
Nguyễn Trọng Tạo gây nên một tiếng vang lớn trong nền văn học Việt Nam. Với một tâm hồn thi sĩ đầy lãng mạng luôn đi tìm những điều tốt đẹp trong thơ ca. Những bài thơ của ông luôn cuốn hút người đọc bởi những triết lý, chiêm nghiệm sâu sắc về cuộc đời và tình yêu đôi lứa
Bài viết trước Nguyễn Trọng Tạo Cùng Tập 101 Bài Thơ Tình Ngọt Ngào Phần 1, chúng tôi đã nhận được rất nhiều ý kiến tích cực của quý độc giả. Hôm nay, không để các bạn phải chờ lâu Thuvientho.com xin giới thiệu phần 2 với những bài thơ tình đầy xúc cảm.
Hãy theo dõi và chia sẻ cảm nhận của mình với chúng tôi nhé!
Nội dung bài viết
Cảm giác biển hồ hay là thơ bên miệng núi lửa
rơi vào miệng núi lửa bao giờ mà anh không hay
toàn thân ngập chìm hun hút
ngỡ bên kia cũng đầy trời đầy nước
nước ừng ực anh nước đẩy tung anh
anh nặng như núi anh nhẹ như mây
răng rắc vặn mình lim cổ thụ
giông giữa ngày xuân bão giữa ngày hè
cao nguyên ngả nghiêng sụt lở
anh nín thở đến kiệt cùng máu ứa
cột lửa phun nham thạch phì nhiêu
rồi chết lịm trong vỗ về mơn trớn
mười ngón dài thon của gió chiều…
Em (I)
em như thể cơn mưa, anh ướt
cuối mùa thu thành phố lắm hoa vàng
ai ngang đường vừa nói: “Sắp lập đông…”
em áo mỏng ánh lên tươi sáng
chủ nhật vắng em, mây lãng đãng
ngã tư, cây đứng như đợi chờ
đêm bè bạn có em, anh ít nói
quá thông minh bỗng chốc hoá dại khờ
ngỡ không em, anh không thế bao giờ
em – thành phố chưa xa đã nhớ
xin thứ lỗi, lần đầu anh biết sợ
tiếng còi tàu thảng thốt phía ngoài ga…
Ngã sáu chiều mưa
chiều mưa ngã sáu tôi chờ
phố phường ướt át vàng mơ hoa muồng
dẫn về tôi, sáu ngả đường
Ban Mê sáu ngả nhớ thương chia đều
ngả nào em đội mưa chiều
tấm dù hoa có mang theo che đầu
người xe vội vã về đâu
bao nhiêu cô gái mang màu áo em
ước chi em đến thật êm
gót mưa qua thảm cỏ mềm mơn man
ước chi em đến sát gần
mà tôi vẫn đứng tần ngần ngóng trông…
biết là đất đợi mưa không
ở đây tôi nhớ, tôi mong… một người
tiếng yêu tôi gửi lên trời
hóa cơn mưa ướt cả người lẫn tôi.
Đợi…
ngày dài đợi tháng đợi năm
bông hoa đợi quả, mảnh trăng đợi tròn
đất cày thì đợi xanh non
rét đang đợi ấm, nắng còn đợi mưa
xa nhà, người đợi thăm nhà
cơn say đợi tỉnh, người xa đợi mình
chiến tranh thì đợi hoà bình
trẻ con đợi lớn, trái xanh đợi vàng
sách thì đợi mở sang trang
giấy đang đợi viết, mất đang đợi tìm
cây đèn đợi đốt mình lên
tình yêu thì đợi trái tim tuyệt vời…
bao nhiêu chờ đợi trên đời
bỗng dưng anh hiểu khi ngồi đợi… Em!
Không em
không em, gió thổi từ bốn phía
không chiếc hôn hẫng hụt bóng dừa
không được cãi nhau, không được nghe ủng hộ
ngỡ suốt đời ước gọi để mà thưa
nhưng ai gọi anh đâu, ì ào sóng biển
mùi mực khô, cát lún đã bao lần
con còng gió, hoa li vàng biến hiện
ăm ắp nước và trời, bao hòn đảo độc thân
anh cứ hát không ngừng bài hát ấy
bác xích lô, cô thợ ảnh, chú thương binh
qua bãi tắm ban mai chủ nhật
anh không em, chống chếnh mọi dánh hình.
Hoa ly vàng
dẫu nhỏ nhoi tôi có một cái tên
trong li ti lá thẫm
khi ngập nước và khi thì ngập nắng
hoa li vàng mùa hạ – chính là tôi
hoa li vàng năm nở một lần thôi
nở nho nhỏ không phải ai cũng thấy
con còng gió bò qua hoa không gãy
dưới bụng thuyền hoa vùi cát nằm im
con thuyền đi tôi lại khẽ trồi lên
như chính hoa đẩy con thuyền ra biển
bắt đầu nắng, bất đầu gió, bắt đầu sóng
nơi bắt đầu mặt đất – chính là tôi
biển đầy vơi thương nhớ, biển xanh ơi
thân thể ai hồng hào pha ngọn sóng
da thịt người chạm vào tôi nóng bỏng
rồi có thể người quên
còn tôi mãi giữ gìn…
mùa hạ tắt. Và tôi lìa cành
hoa rụng xuống lành nguyên trong cát
hoa rụng xuống vàng tươi trong biển nước
có thể tình cờ ai đó nhận ra tôi
hoa li vàng mùa hạ xa xôi….
Chiêm cảm
có lúc ngôn từ biệt tích
đam mê trơ đá gan lì
em mèo ơi đừng đến nữa
sợ em dựng dậy tử thi
có lúc trời ơi hồng xanh tím
khoả thân chết đuối cứng tường đêm
ta thấy ta thành cây cọ
vẽ trong veo tơ lụa mặc cho em
có lúc trên ngai vàng nguy biến
lạnh người
nghe một tiếng
mèo rên.
Bạch hoa
hây hây mơn mởn gió xuân
chao, năm giờ đã sáng ngần Bạch Hoa
gái tơ thoáng chốc đàn bà
tân hôn trời đất giao thừa rồi sao
một năm nháy mắt chiêm bao
Bạch Hoa nở. Bạch Hoa nào? mình ơi
nhớ xưa ta biệt ly rồi
xuân nay sao lại khứ hồi trắng trong
thì ra nàng vẫn chưa chồng
ta thì phiêu lãng lòng vòng đỏ đen
thời gian biến lạ thành quen
quen thành lạ chỉ riêng em, động mùa…
Đêm cổ điển
sau Rock Rap nổ tung nhịp điệu
sẽ còn gì điên cuồng ơi
tôi mặc lại complet cravat
symphonie cổ điển tấu lên rồi
hoa đã tặng. Người đã không còn nữa
em đã yêu. Em đã bỏ tôi đi
sẽ dở hơi nếu là tôi khóc
nhưng cười vui thì tôi sẽ làm gì
còn Rock rap hay còn đêm cổ điển
điên cuồng ơi mơ mộng bỏ tôi rồi
niềm Hy Vọng vẫn chưa hề lụi tắt
khi bên chồng em lại nhớ về tôi…
Quy Nhơn không đề
con đường Mỹ Thổi đầm thành phố
bia ngoại rượu tây em dịch vụ
đổ thêm xăng Quy Nhơn gọi đi
nhỏ của anh giờ đã phát phì
nhỏ của anh nói cười như bà lớn
tiếng cổng sắt xa dần nghe rờn rợn
hoa li vàng mùa hạ đã xa xôi
đường nở trắng một màu hoa trứng cá
anh nín thở vòng qua eo Nín Thở
biển xanh hiền trăng thi sĩ lên ngôi…
Tạ từ
tạ từ da trắng áo hồng
tôi về tháp cổ rêu phong một đời
tạ từ. Ai tạ từ tôi
chập chờn Tiên Nữ nói cười xa xăm
buồn như trăng đã lên rằm
thương như người đã trăm năm. Tạ từ…
Ấn tượng Huế
lăng tẩm chùa chiền lẩn khuất dưới bóng thông
khói sương cổ tích
bất chợt hoa
áo dài thiếu nữ
bất chợt lá
chiếc hôn thiên nhiên tươi non
trăng lạnh thượng nguồn tuôn bạc
đèn khuya cuối bến tụ vàng
mãi bí mật những vườn trong phố
rụng trái đào tiên xuống đất trần
những ngả đường sinh viên
những ngả đường xe lam gồng gánh
hoa trâm vàng dắt ai về chốn xưa
thánh thiện thi ca
dân dã tôm chua canh hến
người tranh luận
người mộng mơ
người vẽ tranh tĩnh vật
sông Hương cân bằng thành thị với làng quê
sao cứ nhớ một dáng bò gặm cỏ
trong bài thơ người bạn đã quan trường
sao cứ ước một người yêu ở đó
để suốt đời quê ngoại cũng quê hương?…
Một mình Thiên Mụ
Tặng Kim Thanh
biết là trời sắp cơn mưa
mà sao tôi cứ lên chùa đường xa?
biết là người mong ở nhà
mà sao tôi cứ đi ra đất trời
Sông Hương xuôi mải về người
ngược dòng sông ấy và tôi… gặp chùa
trước sân, cây sứ rụng hoa
dăm ba người lính nhẩn nha ngắm nhìn
chuông đồng Thiên Mụ lặng im
mình tôi với tháp Phước Duyên ngước trời
bỗng mưa, ào ạt mưa rơi
nhớ người tôi nhớ lúc ngồi trú mưa
nhớ người, tôi nhớ chuỵện xưa
Tiên Cô báo mộng xây chùa bên sông
thấy người trong giọt mưa trong
rơi, rơi, rơi… nụ cười hồng đẹp xinh
giật mình chợt nhận ra mình
nhận ra mưa đã lặng thinh bao giờ
nhận ra trời sáng bất ngờ
núi non sông nước như vừa vẽ xong
nhận ra nỗi nhớ tự lòng
nhớ người đến nỗi… như không nhớ gì…
và khi từ giã chùa về
tôi đi như chính người đi, trên đường!
Chia
chia cho em một đời tôi
một cay đắng
một niềm vui
một buồn
tôi còn cái xác không hồn
cái chai không rượu tôi còn vỏ chai
chia cho em một đời say
một cây si
với
một cây bồ đề
tôi còn đâu nữa đam mê
trời chang chang nắng tôi về héo khô
chia cho em một đời Thơ
một lênh đênh
một dại khờ
một tôi
chỉ còn cỏ mọc bên trời
một bông hoa nhỏ lặng rơi mưa dầm…
Một mình
về lặng thinh trong căn phòng máy lạnh
Hà Nội ngân… giai điệu bạn bè
một li nhỏ whisky
một thơm thầm hương huệ
một chút thiền khép đôi cánh đam mê
một trẻ nhỏ trong ta cầm đèn giấy
đêm chân trần quanh năm mặt hồ thu
một con thú bị thương về hang ổ
liếm vết thương bằng âm nhạc sương mù
những bài hát đã lâu không ai hát
ắp hồn ta một giọng nữ khàn
những kỷ niệm đã lâu không ai nhắc
bỗng hiện về ngồi chật cả không gian
đừng tắt máy
người ơi đừng tắt máy
hãy đầy thêm – một li nhỏ thôi mà
trong mờ ảo chợt thấy màu hương trắng
xin đầy thêm một li nữa cho hoa.
Tình yêu qua
tình yêu qua như chuyến xe ngược chiều
trên con đường vô định
gương mặt em nhoà dần sau khung kính
của lòng ta
xin đừng giận, đừng trách gì nhau nhé
bài hát xưa quay lại lúc chuyển mùa
những vụng dại đáng yêu như hoa nhỏ
đẫm bụi đường bất chợt sáng trong mưa
không thể hái – đi cùng người yêu khác
xin đừng ghen, đừng phiền muộn điều gì
cân nhắc lại: không ai người có lỗi
trong cuộc tình nông nổi cũng đôi khi
“tất cả sẽ bay đi, bay xa và bay qua”
những trang sức, vàng son rơi rụng hết
ta chấp nhận những gì ta đã biết
cả những gì chưa biết – cũng vậy thôi!
xin thiêng liêng bền vững hồn người
như tài xế thắp hương khi vượt dốc
ta cầu nguyện cho những gì còn mất
trên con đường vô định của tình yêu
Nỗi nhớ không tên
lang thang đường phố Huế
nhớ chiều nào xa Vinh
trời thắp vì sao xanh
thương nhớ về mắt biếc
đường xưa toàn Người Đẹp
nay đỏ trời Phượng Bay
Huế dầm mưa Nguyễn Bính
Vinh nắng hừng phương ai
còn chi là rượu nữa
uống hoài mà không say
bia biệt ly quán lạ
ngả nghiêng bao tháng ngày
ngỡ sông là cánh tay
mát mềm như ngà ngọc
ngỡ chiều như chiều nay
gió thổi mùa xanh tóc
có một chàng đơn độc
bước trên đường Không Tên
có một nàng Hạnh Phúc
ở số nhà Lãng Quên
Nếu ngày mai
nếu ngày mai khi tiệc cưới của em
tôi sẽ biết lấy gì làm quà tặng
ngoài những bài thơ một thời tôi say đắm
những vui buồn dai dẳng thuở gặp em
nếu ngày mai khi tiệc cưới của em
tôi sẽ uống một li rượu mạnh
để hát thầm những bài ca có cánh
để tôi nhìn hạnh phúc đến bao vây
tôi như người nửa tỉnh lại nửa say.
tôi như có, tôi như là chẳng có
tôi hiện tại, hay tôi về quá khứ
vầng mặt trời chợt lặn, chợt mọc lên
nếu ngày mai khi tiệc cưới của em
bạn bè đến nói cười và chúc tụng
xin em hãy coi tôi như bè bạn
và xin đừng, dù khẽ gọi tên tôi
tôi còn đi. Mưu gió. Đường dài
trái tim phải lội qua bao thác lũ
dẫu gió lạnh thổi mãi con chim nhỏ
em đừng buồn – trời rộng phía yêu thương…
Thời gian 2
từng giọt thời gian ngưng thành mai vàng
tích tắc nhịp tim sao ta bàng hoàng
ôi xuân đã sang mà người chẳng tới
từng hạt thời gian gieo vàng mong đợi
mùa xuân mời cưới lấy ai đi cùng
ta đi một mình thời gian mông lung
nay còn trẻ trung mai đà bạc tóc
từng giọt thời gian ứa tràn khoé mắt
thôi người đừng khóc rụng rơi bông vàng
buồn vui làm ngọc kết thành thời gian…
Hương Sơn
viên sỏi hồng nốt ruồi son đáy sông
em là dòng Ngàn Phố gương trăng đêm hè năm Tân Hợi
con đò quay như chiếc lá tre đen
ném cho nhau một vốc vàng trăng
đêm gửi nhoè sương đôi bờ cỏ mượt
một lần trao nhau rồi biền biệt
em hươu sao ngoan hiền bên suối diêm sinh
đừng trách chiến tranh
trách anh vô tình
bỏ em yếu mềm bị thương bên suối cạn
anh trở lại lơ ngơ em hai lần thị trấn
viên sỏi hồng mùa lũ cuốn nơi nao
hươu sao hươu sao
Nầm Sơn Châu Phố
Từ Thức hoàn Trần làm khách lạ người xưa…
Trên đây, Thuvientho.com đã tiếp nối bài viết Nguyễn Trọng Tạo Cùng Tập 101 Bài Thơ Tình Ngọt Ngào Phần 1 bằng những bài thơ tình ngọt ngào đầy lãng mạn của ông. Bài thơ gợi lên những triết lý sâu xa về tình yêu, đánh thức mọi tâm hồn bạn đọc. Mời các bạn đón xem phần 3 vào một ngày không xa. Cảm ơn quý độc giả đã theo dõi bài viết của chúng tôi!
Theo Thuvientho.com