trai chẳng sá gì!!
Ngày ấy một mình vượt đại dương
Ngàn trùng sóng gió với tai ương
Lòng trai chí lớn không hề nản
Vất vả gian lao ấy chuyện thường!!
Ngày ấy Bác đi nặng nỗi lòng
Giữa mùa phượng vĩ nắng đơm bông
Quê hương tàn tã vì chinh chiến
Yêu nước thương dân lệ chảy ròng!!
Ngày ấy ra đi Bác dặn mình
Không nề gian khổ với hy sinh
Quyết tâm giải phóng cho dân tộc
Giải phóng non sông Tổ quốc mình
Ngày ấy ra đi đến trở về
Vạn ngày muôn nẻo sống xa quê
Con đường cứu nước ngời chân lý
Sang mãi đời trai vẹn nguyện thề!!
Thế giới Non sông mãi nhớ Người
Nhớ đôi mắt sáng nụ cười tươi
Nhớ lòng nhân ái như trời biển
Vì nước vì dân hiến trọn đời!!!
Hồng Lĩnh
(Đắc Lắc)