Nguyễn Trọng Tạo là một nhà thơ nổi tiếng của Việt Nam. Thật không lạ gì nếu nói ông sở hữu một kho tàng thơ ca giá trị. Thơ ông mộc mạc nhưng lại thắm đượm tình cảm của mình trong những bài thơ nên luôn để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng độc giả. Thơ của ông có sự cách tân mới mẻ, phong phú trên nhiều phương diện tạo nên sự mới mẻ của ông
Những bài thơ của ông gây nên những tiếng vang lớn trong nền văn học thời kì đổi mới. Với những đóng góp bền bỉ đó mà ông đã được rất nhiều giải thưởng danh giá về văn học nghệ thuật được nhiều người phải trầm trồ ngưỡng mộ
Ông có nhiều tập thơ xuất sắc, trong đó nổi bật nhất là tập ” Bé Tập Nói Vần ” gây nên sự chú ý của không ít bạn trẻ. Những lời thơ ngọt ngào trong sáng của lứa tuổi thiếu nhi. Mời các bạn hãy theo dõi bài viết của chúng tôi để cảm nhận ngòi bút tài hoa của ông nhé!
I. Đôi Nét Về Nhà Thơ Nguyễn Trọng Tạo
– Nguyễn Trọng Tạo (25/8/1947 – 7/1/2019) là nhà thơ, nhà văn, kiêm nhạc sĩ, hoạ sĩ, sinh tại Diễn Châu, Nghệ An, đi lính năm 1969, học Đại học viết văn Nguyễn Du khoá 1, làm thơ từ năm 14 tuổi.
– Ông là Uỷ viên Hội đồng thơ của Hội nhà văn Việt Nam, Trưởng ban biên tập báo Thơ (2003–2004), từng được các giải thưởng thơ của Nghệ An năm 1969, và giải thơ của các báo Văn nghệ, Văn nghệ quân đội, Nhân dân (1978), hai lần được Giải thưởng Văn học nghệ thuật cố đô (Huế), Giải thưởng Văn học nghệ thuật Hồ Xuân Hương, Giải thưởng Uỷ ban toàn quốc các hội văn học nghệ thuật Việt Nam về thơ và văn xuôi.
– Thơ và truyện ngắn của ông dịch ra tiếng Pháp, Anh, Nga, Tây Ban Nha…
– Ngoài thơ, ông còn là nhạc sĩ, công tác tại Tạp chí Âm nhạc và Thời đại của Hội nhạc sĩ Việt Nam, đã có 8 giải thưởng âm nhạc.
+ Các album đã phát hành:
– Tình khúc bốn mùa (NXB Âm nhạc và Hội Nhạc sĩ Việt Nam, 1996)
+ Các bài hát nổi tiếng:
– Làng quan họ quê tôi (lời thơ của Nguyễn Phan Hách)
– Đôi mắt đò ngang
– Khúc hát sông quê (lời thơ của Lê Huy Mậu)
+ Ông đã vẽ khoảng 500 bìa sách, trong đó có:
– Chuyện kể năm 2000 (Bùi Ngọc Tấn)
– Vẽ nhiều minh hoạ trên báo, tạp chí, và trình bày mỹ thuật tạp chí Cửa Việt bộ đầu tiên (1990-1992), báo Thơ, mẫu măng-sét tạp chí Sông Hương, Hồng Lĩnh, Sông Lam, v.v…
+ Các tác phẩm chính:
– Thơ: Gửi người không quen, Sóng thuỷ tinh, Đồng dao cho người lớn, Thư trên máy chữ, Tản mạn thời tôi sống, Nương thân, Thơ trữ tình, Thế giới không còn trăng,…
– Trường ca: Con đường của những vì sao, Tình ca người lính.
– Văn xuôi: Miền quê thơ ấu, Ca sĩ mùa hè, Chuyện ít biết về văn nghệ sĩ, Văn thơ nhạc tuổi thơ,…
– Tiểu luận phê bình: Văn chương cảm và luận
II. Tập Thơ ” Bé Tập Nói Vần ” Đặc Sắc
Nguyễn Trọng Tạo sở hữu một số lượng lớn về thơ ca Việt Nam. Đa phần ông viết về thơ tình cùng những chiêm nghiệm triết lý sâu xa về tình yêu. Thật bất ngờ khi bên cạnh đó ông còn sáng tác những bài thơ dành cho thiếu nhi với những ngôn từ trong sáng và thật ngây thơ. Trong số đó có những bài thơ đã gắn liền với không ít thế hệ thiếu nhi.
Chúng ta hãy cùng nhau điểm danh những bài thơ tuyệt vời của ông ngay bây giờ nhé!
Bài hát du xuân
Dung dăng dung dẻ
Nắc nẻ du xuân
Qua lối ngõ gần
Gọi bầu gọi bạn
Qua con đường lớn
Gọi tàu gọi xe
Ra khỏi luỹ tre
Gọi phường gọi phố
Bay lên vũ trụ
Gọi trăng gọi sao
Nhìn từ trên ca
Nhớ nhà chóng mặt
Trở về trái đất
Hoa lá vẫy chào
Hội hát đồng dao
Hội thi thêu gấm
Tùng tùng tiếng trống
Nhai mía nấu cơm
Trâu thi ăm rơm
Người vào hội vật
Xem đu ngửa mặt
Xem vái cúi đầu
Chen trước lấn sau
Một bầy con trẻ
Dung dăng dung dẻ
Nắc nẻ du xuân…
Bài hát tới trường
Bố mẹ đi làm
Ta đi học nhé
Áo quần sạch sẽ
Bầu trời trong xanh.
Giữ gìn bàn chân
Đừng quên đôi dép.
Giữ gương mặt đẹp
Nhớ đừng giận nhau.
– Thước kẻ bạn đâu?
– Ở trong cặp sách!
– Cây bút bạn đâu?
– Ở trong cặp sách!
– Lọ đầy mực viết?
– Thì ở trên tay!
– Còn bài thơ hay?
– Ở ngay dưới mũ!…
Bạn bè đông đủ
Không thiếu một ai
Con đường thì dài
Đôi chân thì ngắn
Thời giờ nghiêm lắm
Chẳng thích dong chơi
Nhưng mà bạn ơi
Xin đừng chạy vội
Có đoàn có đội
Tới trường cùng nhau
Ai tụt lại sau
Bước mau cho kịp!…
Bạn của bố
Bạn của bố đông ghê
Toàn là người lớn cả
Chú Kha cao quá cỡ
Đọc thơ lại đánh đàn
Hôm nào có liên hoan
Bác Hoa làm “đầu bếp”.
Có bộ râu thật khiếp
Đó là bác “Khánh tây”
Giọng đọc thơ say say
Cười hiền như em bé.
Khoẻ như nhà cử tạ
Mà lại là nhà văn
Hay kể chuyện đặc công
Là bác Lai tóc xoắn.
Cô Dạ như hoa trắng
Chú Ái mặc quần “bò”
Cứ tưởng cãi nhau to
Hoá ra đang cùng hát…
Mỗi tuần, vào chủ nhật
Bạn bố lại đến chơi
Khi chỉ một vài người
Có lần đông như Tết.
Riêng điều này thích nhất
Bạn bố mang theo cùng
Những đứa trẻ đẹp ngoan
Đến cùng con kết bạn.
Bé tập nói vần
Mẹ ơi, nghe nhé
Con sẽ nói vần…
Chân trời mặc quần
Cởi tràn hạt gạo
Bố ngồi xem báo
Chim sáo tha mồi.
Núi đứng núi ngồi
Rong chơi mây trắng.
Gà con bới nắng
Cu Thắng ở nhà.
Cây hồng đơm hoa
Cái loa hay nói.
Mèo khoang kêu đói
Cá đối đớp mồi.
Tươi thắm nụ cười
Mồng tơi hoa tím.
Ngoài đồng lúa chín
Nhẵn thín sân nề.
Uốn cong con đê
Ê-ke vuông góc.
Bình vôi trọc lóc
Mái tóc mẹ dài.
Con học thuộc bài
Cô Hoài dạy hát.
Dã tràng xe cát
Chú Đạt làm thơ.
Chẳng thuộc bao giờ
Vì thơ trúc trắc.
Bống đi chợ hoa
Bống đi chợ hoa
Áo hồng váy tím
Chân diện dày xịn
Tóc cài nơ xanh
Chợ hoa như tranh
Muôn màu rực rỡ
Này cúc vạn thọ
Hồng trắng, hồng vàng
Thuỷ tiên, phong lan
Lan dơn, thược dược
Này hoa Đà Lạt
Này hoa Ngọc Hà
Vàng mai xứ Huế
Hồng đào Sa Pa…
Dạo từ tinh mơ
Chỉ hơi mỏi mắt
Dạo đến tận trưa
Hoa đưa tay dắt
Trôi trong màu sắc
Trôi trong hương thơm
Mẹ cười nhìn con:
– Chào bông hoa đẹp!
Cây bàng
Cây bàng mùa đông
Đứng trần
Giữa gió
Còn manh
Lá đỏ
Gió cũng giật luôn
Em thương
Cây đứng
Một mình
Rét run.
Bỗng dưng
Xuân đến
Bẽn lẽn
Nhú mầm
Một trăm
Lá nhỏ
Lớn lên
Lớn lên…
Mặc cho gió thổi
Lá bàng
Xanh thêm.
Mùa hè
Nóng nực
Bàng đội nắng trời
Dành vuông bóng mát
Che cho
Bao người…
Cây đàn
Đêm trăng, bố gẩy đàn lên
Bàn tay như múa ở trên phím đàn
“Nhạc rừng” đau có rộn ràng
Tiếng chim cu gáy, râm ran ve sầu
Vườn cây nghiêng ngả mái đầu
Lắc lư quả chín nhuộm màu trăng lên…
Phải bàn tay có phép tiên
Đã trồng nên cánh rừng riêng của mình?
Cây trong vườn
Cây Tre như cái cần câu
Mặt trời là cá, biển: bầu trời xanh
Chua ngoa mang tiếng chị Chanh
Với người đau ốm bỗng thành bạn thân
Cau như cây tháp trăm tầng
Thắp hương vào hạ, đèn lồng cuối thu.
Cây Trầu leo dọc tường nhà
Qua mùa để dấu như là chân chim
Cây Rơm gió cũng lặng im
Cây Bưởi không gió cũng nhìn lắc lư
Quanh năm cây Cọ xoè ô
Quả Cam chín chậm như chờ Tết sang…
Chân và cánh
Gió không có cánh
Mà gió bay nhanh
Xe không có chân
Mà xe chạy miết
Cái ghế buồn thiệt
Bốn chân ngồi lì
Cánh cửa mở khép
Bao giờ bay đi?…
Chi chi chành chành
Chi chi chành chành
Ông Gianh thổi lửa…
Quây quần quanh “mẹ”
Chơi trò ú tim.
Ai chậm đi tìm
Ai nhanh đi trốn
Trời đầy trăng sáng
Đất đầy bóng cây
Trăng núp vào mây
Gió vào khe cửa
Chân đèn sáng dạ
ẩn dưới bóng mình…
Trốn phải lặng thinh
Tìm không nản chí.
Ai nhanh đi trốn
Trời đầy trăng sáng
Đất đầy bóng cây
Trăng núp vào mây
Gió vào khe cửa
Chân đèn sáng dạ
ẩn dưới bóng mình…
Trốn phải lặng thinh
Tìm không nản chí.
Vô tình ngọn gió
Tựa cửa ngã nhào
Tạt ngọn đèn chao
Chân đèn lấp loá
Ngọn gió hoảng quá
Chạm đám mây tan
bắt được ông trắng
Chân đèn và gió…
Vẫn còn bạn nữa
Phải tìm cho ra
Bỗng phía góc nhà:
“Ối chà, muỗi đốt!”…
Tiếng cười thua cuộc
Vang giòn đêm xanh.
Chi chi chành chành
Ông Gianh thổi lửa
Chơi thêm cuộc nữa
Con Ngựa có tim..
Ai chậm đi tìm
Ai nhanh đi trốn!…
Chợ Tết quê
Chợ Tết nhiều trẻ con
Nhiều áo màu sặc sỡ
Mai đào đua nhau nở
Chợ dập dìu đua chen
Chú gà đất thổi kèn
Chú tiểu đồng thổi sáo
Chim cò nhuộm phẩm màu
Hát đồng dao huyên náo
Có một bác nhà báo
Về chụp ảnh chợ quê
Bé đang thổi tò – he
Bác “nháy” liền mấy kiểu
Bác đem đăng lên báo
Ảnh bé thổi tò-he
Bé nay thành bà lão
Nhớ hoài chợ Tết quê.
Chú mèo đi học
Mèo mẻo mèo meo
Chú mèo đi học
Áo quần trắng muốt
Đôi giày xanh xanh
Chân chú bước nhanh
Bên dòng mương nhỏ.
Gặp bông hoa đỏ
Mèo mải ngắm nhìn
Gặp chú chuồn kim
Chơi trò đuổi bắt
Gặp chim sắt sặt
Gây chuyện cãi nhau
Trèo tít cành cao
Chim vù bay mất…
Chú mèo bực tức
Lao mình đuổi theo
Sẩy chân té nhào
Mực giây bẩn áo…
Mèo ta mếu máo
Chạy vội tới trường
Vừa buổi học tan
Bạn bè rảo bước…
Tất cả cùng thuộc
Bài hát rất hay
Chú mèo mải chơi
Muốn hoà giọng hát
Nhưng chú chỉ biết
Meo mẻo
Mèo meo…
Chuyện con cá Đối
Có một con cá Đối
Sống ở dưới dòng sông
Dòng sông xanh và trong
Đối tha hồ bơi lội.
Một hôm gặp Hoa Duối
Diện quần áo lụa vàng
Đối bèn hỏi “người sang”
– Quê trên bờ có phải?
Hoa Duối liền thưa lại:
– Quê tôi ở trên bờ
Trên bờ thích lắm cơ
Hoa thơm và gió thổi.
Một hôm đang bơi lội
Trông thấy áo xanh rờn
Đối hỏi chàng Cỏ Non:
– Quê trên bờ có phải?
Cỏ Non liền thưa lại:
– Quê tôi ở trên bờ
Trên bờ thích lắm cơ
Hoa thơm và gió thổi.
Thế là con cá Đối
Liền nhảy vội lên bờ
Vừa gặp lúc nắng to
Đối mệt nhoài, nằm thở.
Miệng khát khô, Đối nhớ
Dòng nước xanh và trong
Muốn quay lại dòng sông
Nhưng chẳng làm sao được.
May có cơn mưa lớn
Mang Đối về quê hương!
Cuốn chiếu đi tìm bạn
Có một ban mai
Mát lành, rực rỡ
Mặt Trời gõ cửa
Ngón tay nắng hồng.
Cuốn Chiếu đang ngủ
Thức dậy vội vàng
Nhìn dọc ngó ngang
Thấy nhà vắng vẻ
Một mình buồn tẻ
Căn nhà rộng rênh.
“Không bạn thân tình
Đời đơn độc quá!”
Cuốn Chiếu than thở
Mặt Trời lắng nghe
Liền bảo chú ta:
– Hãy đi tìm bạn!
Điều quá đơn giản
Mà nghe ngỡ ngàng
Cuốn Chiếu mừng rơn
Sửa sang áo giáp
Hai mươi đôi dép
Bốn chục bàn chân
“Đi tìm bạn thân
Hẳn là không dễ!”
Chú qua song cửa
Gặp Nhện chăng tơ
– Cuốn Chiếu đi mô?
– Tôi đi tìm bạn!
– Chúc chú may mắn!
Nhện cười vẫy tay.
Gặp đoàn Kiến Nâu
Nai lưng cõng gạo
Kiến Nâu mếu máo:
– Nhờ giúp một tay!
Cuốn Chiếu chối ngay:
– Tôi đang bận lắm!…
Tránh xa đoàn Kiến
Chú trèo lên cây
Và gặp ở đây
Vợ chồng chim Chích
Chúng đang cuống quýt
Quanh một bông hoa…
Bông Hoa khóc oà
Kêu than thảm thiết
Những giọt nước mắt
Long lanh má hồng.
Chích vợ, Chích chồng
Khẩn nài Cuốn Chiếu:
– Giúp chúng tôi với
Bông Hoa đang tàn!
Cuốn Chiếu nhún chân:
– Tôi đang bận lắm
Tôi đi tìm bạn
Nào phải đi chơi!…
Vừa nói dứt lời
Chú ta bước thẳng
Qua trưa rực nắng
Đến lúc chiều tà
Cuốn Chiếu nhà ta
Trở về đơn độc…
Đêm không chợp mắt
Ngày nằm co ro
Biết đến bao giờ
Chú ta hiểu được:
Muốn tìm bạn tốt
Phải biết quên mình
Trái tim chân thành
Buồn vui chia sẻ…
“Hẳn là không dễ
Đi tìm bạn thân!”
Dòng sông mặc áo
Dòng sông mới điệu làm sao
Nắng lên mặc áo lụa đào thướt tha
Trưa về trời rộng bao la
Áo xanh sông mặc như là mới may
Chiều trôi thơ thẩn áng mây
Cài lên màu áo hây hây ráng vàng
Đêm thêu trước ngực vầng trăng
Trên nền nhung tím trăm ngàn sao lên
Khuya rồi sông mặc áo đen
Nép trong rừng bưởi, lặng yên đôi bờ.
Sáng ra thơm đến ngẩn ngơ
Dòng sông đã mặc bao giờ, áo hoa?
Ngước lên bỗng gặp la đà
Ngàn hoa bưởi trắng nở nhoà áo ai…
Đồng dao tặng mẹ tặng ba
Mẹ à mẹ ơi
Ba à ba ơi
Mèo trắng ngủ rồi
Mèo đen còn thức
Ba đến phòng trực
Mẹ vẫn chưa về
Con lắng tai nghe
Hoạ mi thánh thót
Có bài toán tập
Khó à khó ơi
Có ông Mặt Trời
Ghé vào cửa sổ
Bàn tay chị Gió
Vuốt làn tóc con
Chị bảo con ngoan
Một mình đừng khóc
Ba mẹ khó nhọc
Bận bịu suốt ngày
Con cò trắng bay
Con gà nằm ổ
Mai ngày sẽ nở
Một đàn gà con
Ba mẹ đừng buồn
Nhà không vắng vẻ
Búp bê bé bé
Vẫn nhoẻn miệng cười
Mèo trắng dậy rồi
Mèo đen bắt chuột
Bài con đã thuộc
Toán đã làm xong
Ba mẹ yên lòng
Theo công theo việc
Tối về họp mặt
Đủ cả ba người
Ríu rít nói cười
Vui như ngày Tết
Bài thơ con viết
Tặng mẹ tặng ba
Đẹp hơn bông hoa
Đẹp hơn tranh vẽ
Con xin đọc khẽ
Ba à ba ơi
Mẹ à mẹ ơi!…
Lời ru của bờ
Ngủ đi sông ngủ sông ơi
Đầu nguồn bờ hát ru lời trẻ trung
Bởi sông bờ chắn bão bùng
Mai sau sông lớn thủy chung với bờ
Mai sau sông lớn đi xa
Đừng ồn ào sóng mới là sông sâu
Sông nuôi đồng lúa đồng mầu
Lửa hồng xóm mạc buồm nâu thuyền chài
Lớn lên rồi một ban mai
Đời sông nhập với rộng dài biển khơi
Già nua bờ đứng trông vời
Khát bao la sóng dưới trời xanh non
Xa bờ sông tới mênh mông
Nhớ nơi cuối biển bờ mong thủy triều…
Mùa thi của Cún con
Phượng choàng khăn đỏ bên đường
Cún con chuẩn bị tới trường đi thi
Đêm qua mẹ gọt bút chì
Bố lo đóng vở, cô thì là khăn
Sớm ra, Thỏ gọi đầu sân
Con chim Sắt Sặt học vần trên cây.
Bây giờ ngồi giữa bạn bầy
Đề thi đã chép, giọng thầy hiền sao:
“- Nhớ đừng ai cóp bài nhau
Nghĩ sao viết vậy, trước sau tự mình!”
Tiếng chim mách lẻo trên cành
Bỗng dưng im bặt. Trời xanh không ngờ…
Cún con làm một bài thơ
Tả cây hoả phượng cạnh hồ nhà em
Không quên hôm đứng bên thềm
Thấy hoa tưởng lửa, Cún liền gâu gâu…
Mưa rừng nghe được
Mưa rừng nghe được từ xa
Rì rầm lá nứa, mượt mà lá ngâu
Chim k’tia bay vút về đâu
Lộp độp trên đầu – lá cọ chung chiêng
Mưa trên lá chuối – mưa nghiêng
Mưa như tắm cả đồi sim – mưa tròn…
Bỗng mưa chạm tiếng cười giòn
Mấy anh lính trẻ sáng tròn mắt mưa
ở đây nhà vắng cây thưa
Lán tranh che tạm nắng trưa mưa chiều!
Tiếng cười trong trẻo đến yêu
Nước mưa như cũng chiều theo tiếng cười
Bàn tay lấp loáng lưng đồi
Mặt người thấp thoáng mặt trời trong mưa
Lính ta gieo lúa, trỉa ngô
Mưa rừng chợt tạnh cũng vừa nghỉ tay
Lán tranh khói thuốc vờn bay
Bát cơm gạo mới xới đầy hương thơm…
Mưa đi qua, để lặng yên
Đã nghe trong đất mầm lên rì rào…
Niềm vui
Em nhặt chiếc gai
Ném vào thùng rác
Vừa đi vừa hát
Con đường múa theo.
Đôi mắt nheo nheo
Trước bài toán khó
Tìm ra đáp số
Niềm vui theo về
Lá thư anh Khuê
Báo tin thắng giặc
Cả nhà cùng đọc
Cả nhà cùng vui.
Bố về tàu xuôi
Em ra ga đón
Chuyến tàu đúng hẹn
Vui bao nhiêu người.
– Ơ niềm vui ơi
Niềm vui đâu rồi?
– Tôi ở khắp nơi
Nếu bạn cần tôi
Tìm đâu cũng gặp!…
Sao
Sao rắc kín mặt sông
Thóc giống ai mới vãi
Nước trôi sao đứng lại
Sắp nẩy mầm phải không?
Khi em chạy, sao chạy
Khi em dừng, sao dừng
Sao có chân không đấy
Mà theo hoài sau lưng?
Sao cùng mẹ ra đồng
Làm đèn cho trâu sắt
Bố hành quân đuổi giặc
Sao vẫy em đi cùng…
A! Sao nghiêng cửa sổ
Đậu vở em học bài
Ba trừ hai còn một
Sao vui nhấp nháy hoài
Tàu hoả
Xình xịch xình xinh
Xình xịch xình xinh
Tớ là tàu hoả
Giọng tớ rất khoẻ
Vang khắp núi ngàn
Chân tớ săn gân
Chạy nghìn cây số
Lưng tớ vạm vỡ
Cõng chục ngôi nhà
Nhà của người già
ắp đầy chuyện cổ
Nhà của trẻ nhỏ
Cửa sổ bi bô
Sàn nhiều ba lô
Nhà chú bộ đội
Sân ga sắp tới
Tới lại tiễn đưa
Lại đón vào nhà
Bao nhiêu khách mới
Chào mùa xuân tới
Hồi còi thân yêu
Vẫy trong nắng chiều
Bàn tay khói trắng
Tớ quen chạy thẳng
Xình xịch xình xinh
Trăng
Đêm rằm em gánh nước
Đáy giếng vầng trăng bơi
Trăng cười rung nước biếc
Gật đầu như muốn mời
Em gánh đôi thùng nước
A! Gánh cả trăng trời
Chỉ một vầng trăng mọc
Sao trong thùng một đôi?
Đổ nước vào đầy bể
Trăng vàng lại hiện lên
Ồ, lạ chưa, chỉ một
Trời cao em ngươc nhìn…
Trên bãi biển
Gà Trống khoe khoang cùng ngọn gió:
– Mặt trời lên nhờ tiếng gáy của ta.
Ngọn gió cười hà hà:
Ta xua mây cho mặt trời lên đấy chứ.
Biển nghe vậy liền nổi cơn giận dữ:
– Chính tay ta đã đẩy mặt trời lên!…
Cứ như thế, trên bãi cát mịn êm
Chúng cãi nhau đỏ tai, dựng tóc.
Vừa lúc ấy một con chim Chích
Bỗng reo to: “Kìa, mặt trời lên!”
Gà Trống, Ngọn Gió, Sóng Biển vội quay nhìn
Chúng trông thấy vầng mặt trời đỏ chói.
Mặt trời lên bao giờ? Chúng không hiểu nổi
Vội im lìm rút khỏi cuộc cãi nhau…
Vầng mặt trời cứ lặng lẽ lên cao
Tung nắng ấm nô đùa cùng chim Chích.
Trưa rừng Hương Sơn
Chuối hương trĩu quả chín vàng
Ngỡ chim say nắng tụ đàn ngủ quên
Nương chè xanh một vùng im
Mít như đàn lợn lim dim no tròn
Xum xuê môn giọt nắng giòn
Đậu đầy rừng quýt ai trồng nơi đây…
Mặt trời treo giữa đỉnh ngày
Dừng chân rừng quế võng quây một vùng
Rừng theo nhịp võng cây rung
Tự đâu hương bỗng thơm lừng không gian
Rừng ơi rừng ngủ mơ màng
Võng đưa cho khắp núi ngàn dâng hương…
Trước tượng Lý Tự Trọng
Những con đường nhập lại
Những con đường tỏa đi
Mắt Anh nhìn vẫy gọi
Mắt Anh nhìn tiễn đưa
Gió Tây Hồ tháng ba
Thổi xanh trời huyền thoại
Anh vẫn còn trẻ mãi
Dọc thời gian nắng mưa
Những chàng trai đi qua
Soi mình vào quá khứ
Những cô gái đi qua
Mãi nhớ về ngọn lửa
Đàn em khăn quàng đỏ
Tháng ba về cùng Anh
Như thấy mình vụt lớn
Bên trời cao lá xanh…
Vòm trời quê Bác tháng năm
Đường về quê Bác tháng Năm
Vòm trời sao bỗng nghiêm trang lạ lùng
Màu xanh như thể nhớ nhung
Mầu hồng độ lượng bao dung nét cười
Trắng như cước vuốt được thôi
Hoa cau thơm đến bồi hồi, hoa cau!
Làng Sen tiếng võng ca dao
Vòm trời giát ngọc lao xao chuyện trò
Phải xưa Bác đã hằng mơ
Mỗi vì sao nở lá cờ vờn bay?…
Vòm trời quê Bác hôm nay
Mặt trời ghé xuống trái cây muôn nhà
Sông Lam ngọt giọng đò đưa
Núi Hồng viết đẹp vần thơ dâng Người.
Vòm trời của tháng năm ơi
Nắng ong ong, nắng không nguôi chân trời
Cháu nghe trong nắng từng lời:
“Miền Nam trong trái tim tôi ngày ngày.”
Thiêng liêng như Bác cầm tay
Vòm trời bỗng rộng ánh đầy hào quang…
Từ quê Bác, vượt dòng Lam
Tháng năm đã thắp vầng trăng ngời ngời
Ngàn sao lấp loáng mặt người
Cháu đi tới những vòm trời quê xa…
Trên đây, Thuvientho.com đã dành tặng cho quý độc giả những bài thơ gợi nhớ về tuổi thơ trong tập ” Bé Tập Nói Vần ” của nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo. Hy vọng các bạn sẽ yêu thích những bài thơ cũng như bài viết của chúng tôi. Hãy theo dõi Thuvientho.com để cập nhật cho mình những bài viết hấp dẫn. Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết của chúng tôi!
Theo Thuvientho.com