
Ngập ngừng một chấm mờ xa,
Canh khuya nhấp nháy như là mắt em.
Lặng im, anh cố dõi tìm,
Chỉ mong phía ấy gần thêm ít nhiều.
Nháy hoài ánh mắt người yêu,
Cứ như định nói bao điều mến thương.
Phải chi em ở cuối đường,
Dẫu xa dẫu lạnh dẫu sương phủ mờ.
Hẳn là anh chẳng thờ ơ,
Tròn đêm rong ruổi bến bờ tìm em.
./.
Lê Hải Châu