
Đêm sương rơi lặng lẽ
Đêm lá vàng nhẹ rơi
Trên lối khuya xào xạc
Nghe trong dạ tơi bời
Em ở phương trời nào đó
Đêm nay có nhớ tình ta
Có nhớ những đêm hò hẹn
Trao nhau tình thắm đậm đà
Cái thuở ban đâu sao đẹp quá
Yêu nhau nào để ý thời gian
Cuộc thế thăng trầm dâu bể
Ai hay tình cũng úa tàn
Ta sống một đời chinh chiến
Đời như một thoáng phù du
Những phút làm tình quá vội
Tương lai một khoảng bụi mù
Như một con tàu vượt biển
Thênh thang mù mịt trùng dương
Có những khi tàu về bến
Yêu nhau dài suốt canh trường
Rồi lại ra đi vội vã
Ngày mai ai biết ra sao
Như biển những ngày bão tố
Bờ xa ai biết phương nào
Dáng em khuất màu dĩ vãng
Tóc em mù mịt màu sương
Ánh mắt em đầy u ẩn
Môi em đậm nét nghê thường
Có những đêm dài heo hút
Nắm nghe mưa hắt hiu buồn
Trăn trở một mình gác trọ
Ta ôm một nỗi cô đơn
Tình yêu như giấc mơ qua
Niềm thương nỗi nhớ nhạt nhoà
Những lúc mơ về dĩ vãng
Dáng em mờ khuất trời xa