Tuyển chọn 1 số bài thơ hoa cải vàng thật hay gắn liền với những kỷ niệm của tình yêu đôi ta. Chúng ta sẽ mãi nhớ những giây phút bên nhau trên cánh đồng hoa cải vàng thật đẹp người nhé!…
BÀI THƠ: MÙA HOA CẢI BÊN SÔNG
Tác giả: Bình Minh
Thể thơ: Bát ngôn
Em còn đó ngóng trông mùa hoa cải
Đã nở vàng hoang hoải bến sông xưa
Lời thề kia nơi ấy buổi ban trưa
Còn in dấu đong đưa theo làn gió
Ngày xưa đó em ước tình ta tỏ
Như hoa vàng đừng bỏ ngỏ nhé anh!
Bến sông buồn mùa hoa đó qua nhanh
Duyên không nợ tình ta đành chia nửa
Anh có về bến sông kia lần nữa
Hoa cải vàng như bữa ấy anh đi
Sao chúng mình lại chấp nhận tình si
Còn hoa cải vẫn thầm thì theo gió
Câu ước thề ngày xưa còn đâu đó
Duyên lỡ làng chẳng gắn bó đời nhau
Cho hoa vàng còn mãi đến mai sau
Đành chấp nhận nỗi đau đời dâu bể.
BÀI THƠ: HOA CẢI BÌNH DƯƠNG
Tác giả: Võ Thanh Phong
Thể thơ: Song thất lục bát
Em đang dạo trong vườn hoa cải
Lũ bướm vàng mê mải bay theo
Dung nhan nước đổ thành xiêu
Áo vàng em nhuộm nắng chiều lên thơ…
Mùa hoa cải giấc mơ chợt đến
Nụ cười tươi tóc ngắn kiêu sa!
Áo em trùng với màu hoa
Bình Dương nơi đó tuy xa mà gần…
Ta dẫu chưa một lần gặp mặt
Hoa cải kia đem rắc đường đi!
Áo vàng in dấu tình si
Giữ làm kỷ niệm mỗi khi Đông về…
Viết tặng em giấc mơ hoa cải
Xa Bình Dương nhớ mãi không quên
Ngoài kia đại lộ lên đèn
Anh đi gửi lại chút men tình nồng…
Gửi em một mùa Đông xao xuyến
Mặc áo vàng để tiển Thu đi
Một lần tình mãi khắc ghi
Áo vàng gói nét xuân thì trao anh…
BÀI THƠ: THU CHỚM
Tác giả: Hồng Lĩnh
Thể thơ: Lục bát
Nắng vàng đã xuống bên đê
Em về bên ấy anh tê tái lòng
Vườn xưa cải đã trổ ngồng
Để cho con bướm lạc dòng tìm hoa
Hạ tàn một chút Thu qua
Mưa ngâu ướt dạ mắt nhòa giọt châu
Thuyền tình ngược sóng về đâu
Làm con tim chứa nỗi đau ngập tràn
Cuộc đời dâu bể đa đoan!
Chiều thu mây tím miên man giăng buồn
Bơ vơ lẻ bóng cánh chuồn
Lang thang Thu chớm ngọn nguồn nhớ thương!
BÀI THƠ: NỖI NHỚ CHIỀU THU
Tác giả: Hồng Lĩnh
Thể thơ: Thất ngôn
Mỗi độ thu sang lại chạnh lòng
Nhớ mùa hoa cải nở triền sông
Nhớ người con gái chăm vườn cải
Len lén nhìn tôi ửng má hồng
Cứ thế thu rồi thu lại đi
Ngày dài nhung nhớ buổi chia ly
Tôi đi hoa cải đang ươm nụ
Cô gái vừa lúc tuổi dậy thì
Cứ thế bao mùa thu đã qua
Bao mùa lá rụng nhánh đơm hoa
Người xưa theo gió cùng hương mới
Để cả chiều thu nắng nhạt nhòa
Một bận ta về thăm bến xưa
Gió thu xào xạc cánh hoa thưa
Không còn cô gái! Xanh ngồng cải!
Để suốt cuộc đời ta ngẩn ngơ
Nghe nói người ta đã lấy chồng
Ngày đi nàng có đến bên sông
Thả vào dòng chảy bao kỷ niệm
Trước lúc vu quy với tiệc hồng
Người về bên đó nhớ ta không?
Riêng ta khắc khoải mãi trong lòng
Người con gái ấy chiều thu chớm
Nên cả cuộc đời cứ nhớ mong.
BÀI THƠ: HOA CẢI NHỚ AI
Tác giả: Nam Phương Nguyễn Thị
Thể thơ: Thất ngôn
Nhà em hoa cải đã trổ ngồng
Anh hãy về ngay! Hoa nhớ mong
Rau xanh thiếu tay anh chăm sóc
Hoa buồn, ủ rũ ngóng bên song.
Hoa cải vàng tươi trong nắng mai
Tim em ghi khắc bóng hình ai?
Anh về chăm lo vườn rau nhé!
Hình như RAU CẢI…. Nhớ thương ai???
Hoa xinh xinh trong gió rung rinh
Cánh rung khe khẽ, bướm rập rình
Quê nhà xuân đến, HOA ngóng đợi
Anh về ngay nhé!….. Ngắm… hoa xinh.
Hoa cải xinh trong nắng vàng tươi
Miên man… HOA CẢI… nhớ Anh cười.
Nhớ bao hạnh phúc ngày xuân ấy
Mau về anh nhé. ĐOÁ HOA… vui.
Mùa xuân hãy đến chầm chậm thôi
Xuân hãy mang Anh về với tôi!
Nhà tranh sẽ rộn vang tiếng trẻ
Mau về anh nhé. Hỡi người ơi…..
THƠ TÌNH: CHUYỆN MÙA CẢI
Tác giả: Mạnh Hy
Thể thơ: Bát ngôn
Đã lâu rồi chẳng về bến sông quê
Nghe miên man gió đưa vàng hương cải
Người đi xa mang tình yêu gửi lại
Dệt nhớ nhung thêu hình bóng quê nhà
Giấc mơ nào cho ngồng cải đơm hoa
Để em hái bó lên đầy quang gánh
Và cho anh những ngày đông se lạnh
Theo em về đường níu bước chân đan
Cải có nghe ông chài vút dây đàn
Cây nhị cũ vĩ mòn tơ năm tháng
Đặn đều ngân tiễn bao mùa trai tráng
Xuôi bóng đò cùng vai áo xanh xanh
Anh đi xa vang mãi khúc quân hành
Hoa cải nhớ chẳng tìm đâu cho được
Như trẻ thơ kết vòng hoa nguyện ước
Em đội đầu chờ anh đón cô dâu
Mùa cải như câu chuyện mới bắt đầu
Đơn sơ kể về tình người hương đất
Chúm chím xe sợi yêu thương tất bật
Nối muôn trùng cách biệt lại gần nhau.
THƠ 5 CHỮ: MÙA HOA CẢI
Tác giả: Trương Thị Anh
Thể thơ: Ngũ ngôn
Có một mùa hoa cải
Nở vàng cả triền đê
Anh đi xa mới về
Rồi gặp em ở đó
Có con chim nho nhỏ
Ngơ ngác hót gọi bầy
Chim ở đâu đến đây?
Lạc bầy theo anh đó
Buổi chiều quê vườn cải
Con nắng nhạt lang thang
Nắng vuốt mái tóc nàng
Anh muốn theo con nắng
Chiều quê đôi bướm trắng
Dập dình quanh chúng mình
Anh soi đôi mắt tình
Vào mắt em đằm Thắm
Gió lay cải thành sóng
Hoa cải vương tóc em
Trao nụ hôn ái êm
Thắm duyên muà hoa cải.
BÀI THƠ: MÙA CẢI VÀNG
Tác giả: Lãng Du Khách
Thể thơ: Bát ngôn
Ồ! Kỳ lạ giữa trời đông buốt giá
Cái nắng vàng rực sắc thả triền đê
Từng giọt nắng theo con gió tràn về
Cả đất trời đầy sắc vàng mê hoặc.
Em tung tăng giữa sắc vàng tỏa nắng
Trong sâu thẳm lòng chợt nhớ tới anh
Lời thề xưa giữa mùa cải vàng chanh
Hẹn duyên lành đợi anh về em nhé.
Từng giọt vàng vương trên tóc hôn khẽ
Gió thì thầm vuốt nhẹ má đào tơ
Mắt nai mơ ngơ ngác đọng sắc vàng
Và tình ta mênh mang theo vàng sóng.
Giờ lại thêm một mùa đông lạnh cóng
Sắc cải vàng lại ngóng đợi tình xa
Đợi anh về đón chung một mái nhà
Và cùng em ngắm mùa hoa cải nở.
Ta bên nhau giữa sắc vàng rực rỡ
Hương nội đồng ngất ngây thở quanh ta
Cả đất trời rực sáng hoa vàng thắm
Khiến tình ta say đắm sắc cải hoa!
BÀI THƠ: NỖI BUỒN HOA CẢI
Tác giả: Nguyễn Minh Tuấn
Thể thơ: Bát ngôn
Lá thu vàng điểm trang ngày qua bến
Bỏ qua lời ước hẹn buổi chiều mưa
Cây cải ngồng đã vào vại làm dưa
Còn chi nữa vui đùa cùng nắng gió
Trái tim nẫu vẫn còn đang để ngỏ
Ngập nỗi buồn không biết tỏ cùng ai
Lỡ trượt chân khi leo đoạn dốc dài
Để cố nhặt một chiếc hài người rớt
Cuối thu lạnh giọt ngâu về ẩm ướt
Mốc loang mờ lên chăn mượt gối êm
Tiếng đàn khuya nghe thánh thót bên thềm
Thả nỗi niềm vào khúc ca li biệt
Gom cả lại những gì ngày thân thiết
Đem hóa vàng cho quên hết khổ đau
Bao ân tình đành chờ đến kiếp sau
Con bướm trắng đậu nụ vàng hoa cải.
THƠ LỤC BÁT: MÙA HOA CẢI
Tác giả: Trần Duy Ninh
Thể thơ: Lục bát
Vàng ươm hoa cải đầu đông
Thoảng thơm cùng lạnh vừa nồng vừa say.
Năm xưa thề nguyện nơi đây
Ven đê thoai thoải nước đầy láng lênh.
Đen huyền suối tóc mông mênh
Thuyền hoa thấp thoáng bồng bềnh trên sông.
Kiệu hoa xa bến chờ mong
Đầu cài vương miện nắng hong cải vàng.
Khát khao mỗi độ đông sang
Mong chờ một nửa hai hàng lệ rơi.
Cải sao vàng quá cải ơi!
Để ai phấp phỏng chơi vơi gọi nàng.
Duyên này chẳng đến, phận mang
Kiếp sau em nhé thiên đàng… cải hoa.
BÀI THƠ: MÙA HOA CẢI
Tác giả: Tuyết Vân
Thể thơ: Bát ngôn
Em vẫn nhớ bên triền đê thuở ấy
Hoa cải vàng đã nở rộ ven sông
Giữa mây trời như một biển màu dâng
Tỏa sắc thắm thêm một lần xao xuyến
Sắc hoa vàng cho lòng thêm quyến luyến
Như lạc vào giữa bức họa đồng quê
Bước chân đi như bị bỏ bùa mê
Gió lay động cánh hoa vàng trong nắng
Chút heo may nhớ tình xa bỏng cháy
Như thấy anh thấp thoáng phía trời hồng
Làm cho em thêm cảm thấy ấm lòng
Thỏa nỗi nhớ bao khát khao chờ đợi
Cho dù mình có cách xa vời vợi
Tình đôi ta cách trở quãng đường dài
Em vẫn tin và hi vọng ngày mai
Vẫn đợi chờ một ngày chung hạnh phúc.
MÙA HOA CẢI
Tác giả: Hoàng Lan
Thể thơ: Bát ngôn
Nhớ bóng anh ngày đó trong vườn cải
Chơi trốn tìm xù xì mãi vẫn thua
Anh bảo em anh muốn tìm suốt mùa
Chọc giận em rồi cười đùa thích thú
Nhớ dáng anh hái hoa cài vành mũ
Em hãy làm cô chủ nhỏ vườn hoa
Thích lắm mà nhưng giả bộ xuýt xoa
Hổng chịu đâu em muốn làm hoa cải
Cô bé ơi! Đến mùa hoa nở lại
Em nũng nịu như thế mãi em nha
Thật đáng yêu đáng yêu lắm đó mà
Để mai này anh đi xa sẽ nhớ
Thời gian trôi hoa cải giờ đã nở
Anh đâu rồi có nhớ trốn tìm nhau
Hoa cải đây giờ ai hái cài đầu
Hay là đợi mùa hoa sau, sau nữa?
Theo Thuvientho.com